QUYỀN TÀI

Buổi chiều

Trong phòng làm việc, Đổng Học Bân tiếp điện thoại của Lưu Hán Khanh.

"Chủ nhiệm, tra được một ít đầu mối của Lưu Hải Tân " Lưu Hán Khanh làm việc rất nhanh nhẹn.

"À?" Đổng Học Bân híp mắt nói: "Manh mối gì? Chuẩn xác sao?".

"Có người cung cấp cử báo, đã xác định sơ bộ qua, lễ mừng năm mới năm nay Lưu Hải Tân thu của người khác năm mươi ngàn đồng, là của một doanh nghiệp hợp tác, bất quá cuối cùng Lưu Hải Tân chưa làm việc cho người nọ, ông chủ kia hỏi hơn một tháng cũng không có tin tức, cho nên đã cử báo hắn"

"Làm tốt lắm "

"Ngài xem hiện tại là?"

"Kiểm tra rõ ràng rồi đánh thành báo cáo cho tôi "

"Tốt, tôi biết nên nói làm sao "

Lão Lưu quả nhiên là lão nhân kiểm tra kỷ luật, giao cho ông ta làm việc Đổng Học Bân vẫn là yên tâm, quả nhiên, mới vài giờ ngắn ngủi đã tra được, tuy rằng loại chuyện ăn tết tặng lễ này trong thể chế vô cùng phổ biến, nhưng Đổng Học Bân cũng không tin Lưu Hán Khanh trùng hợp đột nhiên tra được bằng chứng của Lưu Hải Tân như thế, lão Lưu khẳng định dùng thủ đoạn ở bên trong, dù sao Lưu Hán Khanh công tác nhiều năm như vậy tại hệ thống kiểm tra kỷ luật, nếu như một người cán bộ ủy ban kỷ luật hạ quyết tâm muốn tra một người, thế nào cũng sẽ có biện pháp, bọn họ đang làm gì? Chuyên môn cũng là làm cái này.

Đấu thì đấu.

Ai sợ ai hả?

Chuyện này hiển nhiên là không giấu diếm được.

Buổi chiều hai điểm, trên dưới đại viện thị ủy thì có không ít người nghe nói ủy ban kỷ luật lại một lần hạ thủ với Lưu Hải Tân, còn tra được chứng cứ, nếu như điều tra rõ ràng Lưu Hải Tân rất có thể đối mặt trách nhiệm hình sự, thấy Đổng Học Bân đột nhiên hạ thủ ác như thế của mọi người cũng không có gì ngoài ý muốn, tác phong làm việc của ôn thần bọn họ cũng không chỉ kiến thức qua một lần, nguyên nhân gây ra chuyện tình, cũng quả thật là do Lưu Hải Tân, chuyện của cơ quan nhà nước thì nội bộ tự mình tiêu hóa là có thể, trừ phi là đại sự, bằng không dùng toà soạn truyền thông đi bôi đen một người cán bộ, cái thủ đoạn này thật sự có chút không phóng khoáng, cũng có chút không nói quy tắc, nếu như này đây trước Đổng Học Bân còn ở văn phòng đường phố Quang Minh tại khu Nam Sơn thì cũng may, chỉ là một cán bộ mà thôi, nhưng hiện tại Đổng Học Bân xưa đâu bằng nay, tên của hắn hiện tại lên báo khẳng định phải được qua bộ tuyên truyền thị ủy phê duyệt, mà các người không có báo cáo mà đã gửi lên rồi? Đổng Hải Đào của Nam Khởi Thần Báo cũng vậy, ông thật đúng là to gan lớn mật? Huống chi hai người cho dù không cho ôn thần mặt mũi, cũng phải cho vợ của ôn thần mặt mũi? Ỷ vào cha mày là thường ủy thị ủy thì cái gì cũng đều dám làm? Vậy sau này mày còn muốn làm gì? Thật sự có chút không từ thủ đoạn.

Reng reng reng reng reng reng.

Điện thoại di động của Đổng Học Bân vang lên, là một người lãnh đạo thị ủy gọi tới.

Đổng Học Bân nghe nói qua quan hệ của người này và cả nhà Lưu Quốc Vĩ không tồi, vừa nhìn chỉ biết đây là mà nói giúp, cho nên thẳng thắn không tiếp điện thoại.

Sau đó, Chiêm Quế Bình gọi một cú điện thoại tới "Đổng chủ nhiệm, tới phòng làm việc của tôi một chút "

Đổng Học Bân lập tức đi qua, gõ cửa, "Chiêm bí thư ngài tìm tôi?"

"Chuyện tình tôi đã nghe nói" Chiêm Quế Bình sắc mặt cũng không tốt lắm, tựa như cũng có chút giận " Bằng chứng Lưu Hải Tân nhận hối lộ nếu tra được, trực tiếp giao cho tôi "

Đổng Học Bân trong lòng nóng lên "Cảm ơn ngài "

"Không cần cảm ơn tôi, công tác chức trách của ủy ban kỷ luật chúng ta cũng là tra những cái này "

"Dù sao cũng là con trai của Lưu tư lệnh, ngài xem Hạ bí thư bên kia..."

Chiêm Quế Bình khoát khoát tay, "Cái này cậu không cần lo lắng, tôi vừa rồi nói chuyện cùng Hạ bí thư, bài báo của Nam Khởi Thần Báo cũng làm Hạ bí thư rất tức giận "

Đổng Học Bân vừa nghĩ cũng phải, ai cũng biết tài sản một tỷ của Đổng Học Bân là thu nhập hợp pháp, ngay cả Hạ bí thư bên kia đều đi qua, Lưu Hải Tân mày giả truyền thánh chỉ đi khuyến khích Nam Khởi Thần Báo bôi đen Đổng Học Bân, đem tất cả lãnh đạo ủy ban kỷ luật đều bị vẽ mặt, giống như là nói cho dân chúng biết lãnh đạo ủy ban kỷ luật quan lại bao che cho nhau? Biết rõ tài sản của Đổng Học Bân nhiều như vậy còn không điều tra hắn? Hạ bí thư trên mặt cũng nhục nhã, đây là nói ông ta không làm được việc hả?

Hèn chi Lưu Quốc Vĩ trực tiếp chạy đi tìm Tạ Tuệ Lan giải thích, sau lại tìm người gọi điện thoại cho mình muốn nói giúp và hoà giải, Lưu Quốc Vĩ khẳng định cũng biết chuyện này con của ông ta làm quá mức.

Đắc tội một mình Đổng Học Bân cũng được.

Đắc tội Đổng Học Bân và Tạ Tuệ Lan hai người cũng coi như không có gì quá lớn.

Nhưng hiện tại Lưu Hải Tân vừa quậy như thế, đắc tội không chỉ là một người hai người, nhất thời cũng làm Lưu Quốc Vĩ cực kỳ xấu hổ, hiện tại rơi vào tình huống khó xử nhất phỏng chừng chính là ông ta.

Đổng Học Bân không quản được nhiều như vậy.

Thu thập Đổng Hải Đào của Nam Khởi Thần Báo, tra được bằng chứng của Lưu Hải Tân, hai người này sau này cũng đừng nghĩ lăn lộn trong thể chế, tâm tình của Đổng Học Bân cũng thoáng bình tĩnh một ít, nhưng vẫn không có hoàn toàn yên tâm, trừng trị những người này, chuyện tình ảnh hưởng đã đi ra.

Chỉ nghe Chiêm Quế Bình nói: "Báo đã phát hành thì thu không trở lại, ủy ban kỷ luật sẽ làm sáng tỏ cho cậu vào lúc thích hợp, bất quá cụ thể thế nào tôi cũng cam đoan không được "

Ngay cả Chiêm bí thư đều nói như vậy, Đổng Học Bân cũng biết chuyện tình nghiêm trọng.

Thật ra cũng là trách chính hắn, Tuệ Lan nói rất đúng, việc này sớm muộn gì sẽ bị tuôn ra, đều là Đổng Học Bân trước đây làm việc không chú ý phương thức phương pháp, gây sự nhiều quá, tích tiểu thành đại, cuối cùng gây thành hậu quả hiện tại, nhưng Đổng Học Bân không hối hận, vẫn là câu nói kia, hắn không thẹn với lương tâm, nghĩ tới đây Đổng Học Bân cũng hiểu được mình thật ra không có gì thấp thỏm, hắn làm việc không làm thất vọng lương tâm của hắn.

...

Trở lại phòng làm việc.

Đổng Học Bân mở máy vi tính, lên mạng tùy tiện nhìn thoáng qua.

Nhưng vừa nhìn, chuyện Đổng Học Bân lo lắng vẫn xảy ra

Một trên diễn đàn lớn nhất của thành phố Phần Châu, một ít trên phát biểu đối với Nam Khởi Thần Báo, tiếng lên án công khai đối với của Đổng Học Bân cũng liên tiếp không ngừng.

"Tài sản một tỷ?"

"Mẹ kiếp cái này là cán bộ cái gì "

"Đúng vậy, tiền của dân chúng đều chạy vào trong túi tiền hắn "

"Còn đập xe người ta? Bạo lực chấp pháp? Quả thật quá kiêu ngạo, người như thế nên bắt giữ "

"Thấy ảnh chụp của Đổng Học Bân lần trước không? Cái đồng hồ kia là Bách Đạt Phỉ Lệ, ít nhất cũng hơn hai triệu"

"Còn có xe của hắn, tôi đã từng thấy qua một lần, xe thể thao Porche ít nhất bốn triệu"

"Loại tham quan này sao không người quan tâm? Lãnh đạo thành phố làm ăn cái gì thế không biết?"

Bất quá phía dưới cũng có một vài người nói giúp Đổng Học Bân, chỉ là dưới tình thế lớn, âm thanh của những người này thật sự có chút bạc nhược

"Lúc địa chấn nếu không phải Đổng chủ nhiệm báo động trước, còn không biết chết bao nhiêu người, các người có suy nghĩ hay không hả?"

"Đúng vậy, Đổng chủ nhiệm tôi biết, tuyệt đối là quan tốt, hắn đã cứu bao nhiêu dân chúng, các người chẳng lẽ không biết?"

"Nam Khởi Thần Báo lần trước đã bôi đen Đổng chủ nhiệm, cũng không phải nói bậy sao? Báo này cũng có thể tín?"

Tiếng mắng nhất thời đem những âm thanh này bao phủ.

"Bọn mày là ai?"

"Tài sản một tỷ cũng không phải tham ô? Vậy từ đâu ra?"

"Đã cứu người thì làm sao? Chúng tôi cũng biết hắn có công lao, có thể có công không có nghĩa là có thể nghiền ép tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng? Những cái này đều là thu nhập từ thuế của chúng ta "

"Tham ô một tỷ còn không xử lý, cái thế đạo gì đây "

Bắt giữ Đổng Học Bân.

Cách chức Đổng Học Bân.

Tiếng lên án công khai không dứt bên tai.

Đổng Học Bân ngồi trước máy vi tính xem lướt qua, cuối cùng vẫn là yên lặng tắt đi, hắn hít sâu một hơi, cũng không có tức giận, chỉ là ngực có chút hoảng, nghĩ có chút trái tim băng giá, bình tĩnh mà xem xét, lúc dân chúng gặp nạn, lúc dân chúng gặp phải nguy hiểm, chỉ cần Đổng Học Bân ở đấy, người thứ nhất xông lên khẳng định là hắn, đồng sự nhai đầu lưỡi của Đổng Học Bân, hắn không sao cả, lãnh đạo chướng mắt Đổng Học Bân, hắn cũng không sao cả, nhưng Đổng Học Bân không ngờ rằng hắn vì dân chúng vài lần suýt nữa đem mạng để lại, nhưng còn bị người mắng như thế.

Phát hỏa? Đổng Học Bân thật sự phát không được, chỉ là cảm giác đau lòng nhất thời lan tràn tới toàn thân, chưa từng thấy khó chịu như vậy.

Reng reng reng, điện thoại của Tạ Tuệ Lan gọi tới.

Đổng Học Bân giọng điệu không tốt tiếp máy, "A lô"

"Lên mạng chưa?" Tạ Tuệ Lan chậm rãi nói.

Đổng Học Bân thở dài, "Lên rồi, vừa xem xong diễn đàn "

"... Ủy khuất?"

"Anh nói không ủy khuất, em tin sao?"

"Hiện tại dư luận chỉ cần khiến cho dân chúng cộng minh, mọi người vô giúp vui, trắng cũng có thể nói thành là đen, cái này anh hẳn là biết "

"Biết là một chuyện, nhưng... Quên đi, anh không sao "

"Em vừa gọi điện thoại cho ủy ban kỷ luật, bên kia nói sẽ giúp anh làm sáng tỏ, bất quá dân chúng có thể nghe vào bao nhiêu cũng chỉ nghe theo mệnh trời, chuyện tình hiện tại huyên nào lớn như vậy tại thành phố Phần Châu, ảnh hưởng đối với a` sợ không phải một ngày hai ngày có thể tiêu trừ, em hiện tại sợ cũng là áp lực dư luận của dân chúng quá lớn, người anh đắc tội qua lại không ít, khó tránh khỏi sẽ có người lúc này khuyến khích dân chúng "

"Khuyến khích thế nào?"

"Cái này em không rõ ràng lắm, dù sao anh cũng nên cẩn thận"

Sau vài giờ.

Lời Tạ Tuệ Lan nói quả nhiên ứng nghiệm.

Đã là giờ tan tầm, Đổng Học Bân thu dọn đồ muốn đi, bỗng nhiên nghe được ngoài đại viện tựa như có tiếng la, hắn cũng không lưu ý.

Nhưng sau một khắc, La Hải Đình gấp gáp đẩy cửa đi vào, "Chủ nhiệm, không tốt, bên ngoài đại viện thị ủy có người biểu tình nói muốn... Muốn cho ủy ban kỷ luật lập án điều tra ngài"

Đổng Học Bân ánh mắt biến đổi, đi tới bên cạnh cửa sổ nhìn hướng ra phía ngoài, chỉ thấy hơn mấy chục người dân đứng tại cửa đại viện, có người hô, có người giơ bảng, có vài chữ viết khá lớn có thể thấy rõ ràng, viết "Tham quan Đổng Học Bân" các loại.

Người thích Đổng Học Bân rất nhiều.

Nhưng người hận Đổng Học Bân cũng nhiều.

Đổng Học Bân ở bên trong thấy được một vài thân ảnh quen thuộc, có thương hộ là lần kia tại việc cường phá cửa hàng trái pháp khu Nam Sơn bởi vì đối phương động dao và gậy gộc trước mới phòng vệ, còn lại cũng có không ít những khuôn mặt quen thuộc, có mấy người bị bắt khi mình còn làm phó cục trưởng cục công an tại huyện Duyên Đài, còn lại là một ít dân chúng hắn chưa thấy qua, hẳn là xem náo nhiệt hoặc là thấy người nhiều cho nên mới vô giúp vui, đại khái có bốn mươi người, hơn nữa người càng tụ càng nhiều.

Đổng Học Bân cười khổ một tiếng, đối phó kẻ thù chính trị hắn là ai cũng không sợ, nhưng đối với dân chúng, Đổng Học Bân thật sự không biện pháp gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi