QUYỀN TÀI

Huyện trưởng tới.

Bí thư huyện uỷ cũng tới.

Mỗi người lên xe một nhà, tràng diện nhất thời càng phức tạp.

Trên xe đón dâu của Bồ gia, Giản Hướng Vinh cùng Khương Phương Phương ngồi ở ghế sau.

"Khương huyện trưởng."

"Ừm, Đổng huyện trưởng tới chưa?"

"Đổng huyện trưởng? Hắn ngày hôm nay trở về?"

"Đến sân bay, bất quá có thể là ngồi xe đường dài trở về." Khương Phương Phương cúi đầu nhìn đồng hồ một chút, "Lúc này cũng có thể tới."

" Xe đường dài? Xe trong huyện không phải..."

"Xe trong huyện đều đi đón dâu? Đổng huyện trưởng bên kia không xe đón, tôi cũng vừa mới biết được."

Giản Hướng Vinh nhíu mày, nhất thời thấy rõ then chốt của vấn đề, xe của lão Bồ chỗ đó đội cơ bản đều là thuê tới, cũng có vài chiếc là xe của ủy ban kỷ luật, cũng không có dùng xe của người khác, cho nên đoàn xe mới tương đối ngắn, nhưng Trương phó bí thư bên kia lại là một đội xe, rất nhiều là xe công trong huyện, đều bị ông ta hoặc là lãnh đạo cán bộ có quan hệ tương đối tốt với ông ta dùng xe công tới tham gia đón dâu, bên trong thậm chí còn có xe của chính phủ huyện, nhưng dưới tình huống nhiều một chiếc ít một chiếc đều không sao cả, ngay cả phân ra một chiếc cho Đổng huyện trưởng cũng không cho? Lời nói khó nghe chút cũng là, cái này không phải chiếm hầm cầu không đi ra sao? Đây là có chút không cho Đổng huyện trưởng mặt mũi hả? Bất quá Giản Hướng Vinh dù sao cũng là phái trung gian, nghe vậy cũng không nói cái gì, căn bản cũng không dự định xen vào trong đấu tranh của Mông hệ và Khương hệ, chỉ là trong lòng vẫn là khó tránh khỏi cảm giác phe phái của Mông bí thư hai năm nay càng ngày càng phát triển an toàn, cũng càng ngày càng không hề cố kỵ, cái này khẳng định không phải chuyện tốt.

Đùng đùng đùng!

Chùm pháo cuối cùng cũng nổ xong!

Bồ An lúc này cũng lên một chiếc xe, đoàn xe đón dâu nhà ông đi trước, một hàng xe chậm rãi đi ra bên ngoài.

Trương Vạn Thủy sắc mặt nghiêm, lập tức cũng lên xe.

"Trương bí thư?"

"Để cho bọn họ lái xe!"

"Tôi đã biết."

"Mở nhanh lên một chút, trước ra đại viện!"

Lãnh đạo cán bộ bên này, Trương Vạn Thủy hung hăng đè ép Bồ An, phương diện xe, Trương Vạn Thủy cũng vậy, đi ra? Bọn họ tự nhiên cũng muốn ra trước!

Hai bên đều đấu hăng hái. Ai cũng không chịu nhượng bộ!

Mông bí thư thấy thế lắc đầu, cũng không có cách nào nói cái gì.

Xe đi ra, xe đón dâu của hai nhà đều tăng tốc độ.

Nhà ở của đại viện huyện uỷ tuy rằng không nhiều, cũng tương đối cũ, bất quá không gian vẫn rất lớn, miễn cưỡng có thể cho hai xe cùng đi.

Lối đi nhỏ có thể miễn cưỡng, nhưng độ rộng cửa lớn thì không dư dã.

Với độ rộng này, hai chiếc xe nếu có thể đồng thời đi qua phỏng chừng cũng phải cọ quẹt vài cái.

Lúc sắp tới cửa, vẫn là đội xe của Bồ gia xuất phát trước tương đối nhanh hơn, mắt thấy sẽ đi qua cửa lớn, chỉ cần xe đầu đi ra ngoài, xe phía sau của Bồ gia khẳng định cũng đi qua, mà Trương Vạn Thủy và Mông bí thư bọn họ chỉ có thể ở phía sau chờ, chờ xe đều đi qua mới có thể đến phiên bọn họ.

Nhưng lúc này. tài xế xe đầu của nhà Trương Vạn Thủy cũng không biết nghĩ như thế nào, không hề dấu hiệu bỗng nhiên tăng tốc, động cơ của Lexus hiển nhiên mạnh hơn Audi rất nhiều, Lexus lập tức vượt qua, sau đuôi còn đụng Audi một chút, xe của Bồ gia thấy thế sai vội vàng dừng lại, có thể không còn kịp, tiếng kinh hô của chú rễ và cô dâu ở trong xe vang ra, xe Audi chuyển hướng, rầm một cái đụng vào khuông cửa! Tuy rằng đã phanh lại, nhưng tốc độ vẫn có một chút nhanh, lần này đụng cũng không nhẹ!

Cũng may chưa đụng bay khuông cửa!

Bất quá đầu xe Audi đã bị móp vào một ít!

Lexus giống như thắng lợi, thoảng mái đi ra cửa lớn, sau đó đậu ở bên đường cái, mọi người trong xe quay đầu lại nhìn.

Cảnh này là ai cũng không ngờ, rất nhiều người đều ngẩn ngơ.

"Tiểu Đào!"

"Đào Đào!"

"Mau nhìn xem có bị thương không!"

Bồ An và phu nhân đều nóng nảy, vội vàng xuống xe xem tình huống của con gái con rể.

Bên cạnh thân nhân và rất nhiều cán bộ của Bồ gia cũng đều xuống xe vây tới, đều rất khẩn trương.

Cửa xe vừa mở ra. Bồ Đào ôm cái trán từ trên xe xuống tới. Trên mặt phát ra biểu tình đau đớn, hình như trong quá trình bị đụng trúng đầu.

Chú rễ cũng xuống xe, ôm chân cũng không quá thoải mái.

Bồ An nhất thời phát hỏa, chỉ vào xe của Trương gia nhìn Trương Vạn Thủy đi xuống quát: "Các người lái xe thế nào vậy hả! Hả? Kiếm chuyện có phải không?"

Trương Vạn Thủy nói: "Bồ bí thư, ông gấp với tôi cái gì? Cũng không phải tôi lái xe!"

Bồ An và Trương Vạn Thủy nhất thời ồn lên, vợ của Bồ An yêu thương con gái, cũng chỉ vào phu nhân của Trương Vạn Thủy lớn tiếng ồn ào.

Tràng diện có chút khống chế không được.

Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, cũng không biết làm sao bây giờ.

Bỗng nhiên, Mông Duệ Mông bí thư cất bước xuống xe, lên tiếng, "Ngày hôm nay là ngày đại hỉ, tất cả mọi người bớt tranh cãi, một hiểu lầm mà thôi, cho tôi mặt mũi, được không?"

Hiểu lầm?

Sao có thể là hiểu lầm!

Người có mắt đều thấy được, là tài xế Lexus mạnh mẽ giành đường!

Bất quá lời này là bí thư huyện uỷ nói, ai cũng không dám nói cái gì, ngay cả Bồ An và phu nhân nghe cũng biến sắc, nhưng không hé răng.

"Đi thôi." Mông bí thư lại lên xe.

Trương Vạn Thủy trong lòng cười, nói với Bồ An: "Bồ bí thư, từ từ thôi, xin lỗi nha, phí sửa xe đến lúc đó tôi ra." Nói xong, ông ta cũng lên ghế sau.

Bồ An xanh cả mặt.

Bồ Đào ủy khuất đến nổi con mắt đều đỏ, "... Ba!"

Chú rễ hít vào, "Bọn họ có phải là có chút khi dễ người? Làm gì có ai làm việc như thế?"

Bồ An nói: "Đi, trước làm xong hôn lễ rồi nói! Có thế nào hôn lễ cũng không thể làm lỡ!" Lúc này, có lửa gì cũng đều phải đè xuống.

Khương Phương Phương trên xe thấy thế, biểu tình vẫn thản nhiên, tựa như không có bất luận chuyện gì có thể lay động cô ấy.

Bất quá bạn cũ của Bồ An là Giản Hướng Vinh thì không có sắc mặt tốt gì, cái này quả thật khinh người quá đáng??

Tài xế xe đầu của Bồ gia cũng may là không bị thương, khởi động vài cái xe cũng không chạy, đầu đầy mồ hôi ngồi xuống sửa xe, suy nghĩ cả nửa ngày.

Trương Vạn Thủy bên kia mặc kệ, vung tay lên, đội xe của nhà ông ta ngênh ngang đi ra trong sự căm tức của người nhà Bồ gia.

Trương Vạn Thủy thật ra cũng là không muốn đụng xe của bọn họ, bất quá đụng cũng đã đụng, cũng không có ảnh hưởng tâm tình của ông ta, ngược lại còn rất tốt.

Người của Trương gia cũng đều thấy rất có mặt mũi, tại huyện Trinh Thủy, thế lực của Mông bí thư quả nhiên không phải người khác có thể so sánh.

Nhưng mà đúng lúc, một màn khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người xuất hiện!

Lexus và đội xe phía sau của Trương gia vừa ra gia thuộc viện hơn mười mét, một chiếc xe việt dã màu đen không hề dấu hiệu lao đến đây...

Rầm một tiếng!

Hung hăng đụng vào đầu xe Lexus!

Mọi người giật mình nhảy dựng, tất cả mọi người trợn tròn mắt!

Đổng Học Bân ngoài đại viện đợi đã nửa ngày, lái xe làm bộ ngoài ý muốn tông vào!

Ngoại trừ Đổng Học Bân, cũng không ai dám đụng vào đội xe có bí thư huyện uỷ và năm sáu thường ủy huyện ủy!

Ngoại trừ Đổng Học Bân, cũng không ai sẽ thiếu đạo đức như thế!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi