QUYỀN TÀI

Một thẻ bạc?

Còn là loại thẻ bạc rẻ nhất?

Mọi người chơi nhiều như vậy, còn chưa thấy qua ai đặt như vậy!

Kết quả mọi người trước Roulette đều nhìn lại, thì nhìn thấy Đổng Học Bân, rất nhiều người cũng liếc mắt nhận ra người thanh niên này, đây chẳng phải là người vừa rồi tại quầy đổi thẻ bạc đem tiền lẻ các loại đổi một thẻ bạc sao? Hắn tới chơi Roulette??

Được rồi.

Một thẻ bạc thì một thẻ bạc.

Nhưng sao đặt số lẻ? Cái này làm gì có tỷ lệ trúng!

Tất cả mọi người khẽ lắc đầu, vừa rồi cũng có người nghe được Đổng Học Bân chém gió nói muốn thắng một tỷ, đều có chút buồn cười.

Cái này không phải thuần khiết dựa vào vận khí sao?

Với cái cách chơi củ mía này mà đòi thắng một tỷ sao?

Hỏi đều không cần hỏi, qua ván một thẻ bạc của cậu sẽ không còn! Số lẻ? Cái này tuy thưởng rất là cao, nhưng thưởng cao cũng có ý nghĩa mạo hiểm, mặc dù không tính ô dư thừa, trong Roulette tổng cộng cũng có ba mươi sáu số. Ba mươi sáu chọn một, trừ phi là gặp phải đại vận, bằng không sao trúng?

"Đổng tiên sinh." Trầm Tiểu Diễm cũng nghĩ như vậy.

Trầm Tiểu Mỹ cũng vội nói: "Cái này không được! Chị của tôi nói cái gì ngài không nghe thấy sao?"

Đổng Học Bân cười cười, "Nghe thấy, bất quá đặt như vậy đến cả đời à?"

"Nhưng cậu đặt như thế hy vọng quá nhỏ, đặt chẵn lẻ hoặc là đặt màu đi, ngài đăt số lẻ làm gì?" Trầm Tiểu Mỹ cũng sốt ruột vì hắn.

Trương Long Quyên cười ha ha nói: "Đều như nhau, chơi đi."

Trầm Tiểu Mỹ bất đắc dĩ nói: "Nếu nói như vậy còn không bằng đi chơi máy Lucky Seven cho rồi."

Trầm Tiểu Diễm kéo cô ấy một cái, "Đều đặt rồi, cũng không thu lại được, chúng ta chờ xem."

Roulette chuyển động.

Quả bóng nhỏ rơi xuống, bắt đầu lăn bên trong.

Con mắt của mọi người đều chăm chú nhìn chằm chằm vào Roulette, xung quanh cũng không ai nói nữa.

Càng chuyển càng chậm, càng chuyển càng chậm, rốt cục, dưới tầm mắt của Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ, quả bóng nhỏ ngừng lại, rơi xuống số 13.

Cược màu đen và số bên lẻ đều thắng.

Về phần số đơn lẻ, một người trúng cũng không có.

"Tôi đã nói không trúng được mà!" Trầm Tiểu Mỹ thấp giọng nói.

Đổng Học Bân không lưu ý, cười nhắm mắt, mặc niệm một tiếng BACK ba mươi lăm giây!

...

...

Hình ảnh chợt lóe!

Nữ chia bài nói: "Vậy bắt đầu, mời rút tay ra khỏi bàn..."

Đổng Học Bân phục hồi tinh thần lại, tay đang giơ giữa không trung, thời gian đã về tới lúc hắn vừa muốn đặt, vì vậy ngón tay vừa chuyển, rời khỏi số 22 trước đó đặt. Đặt vào con số 13.

"Đổng tiên sinh."

"Cái này không được! Chị của tôi nói cái gì ngài không nghe thấy sao?"

"Đặt chẵn lẽ hoặc là đặt màu đi, ngài đặt số lẻ làm gì?"

Bên tai lần thứ hai vang lên lời nói trước đó nói qua một lần của Trầm Tiểu Mỹ, Đổng Học Bân lẳng lặng nghe, cũng không nói cái gì. Bọn họ bên này nói xong, chia bài tự nhiên sẽ không quản bọn họ.

Chuyển động Roulette, bắt đầu!

Quả bóng nhỏ rơi xuống. Bắt đầu lăn!

Tốc độ của Roulette càng ngày càng chậm, con số có thể thấy cũng càng thêm rõ ràng!

Một giây đồng hồ...

Hai giây đồng hồ...

Ba giây đồng hồ...

Quả cầu nhỏ ngừng lại, tiến vào cuối cùng.

Mọi người đặt cược cũng đều căng thẳng lên.

"Dừng! Dừng!"

"Đi mau! Thêm một ô nữa thôi!"

Xoạch, xoạch, quả bóng nhỏ liên tục lăn hai ô!

Cuối cùng dưới cái nhìn kinh ngạc của rất nhiều người, quả bóng nhỏ lại có thể lăn vào trong ô số 13!

Trầm Tiểu Mỹ trợn tròn mắt, "Trúng!"

Trầm Tiểu Diễm có chút không dám tin tưởng, "Thật trúng?"

Trương Long Quyên cũng sửng sốt một chút, lập tức cười ha ha một tiếng."Hảo tiểu tử!"

Trúng số đơn lẻ, chỉ có Đổng Học Bân một người đặt số 13, trong lúc nhất thời mấy người xung quanh đều nhìn hắn một cái.

Được đấy? Cái này cũng để cho hắn trúng?

Vận khí thật là được, ặc, đáng tiếc cũng là một thẻ bạc nhỏ.

Chia bài cũng thấy quá trúng đơn rồi, cho nên cũng không có biểu tình biến hóa gì, mỉm cười làm thống kê thẻ bạc. Sau đó dựa theo tỷ lệ cho Đổng Học Bân ba mươi sáu thẻ bạc một ngàn đô la, bất quá ba mươi sáu thẻ cầm mỏi tay, Đổng Học Bân nói một tiếng, để cho bọn họ đổi thành ba thẻ bạc mười ngàn và sáu thẻ bạc nhỏ một ngàn.

Ba mươi sáu ngàn đô la!

Một ngàn đô la trong nháy mắt thành ba mươi sáu ngàn!

Tuy rằng vẫn là không nhiều lắm, nhưng bọn họ cũng coi như có một chút vốn liếng!

Đem thẻ bạc trở về trong tay. Đổng Học Bân cười nói: "Cuối cùng cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, ha ha. Ngày hôm nay xem ra vận khí của tôi không tồi."

Trương Long Quyên một sờ khuôn mặt của hắn, "Còn được lắm, ha ha."

Đổng Học Bân bị sờ mặt đỏ lên, khụ khụ một tiếng, "Vậy, tiếp tục thôi."

Trầm Tiểu Diễm cũng lộ ra nụ cười, giơ ngón tay cái lên với hắn, "Còn chơi Roulette?"

Đổng Học Bân ừ một tiếng, "Vừa quen thuộc, vận khí cũng được, rèn sắt khi còn nóng tiếp tục vài ván."

"Ha ha, được, vậy chị ở bên cạnh trợ uy cho tên nhóc cậu." Trương Long Quyên nói.

Gật đầu một cái, Đổng Học Bân xoay người lại hướng Roulette, lúc này, chia bài đã làm tốt thẻ bạc, bắt đầu một vòng mới rồi.

"Mời đặt cược." Chia bài cười yếu ớt.

Tất cả mọi người đều tập trung đặt cược thẻ bạc.

Thẻ bạc là có đánh số, đối ứng cũng có bảng số, nếu như mức nhỏ nói, thật ra có thể trực tiếp đặt trên bàn, ví dụ như một thẻ bạc vừa rồi của Đổng Học Bân, nhưng bình thường đều là sắp xế thẻ bạc thành một cọc, đặt số, rồi đặt con số lên trên bàn.

Đổng Học Bân lần này cũng cầm bảng số, thế nhưng khi hắn bỏ thẻ bạc để đặt, thì rầm một cái đem thẻ bạc trong tay toàn bộ đặt vào.

Trầm Tiểu Mỹ vừa nhắc nhở hắn lúc này chơi nhỏ một chút, kiếm nhiều như vậy vốn không dễ dàng, phải từng bước tới, đỡ phải từ thiên đường tới địa ngục, nhưng những lời này không đợi cô ấy nói, đã bị hành động của Đổng Học Bân làm cho nghẹn trở lại, đổi thành một hơi thở hít vào trong phổi.

"Đặt toàn bộ?" Trầm Tiểu Mỹ trừng mắt.

Đổng Học Bân ừm một cái, nói: "Toàn bộ."

Trầm Tiểu Diễm nói: "Đổng tiên sinh, ngài nên suy nghĩ rõ ràng."

Đổng Học Bân khẳng định nói: "Chơi thì chơi lớn, yên tâm đi."

Trương Long Quyên không nói cái gì, cười tủm tỉm ở phía sau nhìn, cái ý kiến gì cũng lp cho.

Nhưng Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ nghe Đổng Học Bân nói, hai người hầu như là trong lúc nhất thời muốn đưa tay đi kéo hắn.

"Đừng!"

"Trước chờ một chút!"

Nhưng các nàng đã chậm một bước.

Ngay sau đó chia bài xác nhận mọi người đặt cược hoàn thành.

Đổng Học đưa tay đem thẻ bạc của mình ném vào con số 9! Dĩ nhiên lại một lần cược số đơn lẻ! Hơn nữa là đặt toàn bộ thẻ bạc vào!

Xong!

Lúc này thua rồi!

Trầm Tiểu Mỹ cũng không biết nói gì!

Bên cạnh không ít người chơi Roulette cũng lần thứ hai nhìn hướng của Đổng Học Bân.

Phương pháp đánh bạc của Đổng Học Bân thật sự quá không theo đường lối gì cả, căn bản là là khó hiểu và vô cách nào có thể tìm ra!

Hoàn toàn không nói chiến thuật!

Cái này không phải chơi bậy sao??

Cứ như thế, có bao nhiêu tiền cũng bị thua sạch!

...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi