QUYỀN TÀI

Từ gia.

Trong phòng vệ sinh.

Vòi nước đã tắt đang rỉ từng giọt nước xuống.

Bầu không khí bên trong có vẻ mờ ám, cũng có chút xấu hổ, ít nhất là Đổng Học Bân cho rằng như thế.

Sau khi nhét khăn mặt vào, phía sau tấm màn nhựa liền vang lên tiếng xột xọa, Đổng Học Bân thựa dịp hai nàng quay đầu lau tóc liền cúi đầu nhìn đồng hồ, hắn đã tiến vào năm phút rồi, nhưng vẫn chưa giải quyết được vấn đề sinh lý, mắt thấy tấm màn lay động, chị Trương sẽ lập tức đi ra, Đổng Học Bân càng thấy thời gian cấp bách, trên mặt cũng có chút không nhịn được, nếu hai nàng đi ra mà mình còn đứng ở đây thì sẽ không biết như thế nào nữa, nhưng nếu đi ra ngoài phòng khách, chờ chị Trương và chị Từ làm xong mọi việc đi ra rồi mình mới trở lại phòng vệ sinh, Đổng Học Bân cũng không biết mình có thể chịu đựng được hau không, thật sự là quá gấp, vì vậy Đổng Học Bân linh cơ khẽ động cởi quần của mình xuống đặt mông ngồi trên bồn cầu luôn, làm bộ đang trút bầu tâm sự, như vậy có thể miễn cưỡng giải thích vì sao mình ở trong WC nửa ngày không đi ra, đương nhiên, hắn tiện thể có kéo quần và áo lại, che phủ đùi rất kín.

"Học Bân." Là Từ Yến gọi hắn.

Đổng Học Bân vội nói: “ Ngài nói."

"Tôi cùng lão Trương xong rồi." Từ Yến chậm rãi nói: "Cậu thế nào?"

"Tôi còn phải một hồi." Đổng Học Bân cười xấu hổ một tiếng.

"Còn phải một hồi?" Lúc này là tiếng nói của Trương Long Quyên, “Tên nhóc cậu có phải là thận không tốt? Buổi tối cậu và lão Từ kiềm chế một chút đi."

"Bà đừng có già rồi mà không nên nết” Từ Yến quở trách cô ấy một câu.

Trương Long Quyên cười, "Lão Từ bà cũng thật là, biết thận của đứa nhỏ không tốt, bà còn từ xa ngàn dặm đem công tác điều động đến đây để ở gần Tiểu Bân, có thời gian rãnh thì lại ăn một lần, bà là phụ nữ trung niên như lang như hổ, Tiểu Bân làm sao chịu được."

"Sao tôi nghe có ai đó có mùi chua?"

"Đúng vậy, bà đây không phải ghen ghét sao."

"Bà đừng lắm mồm, tôi và Học Bân chuyện gì cũng không có."

“Bà thề đi, bà thề tôi mới tin."

"... Đừng có đùa nữa."

"Thấy chưa, không dám thề à?"

"Tôi mặc kệ bà, được rồi, lau xong nhanh chóng đi ra ngoài đi."

Đổng Học Bân lại bị hai nàng kéo vào cuộc nói chuyện, vẻ mặt cười khổ.

Sau một khắc, cái màn phát ra một tiếng động, bị một tay mở ra, tấm nhựa đầy bọt nước nhất thời được mở ra một bên, lộ ra thân thể hai người bên trong, Từ Yến và Trương Long Quyên đều đã đem khăn tắm quấn trên người, ở trên quấ đến ngực, phía dưới quấn hơn phân nửa đùi, về phần hai vai cùng đầu gối chân nhỏ đều lộ ra ngoài, một mảnh trắng bóng, trên mặt còn dính một chút nước, da thịt đẫy đà vừa nhìn cho cái loại cảm giác vô cùng ngon miệng, một người hấp dẫn hơn so với một người.

Đổng Học Bân nuốt nuốt nước bọt, "Hai ngài tắm xong?"

Từ Yến vừa nhìn hắn,”Đau bụng à? Hèn chi lâu như vậy."

Trương Long Quyên cũng nhìn nhìn Đổng Học Bân, thậm chí còn cố ý nhìn nhìn cái mông hắn, lập tức duỗi người một cái đầy hấp dẫn, "Đi, ăn thôi, ha ha."

Từ Yến nhìn cô ấy, "Không mặc quần áo?"

Đi tới ngoài cửa phòng vệ sinh Trương Long Quyên khoát khoát tay về phía sau, "Không mặc."

Từ Yến bất đắc dĩ lắc đầu, đi tới máy giặt quần áo kéo tấm nhựa ra, lật lật phía dưới, lấy lên một cái quần lót màu da người rất bảo thủ, cầm ở trong tay nói với Đổng Học Bân: "Cậu cứ từ từ, không cần gấp, đồ ăn đều xong rồi? Chị làm cũng được, tên nhóc cậu đừng động."

Đổng Học Bân a một tiếng, con mắt nhìn trên tay cô ấy, "Được."

Từ Yến cũng không có lấy quần áo khác, chỉ cầm quần lót chậm rãi bước đi ra, từ phía sau có thể thấy khăn tăm bị cái mông cô ấy căng rất chặt, hình như tùy thời có thể bị cặp mông đẫy đà làm văng ra, chị Từ đi ra bên ngoài cũng đóng cửa lại cho Đổng Học Bân.

Đều là khăn tắm?

Toàn bộ không mặc?

Hắc, hôm nay có thể có phúc được nhìn rồi!

Người vừa đi, Đổng Học Bân cũng không có bất luận áp lực gì, rất nhanh giải quyết xong vấn đề, đưa tay đến vòi nước lấy nước rửa tay tới để rửa, thuận tiện ngắm vài lần đống đồ của Trương đại tỷ chị Từ trên máy giặt quần áo, lúc này mới đi ra khỏi WC.

Phòng khách.

Mùi thơm đồ ăn bay vào mặt.

Từ Yến đã làm xong đồ ăn, "Học Bân, vừa làm xong, rửa tay chưa?"

Đổng Học Bân ừm một cái, "Rửa rồi." Nói xong, hắn ngồi xuống trước bàn ăn.

“Sao không lau?" Từ Yến nghiêng đầu tìm, ném cho hắn một cái khăn mặt, “Qua loa quá, lau tay rồi nói."

Học Bân cầm tới sát tay.

Trương Long Quyên cười nhìn Từ Yến, "Bà không nghĩ gì?"

Từ Yến nhìn nhìn cô ấy, "Nghĩ cái gì?"

Trương Long Quyên cáp cười, "Bà hiện tại cứ như mẹ già ấy."

Từ Yến cũng cười, "Vậy đồ ăn của mẹ già bà đừng ăn."

“Ha ha, vậy phải nếm thử tay nghề của mẹ già có lui bước hay không." Trương Long Quyên cầm đũa lên ăn một ngụm, hé miệng nói: "Ấy chà, cũng không tệ lắm so với thời đi học đến nhà bà ăn, mùi vị còn nhớ rõ, tay nghề của bà còn tốt hơn so với năm đó."

Từ Yến nói: "Đồ ăn không lấp được cái miệng của bà à?"

Trương Long Quyên nói: "Được rồi, còn nhớ lúc trước tên mập trong lớp chúng ta không, cái tên có quan hệ không tồi với chúng ta đó, ha ha, khi đó tên mập này bắt được cơ hội theo tôi đến nhà bà ăn cơm chùa, mỹ danh là thích đồ ăn của lão Từ làm, liên tiếp khen ăn ngon ăn ngon, trên thực tế là coi trọng bà, cái này xum xoe cho bà, tôi đều nhìn không được, bây giờ còn ấn tượng khắc sâu đây."

Từ Yến cười nói: "Sao tôi nhớ hắn là thầm mến bà?"

"Không có, lúc trước cũng không có mị lực như bà."

"Ha ha, bà còn biết khiêm tốn? Nam sinh trong lớp chúng ta theo đuổi bà ít nhất tôi cũng biết năm người, lớp khác cũng có không ít."

"Vậy cũng đâu nhiều bằng bà, bà đã quên? Cái lần làm lễ kia, rất nhiều đứa nhỏ đều tới lớp chúng ta muốn hẹn bà ăn, trường học đều oanh động."

"Bà lúc đó chẳng phải cũng vậy sao, trường học khác đều có người tặng hoa cho bà."

"Ha ha, cho nên hai ta đều bị giáo viên trường học kêu lên phòng làm việc, bị phê bình một phen, bà nói hai ta trêu ai chọc ai chứ?"

Đổng Học Bân vừa ăn vừa nghe hai nàng trò chuyện về thời trẻ tuổi, hai người phụ nữ thành thục quấn khăn tắm ngồi ở đây nói cười, nhìn đặc biệt đẹp mắt, Đổng Học Bân cũng muốn chen vào một câu, bất quá đề tài của hai người không cùng với đề tài của Đổng Học Bân, lúc đến trường ấy Đổng Học Bân còn chưa có sinh ra, cho nên cũng không nói được một câu, chỉ có thể nghe.

"Bất quá, hiện tại đều già rồi." Từ Yến cảm khái một tiếng.

Trương Long Quyên nhún vai, "Cũng hai mươi năm rồi, không biết đám bạn học lớp chúng ta lúc trước hiện tại thế nào."

Từ Yến mỉm cười, "Đào tử tôi có biết, gả cho một ông quản lý của xí nghiệp nhà nước, hôn lễ tôi cũng có đi, hiện tại đứa nhỏ của cô ấy hẳn là không khác với con tôi lắm."

"Lý tử đâu?"

"Lý tử cưới khá muộn, hình như hơn ba mươi mới kết hôn, tìm một người nhỏ hơn mình, bất quá tôi không gặp cô ấy, cũng là nghe người ta nói, có người nói Lý tử sống rất hạnh phúc."

Trương Long Quyên cười nói: "Bà xem, lúc trước hai ta xinh đẹp, được hoan nghênh, nhưng hiện tại thế nào? Hai ta có sinh hoạt tình cảm kém cõi nhất, tôi vẫn độc thân, bà thì ly hôn, cho nên đúng là cuộc đời mà, ai cũng không biết mình sau này sẽ như thế nào."

Từ Yến nhìn cô ấy, "Bà hiện tại là có tiền nhất so với tất cả bạn học của chúng ta lúc trước cộng lại, bà còn than thở cái gì."

Trương Long Quyên trả lời lại một cách mỉa mai nói: "Vậy bà cảm khái cái gì, đều là lãnh đạo cấp phó sở, có mấy người cả đời cũng cầu không được." Dừng một chút, cô ấy cười, "Lão Từ, bà đang ở trong phúc mà không biết phúc, mặc dù ly hôn, nhưng bà có đứa nhỏ? Còn là con trai nữa, hiện tại lại được lên tới cấp bậc cao như thế, sau này khẳng định có thể được lên nữa, cuộc sống của bà đã rất hoàn chỉnh, được rồi, còn có Tiểu Bân một tiểu tình nhân thương bà như vậy, bà đừng không biết đủ."

Đổng Học Bân không nói gì, "Sao lại nhấc đến tôi vậy chị Trương?"

Từ Yến nhìn cô ấy liếc mắt, "Bà nói trong nói ngoài đều là đâm tôi, bà có phải là coi trọng Học Bân?"

Trương Long Quyên môi mỉm cười, ” Coi trọng chứ, đi chổ nào tìm được một đứa nhỏ tốt như vậy được người ta hâm mộ đến phát cuồng."

Từ Yến nói: "Bà đừng có đùa, nói thật với tôi, thật sự coi trọng?"

Đổng Học Bân lúc này rơi vào tình huống khó xử, hắn tiếp xúc với đàn bà cũng rất nhiều, nhưng hắn làm gì gặp qua cái cảnh tượng này.

Trương Long Quyên đem chân bắt chéo lên, cười cười, "Tôi nói cũng là nói thật, Tiểu Bân không phải lão Từ bà sao, mà tôi cũng không thích đào góc tường."

Đổng Học Bân chen vào nói: "Cái gì."

Từ Yến không nói tiếp, "Được rồi, ăn cơm đi."

... Sau khi ăn xong.

Mười giờ hơn.

Đổng Học Bân xung phong nhận việc thu dọn bàn ghế chén bát, đi phòng bếp rửa sạch, chờ sau khi đi ra nghe chị Từ và Trương đại tỷ nói chuyện tại phòng khách.

"Lão Từ, nhà bà có hai phòng ngủ hả?"

“Ngủ thế nào đây?"

"Tôi ngủ phòng nhỏ, bà cùng Tiểu Bân ngủ đi."

"Thôi đi, bà không phải coi trọng Học Bân sao? Vậy bà hỏi hắn một chút, chuyện này là người tình tôi nguyện, hắn đồng ý thì hai người ngủ phòng lớn, tôi không ý kiến, tên nhóc Học Bân này thấy phụ nữ đẹp thì không đi được đường, phỏng chừng hắn ước gì được ngủ với bà."

Đổng Học Bân nghe được mà đổ mồ hôi, chẹp, những cái khuyết điểm này của anh em không ngờ đều bị biết rõ như thế.

“Lão Từ, bà hào phóng như vậy tôi càng không dám đào góc tường của bà, bà đừng ở sau lưng nói xấu hoặc gây khó dễ cho tôi chứ?"

"Bà còn lắm mồm thì tôi ngủ một phòng cùng Học Bân đấy?"

“Lão già kia rốt cục đã thừa nhận!"

"Thật ra cũng không có gì không thể thừa nhận, vậy như vậy đi, cũng đừng ai ngủ với ai, buổi tối hôm nay cả ba chúng một phòng?"

"Ha ha, tôi không sao cả."

"Học Bân, nghe rõ không? Cậu có ý kiến gì?"

Đổng Học Bân a một tiếng, "Cùng ngủ? Cái này sao ngủ.” Từ Yến và Trương Long Quyên đều không thèm để ý hắn, thằng nhãi này cũng không giả bộ, "Khụ khụ, vậy được."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi