QUYỀN TÀI

Buổi chiều.

Dãy nhà phòng làm việc huyện ủy.

Vẫn là thời gian nghỉ ngơi buổi trưa, thường ủy huyện ủy, chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Mạnh Hàn Mai mang theo Đổng Học Bân đi vào, nói là mang theo, thật ra Mạnh Hàn Mai vẫn đều là chậm hơn một bước của Đổng Học Bân, cũng không có đi ở phía trước dẫn đường, mà là dùng miệng chỉ đường, từ đầu đến cuối chưa từng vượt lên trước bước tiến của Đổng Học Bân, vẫn duy trì cự ly nửa bước, điểm này biểu thị tôn trọng, cũng nói cho một ít người không nhận ra Đổng Học Bân hắn là thân phận gì.

"Bí thư."

"Đổng bí thư."

"Mạnh chủ nhiệm."

"Học Bân bí thư."

Gọi và chào hỏi đều có.

Có vài người trước đó sớm từ trên cửa sổ thấy qua Đổng Học Bân, có vài người cho dù chưa thấy qua, vừa nhìn Mạnh Hàn Mai và Đổng Học Bân, làm gì còn có đạo lý không biết? Mọi người đều bắt chuyện, tất cả mọi người lộ ra nụ cười và thần thái sáng lạng, có lẽ là muốn lưu lại cho bí thư huyện uỷ một ấn tượng tốt, Lý Quý An bí thư Lý điều đi, đánh vỡ mặt hài hòa cho tới nay, khẳng định phải qua thời gian nhất định ma hợp và ổn định, nhưng một người bí thư huyện uỷ mới tới, cái này làm sao không phải một cơ hội biểu hiện chứ? Bí thư mới tới, mọi người tự nhiên muốn biểu hiện một chút, mặc dù không lưu cho bí thư một ấn tượng tốt, cũng không thể làm cho người ta lưu lại ác cảm, ngay cả không biết một người bí thư huyện uỷ tuổi còn trẻ như thế sau khi tiền nhiệm tình thế trong huyện sẽ như thế nào, nhưng người có chút trí tuệ chính trị cũng không có khả năng chậm trễ, mọi người khẳng định sẽ lấy ra trạng thái tinh thần tốt nhất.

Đổng Học Bân cũng cười gật đầu với bọn họ.

Mạnh Hàn Mai ở một bên, người bình thường chào hỏi cùng Đổng Học Bân, cô ấy cũng sẽ không nói bất luận cái gì, thế nhưng gặp phải một ít cán bộ cấp bậc hơi lớn chút, hoặc là quan hệ không tồi cùng Mạnh Hàn Mai, Mạnh Hàn Mai thấy Đổng Học Bân cũng không phải biểu tình gấp gáp, mới có thể giới thiệu một chút.

Phó bộ trưởng bộ tổ chức huyện.

Phó chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy.

Vân vân, cũng coi như giúp Đổng Học Bân làm quen người và hoàn cảnh một chút.

Đổng Học Bân cũng không có ý kiến gì, tuy rằng không nhớ được nhiều người như vậy, nhưng tốt xấu có một ấn tượng cũng là tốt, khí độ cũng rất đủ.

...

Hơn mười phút sau.

Trên lầu, phòng làm việc bí thư.

Mạnh Hàn Mai đi vào trước một bước đẩy cửa, " Mời ngài." Nghiêng người khiến cho Đổng Học Bân đi vào, sau đó mới vào, cẩn thận đóng cửa lại.

Đổng Học Bân nhìn bên trong một chút.

Mạnh Hàn Mai chủ động nói: "Tôi rót ly nước cho ngài."

Đổng Học Bân cười nói: "Mạnh đại tỷ, thật không cần khách khí như vậy."

"Hẳn là, cái này là công tác của tôi, còn nữa, ha ha, ngài đừng gọi tôi Mạnh đại tỷ, thật không nhận nổi, gọi lão Mạnh thật ra là được, ừm, gọi Hàn Mai cũng được." Mạnh Hàn Mai không khỏi phân trần đi tới máy nước nóng rót một ly nước nóng, đặt ở trên bàn cho Đổng Học Bân.

Đổng Học Bân nói: "Ngài lớn tuổi tôi so với tôi, vẫn là gọi Mạnh đại tỷ đi, nếu không chị thoải mái hay khó chịu tôi không biết, tôi khẳng định cảm thấy khó chịu."

Còn dùng ngài với tôi?

Mạnh Hàn Mai cũng không biết đáp lời như thế nào, "Ngài quá khách khí."

Thật ra phương thức nói chuyện của Đổng Học Bân là như thế này, lão đầu lão thái chân chính của kinh thành, bây giờ còn đỡ, không nói nhiều như vậy, nhưng trước đây, lão đầu lão thái người ta đối với một vài người tuổi tác còn nhỏ hơn mười tuổi so với bọn họ, đều là dùng "Ngài" để nói, cái này có thể tính là khách khí, trên thực tế càng nhiều hơn là một phong cách ngôn ngữ văn hóa của địa phương.

Mạnh Hàn Mai phỏng chừng nghe không quen, dù sao Đổng Học Bân cấp bậc cao hơn so với cô ấy, Đổng Học Bân là người đứng đầu, mà Mạnh Hàn Mai trong danh sách xếp hạng trong đảng của thường ủy huyện ủy, rõ ràng là người cuối cùng, nhưng nghe không quen thì nghe không quen, cái này nghe không quen nhiều lắm cũng là một cảm giác vừa mừng vừa sợ, trên tâm lý, Mạnh Hàn Mai phỏng chừng vẫn là rất thoải mái, cái này cũng là một tôn trọng của Đổng Học Bân đối với cô ấy.

Đổng Học Bân ngồi ở phía sau bàn làm việc, "Ngồi đi Mạnh đại tỷ."

"Tốt." Mạnh Hàn Mai cũng cười ngồi ở đối diện hắn, nhớ tới một việc, đem áo khoác bên ngoài cởi xuống, từ bên trong lấy ra một bức thư tới đưa qua, "Đây là chìa khoá gia thuộc viện, còn có một chìa khoá phòng làm việc và chìa khoá xe, tôi sợ không làm rõ, ở trên đều viết chữ."

Đổng Học Bân mở ra vừa nhìn, trên mỗi chìa khoá đều dán một băng dán trắng, viết mấy chữ xinh đẹp, "Ồ, chữ viết của chị thật là đẹp mắt."

Mạnh Hàn Mai cười nói: "Viết bậy thôi."

Đổng Học Bân nói: "Được, khiến chị vất vả."

Mạnh Hàn Mai nhất thời nói: "Là bổn phận của tôi, ngài đừng khách khí với tôi, vậy quá khách khí, dù sao sau này có việc ngài tìm tôi."

Giao lưu vài câu, thật ra Mạnh Hàn Mai tới hiện tại mà nói, Đổng Học Bân đã từ trong lời nói của cô ta cảm thụ được rất nhiều tín hiệu, đều là tín hiệu Mạnh Hàn Mai muốn dựa vào, thật ra suy nghĩ một chút, Mạnh đại tỷ có lẽ cũng không có lựa chọn khác, cũng không thể lúc trước theo lão bí thư đấu với Trương Đông Phương huyện trưởng, hiện tại trong nháy mắt lại đầu quân cho Trương Đông Phương? Cô ấy cho dù muốn dựa vào, người ta cũng không biết có nguyện ý hay không, mặc dù Trương Đông Phương thật nguyện ý, không chừng cũng là lấy Mạnh Hàn Mai làm súng, căn bản là không quá coi trọng cô ấy, bởi vì trong thể chế tương đối kiêng kỵ loại sự tình này, cho nên đối với chuyện này Đổng Học Bân là không có gì ngoài ý muốn, trong lòng cũng rất vui mừng.

Chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy... nhìn qua cũng là lãnh đạo huyện thường ủy huyện ủy xếp hạng cuối cùng, nhưng trên cuộc họp thường ủy cũng là một phiếu then chốt, đây là quyền nói chuyện, mặc kệ khổ cực, có một phiếu này luôn luôn có lợi đối với công tác của Đổng Học Bân, hắn mới đến, tự nhiên cần rất nhiều người ủng hộ, nếu như Mạnh Hàn Mai thật sự trái với thái độ bình thường dựa vào huyện trưởng Trương Đông Phương hoặc là phe phái khác trong huyện, vậy Đổng Học Bân thật đúng là không dễ xử lý, bởi vì cái này là huyện ủy, đây là huyện ủy của Đổng Học Bân hắn, hắn khẳng định không thể cho phép phía sau mình có người của phe phái khác, lỡ như thời khắc mấu chốt đến đây đâm một đao, Đổng Học Bân đó là khó lòng phòng bị, khẳng định muốn thanh lý, cho dù là một mỹ nữ đại tỷ cũng không thể ngoại lệ, nhưng chuyện tình không phải đơn giản như vậy, Đổng Học Bân nếu như tiền nhiệm huyện trưởng, chủ nhiệm phòng làm việc chính phủ huyện không nghe lời, hắn nói đổi cũng thay đổi, hơn nữa không ai nói cái gì, nhưng huyện ủy bên này không quá như nhau, bởi vì chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy theo lệ cũ là muốn tiến vào thường ủy huyện ủy, cái thân phận này đã không giống, trừ phi Đổng Học Bân ở đây nắm trong tay quyền nói chuyện tuyệt đối, hoặc là hắn tại thành phố có nhân mạch tuyệt đối, bằng không muốn đổi đại quản gia không nghe lời của hắn, thật đúng là không dễ thao tác như vậy, ít nhất hiện tại thành phố đối với Đổng Học Bân có ý kiến, trong huyện còn chưa có thăm dò tình huống, Đổng Học Bân là không làm được.

Cho nên thái độ của Mạnh Hàn Mai khiến Đổng Học Bân rất thoả mãn.

Hiện tại kết quả này, cũng là Đổng Học Bân nguyện ý thấy, thái độ của Mạnh đại tỷ, bớt cho Đổng Học Bân rất nhiều chuyện, khiến cho hắn ít nhất có thể an tâm một chút.

"Tôi giới thiệu cho ngài một chút hoàn cảnh của bên này?" Mạnh Hàn Mai chớp mắt nói.

Đổng Học Bân cũng đang muốn nghe, tuy rằng hắn đã có lý giải, "Tốt."

Mạnh Hàn Mai nói: "Huyện chúng ta nhân khẩu khoảng chừng..." Nhân khẩu, kinh tế phát triển, thành phố xây dựng, hương trấn bên dưới, Mạnh Hàn Mai đều đơn giản khái quát một chút, nhìn ra được, năng lực ngôn ngữ của cô ấy vẫn là không tồi, hơn nữa cảm giác cho ra khẳng định là trước đó đã làm công tác hoặc là đánh qua văn bản, nếu không không có khả năng nói lưu loát như thế, cho dù Đổng Học Bân loại mồm mép như thế, hắn cũng cũng chỉ có thể khoe khoang một chút, không có khả năng ngay cả chi tiết thậm chí là chính xác đến hàng đơn vị đều nhớ kỹ rõ ràng như thế.

Cái này, Đổng Học Bân càng cảm thụ được ý nguyện mạnh mẽ của Mạnh Hàn Mai, đã hầu như có thể khẳng định, Mạnh đại tỷ tuyệt đối là muốn dựa vào, hơn nữa tốn rất nhiều tâm tư sớm muốn thắng được tín nhiệm và hảo cảm của Đổng Học Bân, Đổng Học Bân thu được tín hiệu rồi.

Đủ nửa giờ.

Đều là Mạnh Hàn Mai một người giới thiệu, nói xong hoàn cảnh trong huyện, còn nói vị trí của gia thuộc viện, còn nói ra một ít tình trạng giao thông.

Đổng Học Bân có chút đã biết, hắn cũng không phải không có tìm hiểu, bất quá vẫn không có cắt đứt cô ấy, chăm chú nghe, thỉnh thoảng gật đầu.

Áo khoác của Mạnh Hàn Mai đã cởi ra lúc vừa rồi lấy chìa khoá, lộ ra áo lông bên trong, màu sắc tuy rằng là vàng nhạt, không phải mới, nhưng hình thức quần áo vẫn là rất không tồi, thân hình thấy rất rõ ràng, thậm chí có đôi khi khe ngực lúc Mạnh Hàn Mai thoáng hạ thấp người đem nước ly uống cũng có thể thấy được rõ ràng, nhìn nhìn quần jean trên đùi cô ấy đôi giày màu đồng dưới chân, Đổng Học Bân càng là không nhịn được nhìn thoáng qua, Mạnh đại tỷ vẫn là biết cách ăn mặc, không phô trương mà vẫn quyến rũ, cũng rất thành công. Về phần chổ tốt nhất để nhìn trên người, Đổng Học Bân cảm thấy là tóc, bởi vì kiểu tóc của Mạnh Hàn Mai là buột cao, hơn nữa là cái loại đặc biệt phức tạp, Đổng Học Bân cũng bình thường hay buột tóc cho Tuệ Lan và Vân Huyên bọn họ, cho nên biết loại kiểu tóc này có bao nhiêu khó, nhưng tóc của Mạnh Hàn Mai vừa buột cẩn thận lại khiến cho nhìn rất đẹp, hầu như mỗi một búi tóc đều có đường vân và vị trí tương ứng, làm cho người ta vừa nhìn thì cảm thấy đặc biệt tinh xảo, cũng đặc biệt tỏa ra khí chất thành thục.

Đẹp.

Rất đẹp mắt.

Đổng Học Bân thích loại cảm giác này, dù sao cũng là mới tiền nhiệm một hoàn toàn lạ lẫm, đương nhiên hy vọng bên cạnh nhiều mỹ nữ, cái này cùng thân phận lãnh đạo không có vấn đề gì, thuần túy là một ít truy cầu cá nhân đối với đồ vật đẹp, thật ra loại tính tình này của Đổng Học Bân bình thường bị rất nhiều người nghi vấn, nhưng Đổng Học Bân không cảm thấy có cái gì không thích hợp, đẹp cũng là đẹp, cái đó thì sao nào? Cái này hắn không cảm thấy có cái gì cần cấm kỵ, hắn cũng là tính tình như thế, về phần lãnh đạo khác, biểu hiện ra nhìn chính nhân quân tử, sau lưng còn không biết thế nào đâu, Đổng Học Bân cảm thấy cái hình dạng kia mới là quá giả, hắn là hắn không tin, cho dù cấp bậc bạn cao tới, cho dù bạn quyền lợi có lớn, bạn thấy phụ nữ xinh đẹp là có thể không cảm thấy đẹp mắt không cảm thấy thích không cảm thấy có một loại hưởng thụ trên thị giác?

Mục đích bạn đến trái đất này là gì vậy?

Dù sao mặc kệ người khác tin hay không, Đổng Học Bân là không tin!

Đây là người, là người đều không thể tránh, bởi vì mọi người từ nhỏ đã có một loại hướng tới đối với cái đẹp!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi