QUYỀN TÀI

Ngày hôm sau.

Gió hạ phất phơ, mang theo chút khô nóng thổi những cây hòe bên đường xào xạc rung động.

Buổi sáng chưa đến chín giờ, Đổng Học Bân đi bộ từ trong khu nhà đến văn phòng đường phố đi làm, không vào văn phòng, mà là trực tiếp vào đại sảnh phục vụ hành chính còn chưa có mở cửa. Vài cái nhân viên công tác đã đến đây, làm vệ sinh, in văn kiện, không khí bận rộn lan tràn ở trong đại sảnh, Chu Diễm Như một thân áo sơmi ô vuông đang ở đó chỉ huy hai khoa viên nâng bàn đặt ở một vị trí dể thấy, sau đó Chu Diễm Như cúi đầu, đem một cái biển đặt ở phía trước - cửa cử báo.

Đổng Học Bân cười nói: “Chu Chủ nhiệm”.

“Ô, Chủ nhiệm ngài đã tới?”

“Hôm nay sớm như vậy?” Đổng Học Bân đi lên xem.

Chu Diễm Như nhất thời lộ ra nụ cười, “Hôm nay chuyện nhiều, tôi đã tới trước cách đây một giờ, ngài xem cửa cử báo ở trong này có được không? Đều bố trí tốt rồi, tôi đã cho Tiểu Lưu phụ trách, chỉ cần có cư dân cử báo, sau khi điều tra rõ là thật sẽ lập hồ sơ đưa đến máy tính văn phòng đảng chính”.

Đổng Học Bân khẽ gật đầu, “Rất tốt, cứ như vậy đi”.

Chu Diễm Như cười cười, “Ngài còn có cái gì phân phó?”

“Chúng ta lần này là mở tiền lệ khu Nam Sơn, cho nên vấn đề cử báo chị phải chú ý cho tốt”.

“Ta sẽ, công tác này giao cho văn phòng đảng chính ngài cứ yên tâm đi, nếu xảy ra vấn đề ngài gọi tôi ra mà hỏi” Chu Diễm Như nói luôn làm cho Đổng Học Bân nghe thực thoải mái, “Đúng rồi Chủ nhiệm, ngày hôm qua ngài nói về chuyện công tác xã khu, tôi an bài ở phòng họp nhỏ văn phòng đường phố, mười giờ sáng, ngài xem lúc này nếu có thể, tôi hiện tại liền thông báo cho người phụ trách các xã khu?”

Đổng Học Bân khoát tay, “Không phải họp, chỉ là cùng mọi người nhận thức một chút”.

“Được rồi, tôi liền nhắn xuống như vậy?”

Đổng Học Bân gật gật đầu, lúc này, Ủy ban kỷ luật Khúc Nghĩa Cường cũng mang theo túi từ bên ngoài vững bước đi vào, sau khi nhìn thấy Đổng Học Bân, Khúc Nghĩa Cường nở nụ cười một chút, “Chủ nhiệm, chuyện điều lệ xử phạt…”

“Đi, vừa đi vừa nói chuyện”.

“Tốt”.

Văn phòng hai người đều ở lầu phụ, liền cùng nhau đi lên, dọc theo đường đi liền triển khai một loạt thảo luận phương án xử phạt cụ thể. Khúc Nghĩa Cường đề nghị nói: “Ngày hôm qua sau khi trở về tôi suy nghĩ, nếu đại sảnh phục vụ đường phố chúng ta đã muốn chế định cửa cử báo, vậy cư ủy hội bên này có phải cũng khai triển một chút hay không? Đương nhiên, cửa cử báo cũng không nhất định phải thiết lập tại trụ sở cư ủy hội, văn phòng đường phố chúng ta đều xử lý là được, cửa cử báo đại sảnh phục vụ cũng nhận cử báo đối với nhân viên các tiểu khu cư ủy hội, như vậy cũng có thể khởi đến uy hiếp, đem thái độ phục vụ của nhân viên công tác đề cao lên”.

Đổng Học Bân cân nhắc, “Đề nghị này rất tốt, ta xem có thể làm thử”.

Khúc Nghĩa Cường thản nhiên nói: “Tuy rằng văn phòng đường phố chúng ta cũng có phòng nhận báo tin, nhưng đa phần là thụ lí cư dân tranh cãi cùng buôn bán tranh cãi các chuyện linh tinh, rất ít nhận cử báo đối với nhân viên công tác chúng ta, nếu cửa cử báo có thể làm lên được, tuyệt đối là một chuyện tốt, thậm chí tôi cảm thấy cần phải thi hành ở trên phạm vi toàn khu” Khúc Nghĩa Cường cấp Đổng Học Bân ấn tượng đầu tiên là không tệ, là một vị lão đồng chí văn phòng đường phố thực ổn trọng, nhìn ra được hắn cũng là trải qua cẩn thận suy xét, hơn nữa thực tán thành chuyện Đổng Học Bân thực hành cử báo.

Đổng Học Bân nói: “Mở rộng lên sợ là khó khăn”.

Khúc Nghĩa Cường gật đầu ừm một cái, cũng rõ ràng, chỉ là khu ủy khu chính phủ bên kia đánh giá cũng sẽ rất khó thông qua.

“Lát nữa xã khu công tác hội anh cũng dự thính đi, đem phương án cử báo đề lên mặt bàn, tranh thủ nhanh chóng thực thi xuống ở các xã khu”.

“Tốt, tôi sẽ đem văn kiện chuẩn bị tốt”.

Ngẫm lại lại là không ổn, Đổng Học Bân nói: “Hay là bỏ đi, chuyện đắc tội với người này vẫn là tôi đến làm, văn kiện tôi sẽ cho văn phòng đảng chính định ra, trong chốc lát trên hội nghị tôi sẽ đề suất”.

Bọn họ nói chuyện thì dễ dàng, nhưng thật muốn chứng thực xuống thì có chút khó khăn, tình huống các xã khu vẫn có vẻ phức tạp, là địa phương trực tiếp cùng dân chúng giao tiếp, nói cách khác cũng có cảm giác có chút tự do ở ngoài quan trường, Đổng Học Bân còn chưa có nắm chắc đem các xã khu đều ngưng tụ ở dưới sự chỉ huy của mình, loại cửa cử báo này bản thân chính là đắc tội với người, mặc kệ thực hành hay không đi xuống, đều là chuyện không thể làm cho người ta vui vẻ được, cho nên Đổng Học Bân vẫn là quyết định chính mình đề suất, dù sao cũng không sợ đắc tội thêm một vài người.

Khúc Nghĩa Cường cười nói: “Chủ nhiệm, anh đây là khinh thường lão Khúc tôi, cái này thân mình chính là công tác Ủy ban kỷ luật, điểm áp lực như vậy ta vẫn là chịu được”.

Đổng Học Bân lắc lắc đầu, “Anh không cần phải xen vào, liền định như vậy đi”.

Thấy hắn nói như vậy, Khúc Nghĩa Cường cũng không tiện nói cái gì nữa, trong lòng cũng có chút thưởng thức Đổng Học Bân quyết đoán, thay đổi một Chủ nhiệm văn phòng đường phố khác vừa nhận chức hai ngày là tuyệt đối không dám làm giống như Đổng Học Bân vậy, Khúc Nghĩa Cường cảm khái không thôi, văn phòng đường phố Quang Minh rốt cuộc đã đến một lãnh đạo khẳng khái không sợ đắc tội với người. Hai người nói chuyện thực hợp, khi tách ra Khúc Nghĩa Cường còn tỏ vẻ kỉ công ủy hội toàn lực phối hợp lần thực hành phương án cửa cử báo này. Đổng Học Bân trong lòng vừa động, hắn cảm thấy có thể lý giải Khúc Nghĩa Cường đây là ở hướng mình dựa vào, Chu Diễm Như, Khúc Nghĩa Cường, trận doanh của Đổng Học Bân đã chậm rãi biến lớn, đương nhiên là chuyện tốt.

Trở về văn phòng, Đổng Học Bân đẩy ra cửa sổ thông khí.

Không đợi hắn ngồi yên, bỗng nhiên phát hiện dưới lầu có một bóng người nữ từ hàng hiên đi ra, là Vương Ngọc Linh, khoảng cách quá cao, cũng nhìn không tới vẻ mặt của nàng.

“Vương Chủ nhiệm”.

“Vương Chủ nhiệm buổi sáng tốt lành”.

Vài khoa viên cùng nàng chào hỏi.

Vương Ngọc Linh đầu hơi động, giống như là gật đầu, có điểm lạnh lùng.

Đổng Học Bân trong lỗ mũi hừ một tiếng, hôm nay thật ra không muộn? Sớm như vậy đã tới rồi? Hắn đã muốn làm tốt chuẩn bị cùng Vương Ngọc Linh và chú nàng trường kỳ chiến đấu, đã ở đó phân tích Vương Ngọc Linh sau khi cùng cô chú của nàng cáo ác trạng về mình thì khu ủy sẽ dùng phương thức gì để tạo áp lực cho mình, ra vấn đề khó? Đem ngáng chân? Hoặc là rõ ràng xuống tay đối với mình? Không nghĩ ra được, dù sao sử ra chiêu gì thì Đổng Học Bân đều tiếp.

Mười giờ sáng.

Đổng Học Bân đẩy ra cửa phòng họp nhỏ, phía dưới đã muốn không còn chỗ ngồi.

Trừ bỏ Khúc Nghĩa Cường Chu Diễm Như, Quách Minh Phong cùng Vu Vinh Phong vài Phó Chủ nhiệm ra, còn lại một ít nam nữ đều là gương mặt mới, nhìn xem tấm biển, bên trong có chi bộ đảng xã khu Hòe An nhất lí, có chi bộ đảng kiêm Chủ nhiệm xã khu Quang Minh, chi bộ đảng xã khu Liễu Hạng, Chủ nhiệm xã khu Liễu Hạng vân vân, chính phó xã khu cư ủy hội đều đến, xã khu cùng cư ủy bên này sẽ là hai tấm biển một bộ nhân mã, rất nhiều cũng là kiêm Chủ nhiệm, cho nên người phụ trách đến hội nghị lần này không phải quá nhiều, chỉ chừng hơn mười người.

Đổng Học Bân cũng không vô nghĩa, cười ha ha cùng mọi người gật gật đầu, ngồi trên đài Chủ tịch sau đó gõ gõ microphone, bắt đầu làm một cái giới thiệu đơn giản, cùng bọn họ nhận thức một chút. Chờ Đổng Học Bân nói xong, cán bộ xã khu phía dưới cũng một người tiếp một người đứng lên tự giới thiệu, cũng đều báo cáo nhân số cư dân xã khu bên mình cùng tình huống đại khái.

Hai mươi mấy phút sau.

Đổng Học Bân đem mỗi một cái gương mặt yên lặng ghi tạc trong lòng, lập tức ánh mắt nhìn quét qua một vòng, rồi đem sự tình văn phòng đường phố định ra cửa cử báo nói ra cùng mọi người, “Đại sảnh phục vụ hành chính văn phòng đường phố cửa cử báo bắt đầu từ hôm nay đã chính thức thực thi, đề nghị về cử báo ở các xã khu tương quan còn đang định ra, thực thi xử phạt cụ thể cũng cùng một tiêu chuẩn với đại sảnh phục vụ văn phòng đường phố, đại khái chính là như vậy, tôi muốn nghe một chút cái nhìn của mọi người”.

Chuyện này bọn họ có người đã nghe tin tức, có người vẫn là mới biết được, có hai Chủ nhiệm mặt nhăn nhíu, ba người mặt không chút thay đổi, còn có hai cái Chủ nhiệm không nói tiếng nào.

Đổng Học Bân xem xét bọn họ, “Có ai nói gì không?”

Không có người nói chuyện, đều ngoài dự đoán mọi người bảo trì trầm mặc.

Đổng Học Bân nháy mắt mấy cái, “Cũng không có ý kiến sao? Tùy tiện nói cũng được?”

Vẫn là không có người lên tiếng, mọi người đều mắt nhìn mũi nhìn tâm.

Đổng Học Bân có chút ngoài ý muốn, hắn nghĩ đến sẽ có ít nhiều thanh âm phản đối, ai ngờ một cái đều không có, đương nhiên hắn cũng rõ ràng trầm mặc cũng không nhất định đại biểu ủng hộ, vì thế rõ ràng nói: “Nếu không có người đưa ra ý kiến phản đối, như vậy định rồi, lão Khúc, chuyện này Kỉ công ủy giám sát thực hành, từ ngày mai bắt đầu”.

Khúc Nghĩa Cường gật gật đầu, theo hắn biết xã khu không hề thiếu cán bộ “cứng đầu”, hắn cũng chuẩn bị ở trên hội nghị thay Đổng Học Bân cổ vũ, ai ngờ căn bản vô dụng.

Ngoài ý muốn thì ngoài ý muốn, Đổng Học Bân đối với thái độ của mọi người coi như là vừa lòng, lần này thực hành xử phạt thứ nhất là đối với công tác văn phòng đường phố cùng các xã khu là một cái cải thiện, thứ hai cũng là một quá trình lập uy của Đổng Học Bân, cho dù thế nào thì hắn cũng phải đem phương án trọng đại đầu tiên sau khi hắn nhận chức thi hành xuống, hắn muốn mượn thế dùng tốc độ nhanh nhất đem văn phòng đường phố cùng các xã khu ngưng tụ cùng một chỗ, làm cho quyền lời nói của mình nhanh chóng mở rộng.

Hội nghị xong.

Một ít cán bộ xã khu tốp năm tốp ba đi ra đại viện văn phòng đường phố, mọi người biểu tình khác nhau, có chút người không có gì, nhưng đại đa số người thì có chút cảm xúc không cao.

“Lão Trần, phương án của Chủ nhiệm mới này anh thấy thế nào?”

“Tôi cảm thấy cũng chưa thỏa đáng, tôi rõ ràng đây là muốn tăng lên thái độ phục vụ các xã khu, nhưng quá mau đi, trên phương thức cũng khuyết thiếu biến báo”.

“Đúng, cùng công tác xã khu, chỗ nào không hề cùng cư dân khởi xung đột? Sự tình như vậy không có cách nào tránh được, nếu một khi gặp cử báo gì đó, vậy chúng ta còn muốn làm công tác được không đây?”

“Ài, Chủ nhiệm mới quá cường thế”.

“Nếu muốn làm như vậy, về sau sẽ rất khó khai triển công tác”.

Rất nhiều người đều oán giận.

Một Chủ nhiệm xã khu cười nói: “Lão Trần, vậy anh vừa rồi trên hội nghị như thế nào không phát biểu?”

Mấy người vừa phát biểu ý kiến phản đối đều có điểm nghẹn lời, phản đối? Em khu trưởng ngày đầu tiên đã bị Chủ nhiệm mới kia chuốc cho ói ra, cháu gái bí thư khu ủy ngày hôm sau đã bị Chủ nhiệm mới đổ ập xuống mắng, phía sau người hơi chút có điểm đầu óc sẽ không đi mạo hiểm chọc tới Chủ nhiệm, bọn họ như thế nào phản đối? Chờ ai mắng sao? Đổng Chủ nhiệm này ngay cả người nhà lãnh đạo cũng lôi ra mắng, càng đừng nói bọn họ!

Tĩnh xem kỳ biến đi.

Rất nhiều người đều chờ xem phản ứng của Vương Ngọc Linh cùng bí thư khu ủy Vương An Thạch, lúc này vẫn là hạ thấp một chút thỏa đáng nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi