QUYỀN TÀI

Buổi tối.

Biệt thự Tây Giao nhà Loan Hiểu Bình.

Vừa vào trong phòng, Đổng Học Bân liền ngã người xuống ghế sô pha, Tạ Tuệ Lan cũng đóng cửa lại, đi bước đến, ném đôi gang tay dày xuống sô pha rồi ngồi xuống.

Trong nhà chỉ có hai người bọn họ

“Tiểu Bân, rót cho Tạ tỷ ly nước được không?”

“Không, mệt muốn chết rồi, một ngón tay cũng không cử động được rồi”.

“Anh còn không thấy ngại mà kêu mệt à? Khách khứa đều là Tạ tỷ xã giao, anh làm gì chứ?”

“Anh cũng mệt mỏi, em thử tính xem anh uống bao nhiêu ly nước, thiếu chút nữa là không chống đỡ nổi!”

“Em cũng uống không ít, còn nói rất nhiều, khô cổ họng, nhanh đi, rót cho em ly nước”.

“Em cứ sai anh thế, em chẳng có chút thương xót chồng mình gì cả”.

“Hiện tại là tiểu tử anh không biết đau lòng cho em, anh còn nói năng lý lẽ hùng hồn nữa? Ha ha, nhanh đi đi”.

Nghe vậy, Đổng Học Bân đành phải gian nan đứng lên khỏi ghế sô pha, lảo đảo đi đến bình nước uống ở bên cạnh bàn ăn, dùng chén tiếp thgiấy dung một lần rót nước, quay lại đưa cho cô, sau đó lại đem thân mình ngã vào trong sô pha, kêu lên một tiếng, mệt đến chết đi sống lại.

Mười phút sau.

“Có lên lầu không?”.

“lên, đi thôi”.

Đổng Học Bân trì hoãn lại một chút, rồi đi theo Tạ tỷ cùng tiến lên lầu.

Trong một gian phòng ngủ trên lầu, hai người đẩy cửa đi vào, Đổng Học Bân nhẹ nhàng khép cửa lại, “Anh cứ nói tại sao em ba mươi tuổi còn chưa kết hôn, hiện tại anh mới hiểu được, đây nào đâu phải gọi là kết hôn chứ, đây là chịu tội thì đúng hơn”.

Tạ Tuệ Lan cười cười: “Tạ tỷ của anh không kết hôn, cũng không phải là bởi vì hôn lễ phiền toái”.

“…Vậy vì sao?”

“Bởi vì chưa gặp được đối tượng thích hợp, ha ha”.

“Đúng rồi Tuệ Lan, trước kia cũng chưa hỏi qua em, em nói qua đối tượng của em như thế nào đi?”

Tạ Tuệ Lan nở nụ cười, ung dung chải tóc. Không để ý đến hắn.

Đổng Học Bân nhìn cô: “Bảo em nói qua một chút thì em nói vài cái đi?”

“Không nói cho anh biết, ha ha” Tạ Tuệ Lan híp mắt cười nói.

Đổng Học Bân trừng mắt nói: “Em thật là chẳng có lòng gì cả, nói mau, rốt cuộc thế nào?”

Tạ Tuệ Lan cười ha ha nói: “Trên thực tế, trừ tiểu tử nhà anh ra, em cũng không có người khác. Lần trước không phải đã nói qua với anh rồi sao, anh là người thân nhất của Tạ tỷ”.

Đổng Học Bân bĩu môi: “Em nói cứ như đánh người ta ấy”.

“Anh vẫn không tin em?”

“Tin được em mới là lạ, em cứ mở miệng ra là...”

Tuệ Lan nhìn hắn cười nói: “Vậy lại đây thử xem Tạ tỷ của anh có phải xử nữ hay không, ha ha”.

Lời này có chút nhắc nhở Đổng Học Bân, bây giờ mới nhớ tới đến còn có một việc quan trọng chưa làm, chính mình cũng thật ngốc, đêm tân hôn chính mình còn lải nhải những chuyện linh tinh? Việc quan trọng nhất còn chưa có làm đâu nha, trước khi kết hôn Tạ Tuệ Lan vẫn nói chỉ sau khi kết hôn mới cho Đổng Học Bân động đến cô, hiện tại cũng chẳng phải là sau khi kết hôn rồi sao. Tinh thần Đổng Học Bân lập tức hưng phấn lên.

“Thật sự em chưa cho người đàn ông nào chạm qua sao?”

“Chẳng phải anh thử rồi sẽ biết sao?”

“Em để anh chuẩn bị tâm lý đi, rốt cuộc có hay không?”

“Cái này không thể nói cho anh được, tự anh xem đi”.

“Vậy anh đến đây!”.

“Ha ha, đợi chút” Tạ Tuệ Lan đẩy tay.

“Làm gì vậy?”

“Cho Tạ tỷ của anh tắm rửa một cái trước đã”.

“Nhanh đi nhanh đi, anh đi pha nước tắm cho em”.

“Tiểu tử anh, vừa rồi nhờ đi rót nước còn không muốn đi, hiện tại sao lại ân cần như vậy chứ? Hả?”

Trong lòng Đổng Học Bân nghĩ không phải chị đã biết rõ còn cố hỏi làm gì, cả người hiện tại cũng tràn ngập khí lực, lập tức đứng lên khỏi giường đi vào phòng tắm, mở nước ấm vào bồn tắm. Còn đặc biệt săn sóc hỏi han Tạ Tuệ Lan muốn dùng nước tắm như thế nào, nghe cô nói hơi nóng một chút, Đổng Học Bân liền mở nước ấm nhiều hơn một chút, cuối cùng dung tay thử, được rồi, liền đem sữa tắm cùng khăn tắm đưa cho cô rồi mới ra khỏi buồng vệ sinh.

“Được rồi”.

“Cảm ơn”.

“Khách khí gì chứ, mau tắm đi”.

Tạ Tuệ Lan cầm quần áo cười tủm tỉm đi vào trong.

Đổng Học Bân xoa xoa tay, ở bên ngoài nhẫn nại chờ cô.

Tạ tỷ trải qua chuyện tình cảm như thế nào, Đổng Học Bân thật không biết, một chút cũng không biết, chưa từng nghe Tạ Tuệ Lan nói qua, cũng không có nghe người của Tạ gia kể quá, chỉ biết Tạ Tuệ Lan có nói với hắn một lần, rằng mình là người đàn ông đầu tiên của cô, nghĩ như vậy, Tạ tỷ hẳn là xử nữ, nhưng Tạ Tuệ Lan nói vẫn không đáng tin lắm, ngoài miệng nói một đằng trong lòng nghĩ một nẻo, ai biết có phải thật hay không, Đổng Học Bân căn bản không biết. Thật ra hắn cũng không coi trọng việc đây có phải lần đầu tiên hay không, Ngu đại tỷ không phải là đã có đứa con ngoài giá thú đó sao? Đổng Học Bân vẫn vô cùng thích cô.

Rào, rào.

Tiếng nước từ trong phòng tắm vang ra.

Đổng Học Bân lớn tiếng hỏi: “Nhiệt độ thích hợp chưa? Nếu chưa được thì em điều chỉnh lại một chút?”

“Rất thích hợp” Trong phòng vệ sinh truyền ra tiếng của Tạ Tuệ Lan, “Hô, thật là thoải mái, thế nào Tiểu Bân? Muốn tắm cùng em hay không?”

“Hả?” Đổng Học Bân vui vẻ nói: “Được không?”

“Ha ha, không được”

“... Không phải em nói!?”

“Trêu tên tiểu tử nhà anh thôi”.

“…”

Đổng Học Bân hận nghiến răng, Tuệ Lan, đang cố ý làm hắn tức giận.

Có điều Đổng Học Bân đã quen bị cô làm cho tức giận, cũng lười không muốn so đo cùng cô, nghĩ nghĩ, Đổng Học Bân lập tức tắt tất cả đèn trong phòng ngủ, rất nhanh chóng lôi từ trong ngăn kéo ra mấy chục ngọn nến hồng, dùng cái bật lửa một đám địa điểm thưđánh mọt tia, đặt ở các góc trong phòng ngủ, sau đó lại đi xuống lầu, vào phòng khách dứoi tầng một lấy ra mấy rổ hoa hồng, mang đến trang trí trong phòng ngủ, còn chuẩn bị một chai rượu đỏ nước Pháp và hai cái cốc có chân dài. Bố trí xong, Đổng Học Bân vừa lòng gật đầu, không khí không tồi.

Sau một lúc lâu, tiếng nước dừng lại.

“Tiểu Bân, có ở đó hay không?”

“Ở đây, chuyện gì vậy?”.

“Ha ha, không có việc gì”.

“Không có việc gì sao lại gọi anh??”

“Gọi chơi”.

“Đổ mồ hôi, anh nói Tuệ Lan này, có phải hôm nay em đặc biệt cao hứng không vậy?”

“... Tạ tỷ của anh có thế sao?”

“Có, em nói nhiều hơn nhiều lần so với bình thường, lại còn đều là lời nói vô nghĩa”.

“Ha ha, được lắm, dám trêu Tạ tỷ của anh? Muốn em xử lý anh phải không?”

“Hắc hắc, còn không biết ai xử lý ai đây”.

Từ trên cửa kính mờ mờ của phòng tắm. Mơ hồ có thể nhìn thấy thân mình thon gầy của Tạ Tuệ Lan, đường cong thân thể đường cong rất đẹp, cái eo nhỏ, quả thực không cần nói, hơn nữa thân mình Tạ tỷ mặc dù gầy, nhưng những chỗ cần đầy đặn cũng rất đầy đặn, ví dụ như ngực, ví dụ như mông, cực kỳ xinh đẹp, cô giờ phút này tựa như đang cầm khăn mặt lau tóc. đường cong toàn thân nhìn không xót một cái gì, đúng là cái loại hình chữ S tiêu chuẩn nhất.

Lau người...

Mặc áo ngực...

Nâng chân lên...

Mặc nội y...

Mỗi động tác ở bên trong của Tạ Tuệ Lan Đổng Học Bân đều có thể nhìn thấy, lẽ ra với loại kính mờ này, khoảng cách xa khẳng định sẽ không thể nhìn thấy cái gì Nhưng hình như Tạ Tuệ Lan đứng ngay tại trước cửa phòng tắm, lại giống nhau biết Đổng Học Bân ở bên ngoài nhìn chằm chằm vào, cố ý đứng ngay sau cửa làm những động tác này, thực ung dung, thực thong thả, làm cho Đổng Học Bân thấy khô nóng khó nhịn, hận không thể một cước phá cửa mà vào.

Lão yêu tinh này!

Thật là muốn lấy mạng người!

Đổng Học Bân ở bên ngoài vội la lên: “Tuệ Lan. Em xong chưa vậy?”

“Nhanh thôi, ha ha, đang mặc tất chân”.

“Ai da, sắp đi ngủ còn mặc tất chân làm gì, em nhanh lên đi!”.

Ở cùng Tạ tỷ, ngày này Đổng Học Bân đã đợi bao nhiêu lâu rồi? Hai năm, sớm đã khó dằn nổi, thậm chí ngay cả áo mưa đều đã mua trước đó mấy ngày, hắn có thể không vội sao.

Rốt cuộc, cửa phòng tắm cũng mở ra, kêu kẹt một tiếng

Tròng mắt Đổng Học Bân lập tức trừng lên. Căng thẳng nhìn qua.

Chỉ nhìn thấy một chân dài, đẹp nhẹ nhàng đi ra, tháp, giày cao gót màu đen rơi xuống, cùng giao hòa với tất chân ánh lên thành một độ cong tuyệt đẹp, thân dưới là một bộ quần áo mặc ở nhà, quần màu trắng bó sát người, trên là chiếc áo sơmi màu tím. Dài tay áo, vừa mái tóc vừa gội xong cũng bị Tạ Tuệ Lan búi cao lên, cuốn thành một kiểu tóc rất đẹp, gọn gang ở sau đầu

Đổng Học Bân nhìn thấy vậy trong lòng rối loạn, bị vẻ xinh đẹp của Tạ Tuệ Lan làn cho hưng phấn thêm một chút.

Rõ ràng là cô ở bên trong trang điểm, bằng không sẽ không đi cả giày cao gót vào làm gì.

Tạ Tuệ Lan cong mắt lên, mỉm cười nhìn anh nói: “Anh giục Tạ tỷ đi ra cứ như đòi mạng vậy, hiện tại sao lại không nói gì vậy? Hả?”

Đổng Học Bân động tình nói: “Em thật xinh đẹp”.

“...Có sao?”.

“Ừm, rất xinh đẹp”.

“Cảm ơn, ha ha”.

Tạ Tuệ Lan đi ra, nhìn thấy trong phòng ngủ ánh lên từng đợt từng đợt ánh nến hồng, đôi mắt sáng lên, mỉm cười nói: “Tốn không ít tâm tư đấy, ha ha, rất đẹp”.

“Đến đây, em ngồi xuống đi” Đổng Học Bân chỉ chỉ bên giường

Tạ Tuệ Lan ừm một tiếng, ngồi xuống cùng hắn, tao nhã gác chân lên.

Đổng Học Bân lập tức rót hai chén rượu hồng, đưa cho cô: “Trong buổi Hôn lễ quá loạn, giờ mới nhớ ra ngay cả rượu giao bôi chúng ta cũng chưa uống”.

Tạ Tuệ Lan chún môi cười, giơ chén lên: “Được”.

Đổng Học Bân vòng cổ tay, thay đổi vị trí với cánh tay cô, đem rượu giao bôi uống xuống.

Tạ Tuệ Lan nhếch miệng chún môi: “Rượu không tồi, năm 82 đúng không?”

“Hải, anh cũng không hiểu lắm, dù sao cũng là mua rượu ngon” Đổng Học Bân đưa tay lên, lại rót vào cốc hai người đầy rượu: “Nào, lại làm một ly nữa đi”.

Tạ Tuệ Lan cầm chiếc cốc có chân dài nhẹ nhàng quơ quơ, cười nói: “Tiểu tử anh, có phải lại có ý tưởng gì không tốt phải không? Muốn cho Tạ tỷ của anh quá chén về sau ăn tươi đậu hủ của Tạ tỷ anh phải không? Hả?”

Nét mặt già nua của Đổng Học Bân đỏ lên, không tự chủ được liếc cặp mông căng mịn đẹp đẽ của Tạ Tuệ Lan, ho khan nói: “Nghe em nói kìa, đều kết hôn rồi, làm như thế thì có gì là không được”.

“Ừm, nói như vậy cũng đúng, ha ha”.

“Nào, cụng ly cụng ly”.

Đinh. Tạ Tuệ Lan cụm ly với hắn, cười cười rồi lại uống một ly.

Đổng Học hít một cái thật sâu, điều chỉnh tâm tính một chút, từ từ sờ bàn tay nhỏ bé của Tạ Tuệ Lan, nuốt nuốt nước miếng: “Vừa rồi em cũng nói, để cho anh nếm thử, vậy anh đây sẽ thưởng thức”.

Tạ Tuệ Lan cười đưa ánh mắt xem xét hắn: “Không khí vừa lên một ít liền bị tên tiểu tử nhà anh phá hư, vội cái gì? Trước thưởng thức không khí rồi nói sau”.

“Như thế nào?”

“Lại uống hail y rượu hỷ nữa đã”.

“Vậy được”.

“Nói vài câu dễ nghe đi, làm cho Tạ tỷ của anh cao hứng đi”.

“Đổ mồ hôi, chị cũng thật là quá khó hầu hạ!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi