QUYỀN TÀI

Uỷ ban kỷ luật.

Khu làm việc của phòng giám sát số một.

Đổng Học Bân và La Hải Đình đi đến chổ cửa, nghe bên trong truyền đến tiếng nói, âm thanh rất lớn.

"Tiểu Trần, cậu làm sao thế? Chút chuyện như thế mà chưa điều tra rõ?"

"Lưu chủ nhiệm, đã kiểm tra tài khoản ngân hàng của Trương phó khu trưởng, tạm thời không phát hiện vấn đề"

"Tài khoản của vợ ông ta? Tiền gửi ngân hàng của người thân ông ta đâu? Sao cứ nhìn chằm chằm một chổ vậy?"

"Ặc, tôi đã biết, vậy tôi lập tức đi ngân hàng"

"Trong vòng ngày mai phải điều tra rõ, cấp trên còn đang chờ kết quả!"

"Vâng, tôi đi ngay, tra được manh mối tôi lập tức báo cáo với ngài!"

La Hải Đình nghe bên trong nói, không khỏi trầm mặt, biểu tình không dễ coi cho lắm, nói khẽ với Đổng Học Bân: "Người vừa nói là phó chủ nhiệm Lưu Hán Khang"

Đây là Lưu Hán Khang?

Đi vào cửa nhìn, là một người trung niên khoảng bốn mươi tuổi, mặt đen, hình như rất uy nghiêm.

Đổng Học Bân vừa nghe cũng nở nụ cười một tiếng, được đấy, người đứng đầu là tôi đến mà cũng không chào hỏi mà đã chỉ huy cấp dưới đi điều tra? Ngày hôm qua thì còn có thể, dù sao thì mình còn chưa có chính thức tiền nhiệm, nhưng ngày hôm nay thì không giống, Đổng Học Bân đã là chủ nhiệm của phòng giám sát số một, Lưu Hán Khang ông uy tín cao đến đâu thì cũng chỉ là một chức phó, có ý gì chứ? Ngày hôm nay ông một không đến tìm tôi báo danh, hai không bao cáo công tác với tôi, trực tiếp ra lệnh chỉ huy? Đây là không để tôi vào mắt, ông muốn tạo phản hả?

Đổng Học Bân đi vào bên trong, mọi người đều thấy được hắn, biểu tình đồng thời bị kiềm hãm.

Lưu Hán Khang vừa nhìn, không chút hoang mang cười nói: "Đổng chủ nhiệm tới?" Quay đầu lại giới thiệu với mọi người: "Ngày hôm qua lúc họp mọi người đều gặp mặt qau, làm quan một chút, đây là Đổng chủ nhiệm của phòng giám sát số một chúng ta"

" Đổng chủ nhiệm"

" Đổng chủ nhiệm"

"Chủ nhiệm"

Mấy người nhân viên lập tức chào hỏi.

Đổng Học Bân cũng không đáp lại bọn họ, thậm chí ngay cả gật đầu cũng không có, nhìn Lưu Hán Khang, hắn khẽ cười một chút, Lưu Hán Khang này thật thú vị, ông còn giới thiệu tôi? Nghe giọng điệu này, sao giống như ông là chính còn tôi mới là phó vậy? Tôi cùng mọi người làm quen, đến lượt ông nói chuyện sao? Chị La nói quả nhiên không sai, ông xem ra thật sự có thành kiến rất lớn với anh em, nghe giọng điệu là biết.

Đổng Học Bân không để ý đến ông ta, dừng một hồi, rồi nói với sáu bảy khoa viên: "Chào mọi người, chúng ta mở một cuộc họp đơn giản đi"

Nghe vậy, Lưu Hán Khang cau mày nói với cấp dưới: "Đổng chủ nhiệm muốn họp, mọi người trở về vị trí, chú ý nghe"

La Hải Đình sắc mặt biến đổi, lạnh lùng nói: "Lưu phó chủ nhiệm, ông có phải là cũng nên ngồi xuống nghe một chút không?"

Lưu Hán Khang mặt ôn hoà nhìn La Hải Đình, cười cười, quay đầu lại nói: "Đổng chủ nhiệm, có chuyện gì ngài cứ nói đi" Miệng của ông ta cũng nói không ngừng.

Lưu Hán Khang làm như vậy vài lần khiến cho Đổng Học Bân cũng rất phiền, tôi còn chưa nói xong một câu, Lưu Hán Khang ông đã nói ra một đống lời vô ích? Ông thật đúng là coi mình là chức chính rồi, thế nào? Muốn cùng đám thuộc hạ tạo phản à? Xa lánh tôi? Nghĩ tới đây, Đổng Học Bân không giận mà còn cười, hắn thật sự càng ngày càng thấy thú vị, muốn nhìn xem Lưu Hán Khang đùa cái gì.

Đổng Học Bân cười nói: "Tôi là ai mọi người hẳn đều biết, làm quen với nhau một chút, tự giới thiệu đi"

Lưu Hán Khang lại một lần nữa lên tiếng, cười cười nhìn về hướng một thanh niên: "Tiểu Trữ, cậu giới thiệu trước đi"

Giọng điệu của Đổng Học Bân thật ra không có gì, nhưng mà lời nói trong miệng của Lưu Hán Khang chỉ cần không phải kẻ ngu đều có thể nghe ra.

Mấy người khoa viên đều nhìn Lưu Hán Khang và Đổng Học Bân, tựa như có chút không biết nên làm sao.

Cuối cùng, người thanh niên bị Lưu Hán Khang điểm danh đành phải lên tiếng:" Tôi là Trữ Thiếu Dương, công tác tại uỷ ban kỷ luật thành phố được bốn năm"

Sau đó một cô gái trẻ tuổi coi như có một chút tư sắc nói: "Tôi là Chu Trúc, tới uỷ ban kỷ luật hai năm"

"Tôi là Phí Phàm..."

Mọi người lần lượt giới thiệu.

Nghe xong, Đổng Học Bân âm thầm ghi nhớ tên của bọn họ một lần, sau đó lại quan tâm hỏi thăm đến tình huống công tác của mọi người, hỏi hỏi trắc trở trên công tác của mọi người, biểu hiện vô cùng bình dị gần gũi, hoàn toàn ngược lại so với Lưu Hán Khang, Đổng Học Bân không hề có chút làm kiêu nào cả. Bất quá, Lưu Hán Khang vài lần cắt đứt lời nói của Đổng Học Bân, dặn dò những khoa viên một chút chuyện không liên quan, làm cho Đổng Học Bân rất kinh tởm, nhưng mà Đổng Học Bân dù sao cũng là người mới, tâm tình vẫn không tồi, coi như không tính toán.

Các khoa viên nhìn thấy Đổng Học Bân hiền lành như thế, đều thở phào một hơi, bọn họ rất sợ thần tiên đánh nhau làm hại đến thường dân.

Cuối cùng, Đổng Học Bân mỉm cười nói: "Được rồi, mọi người làm việc đi, tan họp, Lưu chủ nhiệm, nghe nói công việc mấy ngày trước là do ông ch3u trì? Nhiệm vụ gần đây ông nói cho tôi nghe một chút"

Lưu Hán Khang nói: "Tôi cũng đang muốn nói với ngài, chủ yếu là nhận được tin cử báo nặc danh một phó khu trưởng nhận tham ô, cấp trên giao cho phòng chúng ta điều tra"

Đổng Học Bân nhìn ông ta: "Chỉ những cái này?"

"Không còn gì nữa" Lưu Hán Khang cười nói: "Cái khác không phải chuyện lớn"

La Hải Đình lạnh lùng nhìn ông ta: "Việc nhỏ không cần báo cáo sao?"

Ánh mắt của Lưu Hán Khang cũng lạnh xuống, nói: "Với chúng ta mà nói điều tra mới là chuyện lớn, cái khác không tín, La chủ nhiệm, cô vừa mới tới, tính huống bên này cô còn không biết"

La Hải Đình nói: "Cái này tôi là lần đầu tiên nghe, chuyện gì mà không cần báo cáo với lãnh đạo cấp trên, ông nói cái này có phải là lừa trên gạt dưới không?"

Lưu Hán Khang lạnh nhạt nói: "La chủ nhiệm, nói cũng không thể tuỳ tiện nói, Đổng chủ nhiệm chưa hỏi cái gì, tôi còn phải báo cáo tình huống với cô sao?"

La Hải Đình phát hoả.

Đổng Học Bân khoát khoát tay, cười nói: "Được rồi, tôi đã biết, Lưu chủ nhiện đây là có ý định thay tôi chia xẻ công tác, chuyện tốt, cũng nói lên tính tính cực của Lưu chủ nhiệm, phòng giám sát số một chúng ta cũng cần những cán bộ như vậy, Lưu chủ nhiệm, sau này ông thấy có chuyện gì không cần báo cáo với tôi, thì không cần phải báo cáo, ông làm chủ là được, không cần xin chỉ thị của tôi, ha ha"

Lưu Hán Khang ánh ắmt chợt loé, nhưng vẫn nói: "Tôi cũng không có ý này, nếu như ngài muốn, văn kiện của vài cuộc họp trước, một hồi tôi sẽ đưa qua cho ngài"

Đổng Học Bân trong lòng hơi ngưng lại.

Người này xem ra không dễ đối phó lắm.

Lưu Hán Khang tuy rằng ngoài miệng có vẻ như ra oai phủ đầu Đổng Học Bân, lộ giọng điệu làm cho người ta kinh tởm, nhưng mà biểu hiện ra bên ngoài cũng không thể nói được gì, ngay cả chống đối lãnh đạo cũng không tính, cũng thừa nhận Đổng Học Bân là người đứng đầu, bất quá thái độ rất có vấn đề, bộ dạng kỳ quặc, ai cũng có thể nhìn ra Lưu Hán Khang đang muốn chống đối, nhưng mà muốn truy cứu, lại không tìm ra được vấn đề.

Lại một kẻ gây rối!

Xem ra vấn đề của phòng giám sát số một không nhỏ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi