QUYỀN THẦN

Hàn Mạc đánh gió Trần Thương giống như một tên ngu ngốc, nhíu mày hỏi:

- Trong thân thể có độc dược? Vì sao đến bây giờ hắn không có chết? Đó là loại độc dược gì?

Hồng Tụ vươn tay trái, tay trái nàng mang găng tay da rất mỏng, đối với cao thủ độc dược này mà nói, chẳng những giỏi về chế độc giải độc, còn có một bản lĩnh lợi hại, đó là phòng độc.

Trên thế gian này, có vô số loại độc dược, cho dù là cao thủ dùng độc, cũng không chắc biết được dược tính tất cả độc dược trong thiên hạ.

Nhưng đối với cao thủ dùng độc, yêu cầu số một là đảm bảo mình không bị độc dược gây thương tích, cho nên mỗi một kẻ dùng độc trước khi trở thành cao thủ dùng độc đứng đầu, nhất định phải có được các loại bản lĩnh phòng độc.

Găng tay này của Hồng Tụ nhìn qua rất bình thường, so với găng tay kim loại lạ trên tay Hàn Mạc có vẻ rẻ hơn rất nhiều, nhưng găng tay này cũng chế bằng nguyên liệu kỳ dị, có thể phòng chứa phần lớn độc dược xâm nhập, đây là một công cụ phòng độc tốt nhất mà người bình thường không biết được.

Trên tay nàng, lúc này chỉ có một bình sứ rất nhỏ:

- Chính là loại độc này!

Hàn Mạc đưa tay đón lấy, khi chạm vào bình sứ kia, tay dừng lại, ánh mắt nhìn đôi mắt lạnh lùng trong vắt của Hồng Tụ. Hồng Tụ lập tức hiểu được ý tứ của Hàn Mạc, nói:

- Chỉ cần không tiến vào cơ thể, sẽ không có nguy hiểm!

Hàn Mạc gật đầu, đón bình sứ, mở nút ra ngửi, bên trong cũng có một mùi hương nhàn nhạt, đó là một mùi hương rất kỳ lạ, rất khác mùi hoa cùng với mùi thơm cơ thể phụ nữ.

- Đây là độc dược gì?

Hồng Tụ bình tĩnh nói:

- Lang Băng!

Hàn Mạc ngẩn ra, đây là một cái tên rất kỳ quái, nhìn thoáng qua Trần Thương hỏi:

- Lang Băng? Nói cách khác, trong cơ thể Trần Thương có loại độc dược Lang Băng này?

- Vâng!

Hồng Tụ gật đầu nói:

- Tôi vừa rút máu ra đo lường, độc tố Lang Băng trong cơ thể hắn rất nhiều!

Hàn Mạc tựa vào ghế, tiếp tục hỏi:

- Lang Băng có tác dụng gì?

Hồng Tụ ngẫm nghĩ một chút mới nói:

- Độc tố Lang Băng tiến vào cơ thể sẽ khiến con người duy trì tinh lực tràn đầy, lúc này sẽ rất hưng phán, nữa có ý thức công kích rất mạnh… !

- Thuốc kích thích!

Hàn Mạc thốt ra, bệnh trang theo như lời Hồng Tụ, giống nhu thuốc kích thích đời sau, hơn nữa Hàn Mạc hiểu rất rõ loại dược phẩm hưng phấn này.

Ở đời sau, thuốc kích thích thuộc loại dược phẩm vi phạm lệnh cấm, rất nhiều vận động viên dùng thuốc kích thích đề cao hưng phấn mà đạt lấy thứ tự tốt.

Từ này hiển nhiên còn chưa lưu hành ở thời đại này, Hồng Tụ khẽ nhíu mày, mới nói:

- Đại nhân gọi nó là thuốc kích thích, cũng không tồi!

Hàn Mạc vuốt cằm, ngạc nhiên nói:

- Sao trong thân thể Trần Thương lại có thuốc kích thích… Ồ, sao lại có độc tố Lang Băng này? Hắn dùng loại độc tố này làm gì?

Lý Cố vẫn không nói gì bỗng nhiên mở miệng:

- Vì huấn luyện!

- Huấn luyện?

- Vâng!

Vẻ mặt Lý Cố vẫn cứng ngắc như thường, chậm rãi nói:

- Đại nhân cũng biết, Trần Thương từng bị nhốt trong một trang viên, huấn luyện bí mật… Một ngày đêm trong đó, bọn họ tiến hành huấn luyện cường độ coa, bao gồm lực lượng, phản ứng, tốc độ, độ chính xác và huấn luyện các phương diện… Mục đích huấn luyện bọn họ đơn giản là muốn bọn họ trở thành thích khách hiệu suất cao trong thời gian ngắn nhất… !

Hàn Mạc thở dài lắc đầu nói:

- Đáng tiếc đám người kia học xong bản lĩnh giết người nhưng không học được dùng cái đầu, nếu không buổi tối hôm đó cũng không đến mức bị diệt toàn quân!

Lý Cố nói:

- Từ góc độ nào đó mà nói… Đêm đó là bất ngờ, nếu không phải kế sách của đại nhân, lợi dụng chỉ lệnh trong quân đột nhiên làm khó, đám người này tuyệt đối sẽ không bị xử quyết dễ dàng như vậy. Hơn nữa màn đêm buông xuống, nhiệm vụ bọn họ nhân chủ yếu là đi đốt lương, cũng không phải vì giết người… Nếu đêm đó bọn họ nhận giết người, ta nghĩ Ngự lâm quân chắc chắn sẽ tổn thất rất thê thảm và nghiêm trọng!

Hàn Mạc khẽ gật đầu, điểm này thật ra không sai, nếu như không phải mình chợt nghĩ ra biện pháp như vậy, sau khi phân biệt ra thích khách lập tức bắn chết, nếu không muốn giết đám người này, chỉ sợ phải trả một cái giá không nhỏ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

- Bọn họ huấn luyện ngắn ngủi ba năm, kết quả huấn luyện lại rất kinh người.

Lý Cố chậm rãi nói:

- Tôi thử qua võ công Trần Thương, cho dù Ngự lâm quân huấn luyện qua ba năm, từng binh sĩ chiến đầu cũng chưa chắc là đối thủ của hắn!

Hàn Mạc nhíu mày nói:

- Ý của ngươi là nói, bọn họ có được sức chiến đấu dũng mạnh như vậy là nhờ sử dụng độc tố Lang Băng?

- Tuy bản thân Lang Băng có thể khiến người ta hưng phấn, khiến người ta sinh ra hưng phấn công kích, nhưng bản thân nó cũng không thể đề cao sức chiến đấu.

Lý Cố giải thích:

- Lượng độc tố Lang Băng tồn tại trong thân thể hắn đã nói lên hắn thường xuyên dùng loại dược vật này… Tôi nghĩ chủ tử bọn họ để bọn họ dùng loại dược vật này, chính là để bọn họ duy trì trạng thái hưng phấn tiến hành huấn luyện… Một ngày mười hai canh giờ, người bình thường cần ngủ ba bốn canh giờ mới có thể duy trì tinh lực bình thường, nhưng một khi ăn loại độc dược này vào, chỉ cần nghỉ ngơi một canh giờ vẫn có thể duy trì cơ thể tràn đầy tinh lực như cũ… Nói cách khác, thời gian bọn họ huấn luyện ba năm, trên thực tế vượt xa chừng mực huấn luyện bình thường, tính toán ra, bọn họ đã đạt tới cường độ huấn luyện năm năm!

Hàn Mạc nhíu mày nói:

- Ý của ngươi là, loại dược vật này có thể làm cho cường độ thân thể bọn họ cạn kiệt?

- Đúng thế!

Lý Cố khẳng định:

- Thật ra thân thể bọn họ đã thay đổi mang tính hủy diệt, chủ tử của bọn họ chắc chắn đã tính toán thời gian quá hạn, trước khi thân thể bọn họ sụp đổ, phái bọn họ đi chấp hành nhiệm vụ. Cho dù nhiệm vụ thành công, thân thể bọn họ cũng sẽ hoàn toàn sụp đổ do cạn kiệt nghiêm trọng mấy năm trước… Giống như bộ dáng hiện tại!

Nói tới đây, mặt Lý Cố không chút thay đổi nhìn Trần Thương giống như ngu ngốc.

Hàn Mạc nhíu mày nói:

- Hắn biến thành như vậy không phải vì các ngươi tra tấn sao?

- Không phải!

Lý Cố đáp:

- Là bởi vì tổn hại do Lang Băng tạo thành đã xuất hiện… Thân thể hắn đã bị phá hoại, không có ý chí, không có tri giác, là… người đần độn.

Trong mắt Hàn Mạc lộ ra vẻ khiếp sợ.

Thủ đoạn huấn luyện tàn khốc như vậy, hoàn toàn biến toàn bộ đám người này trở thành cỗ máy giết người, dùng Lang Băng tiêu hao cơ năng thân thể của bọn họ, tiến hành huấn luyện giết người tàn khốc, đợi cho dược tính hoàn toàn phát huy, trước khi thân thể đám thích khách sắp sụp đổ, phái ra chấp hành nhiệm vụ, loại thủ đoạn này quả nhiên là tàn nhẫn vô cùng.

Nói cách khác, thế lực sau màn chắc chắn huấn luyện rất nhiều người như vậy, cho rằng trong tay chỉ là vũ khí bình thường, dùng xong thì ném đi.

Đây là loại thế lực gì, chủ tử thế lực kia là loại người tàn nhẫn nào?

Trong mắt Hàn Mạc lộ ra vẻ âm lãnh, tuy rằng từ trước tới nay hắn xuống tay vô tình với kẻ thù, nhưng dùng phương thức tàn nhẫn như vậy đối đãi với sinh mạng, điều này khiến hắn cực kỳ phản cảm và chán ghét.

Hàn Mạc đưa tay ra trước mắt mình, nhìn bình sứ trong tay, cũng không ngẩng đầu, chỉ thản nhiên hỏi:

- Ngươi lấy được loại độc dược Lang Băng này từ đâu?

Hồng Tụ cũng không trả lời lập tức, trầm ngâm một lát mới nói:

- Đây… vốn là dược phẩm chỉ Tây Hoa Thính mới có!

Một câu trả lời này của Hồng Tụ, khiến Hàn Mạc vốn đang duy trì bình tĩnh rốt cục giật mình kinh hãi. Hắn ngẩng đầu lên, thần sắc âm trầm, đôi mắt sáng ngời giống như sao băng kia, lúc này lại vô cùng lạnh lẽo, chăm chú nhìn vào mặt Hồng Tụ:

- Ngươi nói lại lần nữa!

- Lang Băng này… là dược phẩm chỉ Tây Hoa Thính mới có!

Hồng Tụ gằn từng chữ.

Hàn Mạc đứng dậy cười lạnh nói:

- Dược phẩm của Tây Hoa Thính, những lời này của ngươi khiến bản quan rất không rõ… độc dược Tây Hoa Thính như nào lại ở trong thân thể hắn?

Hắn quả nhiên vô cùng khiếp sợ.

Hắn hoàn toàn không ngờ loại Lang Băng giống như thuốc kích thích này lại dược phẩm chỉ Tây Hoa Thính có, nhất thời hắn hơi nghi hoặc, hắn không thể hiểu được tại sao độc dược của Tây Hoa Thính lại trở thành công cụ để thế lực kia huấn luyện vũ khí giết người.

Hồng Tụ vẻ mặt không chút dao động, nhẹ nhàng nói:

- Tuy rằng Lang Băng là dược phẩm thuộc về Tây Hoa Thính, nhưng… loại độc dược này hơn ba mươi năm trước Tây Hoa Thính đã loại bỏ… !

Hàn Mạc biết chuyện này nhất định có kỳ quái, tỉnh táo lại, ngồi xuống một lần nữa, nhắm mắt trầm ngâm một lát mới mở to mắt nói:

- Ta muốn biết chân tướng Lang Băng!

Hiện giờ hắn đường đường là Thính trưởng Tây Hoa Thính, đương nhiên có quyền lực này.

Hồng Tụ khẽ gật đầu mới nói:

- Loại dược phẩm này, được chế tạo ra từ một nơi nghiên cứu dược tề bí mật ba mươi lăm năm trước, lúc Hoa Thính mới sáng lập. Loại dược phẩm này tiêu tốn rất nhiều nhân lực vật lực, mục đích ban đầu chỉ hy vọng nghiên cứu chế tạo ra một loại dược phẩm trợ giúp đám nhân viên đề cao hiệu suất huấn luyện… Có lẽ Thính trưởng đại nhân không biết, thực lực lúc đầu của Tây Hoa Thính xa xa không thể chống đỡ được Hắc Kỳ của nước Ngụy, hơn nữa năng lực tác chiến của từng binh sĩ Hắc Kỳ nước Ngụy cũng hơn xa Tây Hoa Thính ta, Công Nhan Lão muốn sớm có thể huấn luyện ra một đám nhân viên có thể đối kháng Hắc Kỳ, cho nên đã nghiên cứu chế tạo loại dược vật này… !

Hàn Mạc khẽ gật đầu, điểm này hắn có thể cảm nhận được, tâm tình của Tiết Công Nhan Năm đó có lẽ giống như tâm tình mình hiện giờ, biến Tây Hoa Thính thành cơ cấu ngầm hùng mạnh nhất bốn nước.

- Loại dược vật này vừa nghiên cứu chế tạo ra, thực nghiệm một phen, năng lực đám nhân viên đề cao rất nhiều, hơn nữa có thể duy trì trạng thái hưng phấn thời gian dài, thời gian huấn luyện cũng đề cao, quả thật đạt được một ít hiệu quả… !

Giọng Hồng Tụ như nước, không có một chút dao động:

- Nhưng… qua hai năm, một số bệnh trạng kỳ quái bắt đầu phát sinh, có một số nhân viên biến thành bộ dáng như vậy!

Nói tới đây, Hồng Tụ nhìn Trần Thương giống như ngu ngốc.

Thần sắc Hàn Mạc nghiêm trọng, tri thức nghiên cứu phương diện dược phẩm học kiếp trước, hắn cực kỳ rõ ràng, loại dược vật này là một môn học vật cực kỳ khủng bố, chữa người hại người chỉ cách nhau một sợi chỉ.

Cái gọi là "thuốc ba phần độc", bất cứ bản thân loại dược vật nào trong thế gian này đều chứa độc tính.

Chẳng qua có một số dược liệu có thể phát sinh nháy mắt, mà có một số dược vật tác dụng phụ, cần trải qua thời gian rất lâu dài mới chậm rãi xuất hiện, loại Lang băng này hiển nhiên là cái thứ hai.

- Công Nhan Lão nhận ra tính chất xấu của Lang Băng, lập tức bãi bỏ nghiên cứu chế tạo và sử dụng loại dược vật này, ba mươi hai năm trước, loại Lang Băng này đã không còn xuất hiện ở trên đời… !

Hồng Tụ bình tĩnh nói:

- Loại dược vật này cũng chỉ niêm phong và cất vào kho ngầm dưới Tây Hoa Thính, một lọ dược phẩm này là năm đó bảo tồn lại được… !

Hàn Mạc nhíu mày:

- Nếu biết tính chất xấu của nó, vì sao không hoàn toàn xử lý, còn lưu lại loại dược này làm gì?

Sau khi trầm mặc một hồi, Hồng Tụ mới thản nhiên nói:

- Tây Hoa Thính vốn là cơ cấu ngầm, nắm giữ rất nhiều loại độc tính càng thêm mãnh liệt… Dù sao loại Lang băng này cũng là do các tiền bối Dược Phẩm Ti dốc hết tâm huyết nghiên cứu chế tạo ra, tự nhiên không thể dễ dàng phá hủy. Trong Thính chỉ hạ lệnh đám nhân viên không được tiếp tục chế tác và sử dụng… Mỗi một loại dược phẩm Tây Hoa Thính nghiên cứu chế tạo ra đều được giữ bí mật nghiêm khắc, tuyệt đối sẽ không tùy tiện tiết lộ ra ngoài!

Hàn Mạc chăm chú nhìn Hồng Tụ, giọng nói lạnh lùng:

- Nếu là như vậy, tại sao loại dược phẩm này lại truyền ra ngoài?

Hắn chỉ Trần Thương:

- Tại sao trong thân thể hắn xuất hiện độc dược của Tây Hoa Thính ta?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi