QUYỀN TRƯỢNG

Stiubhartaich, Đế quốc Charlemagne.

Mude Val không nhớ rõ đây là ngày thứ bao nhiêu đại quân ma vật toàn diện tấn công.

Ngay khi tia nắng đầu tiên hiển lộ sau đường chân trời, cả đại địa phảng phất đều bị quang huy rực rỡ bao phủ.

Đây là một tòa thành thị có lịch sử lâu đời, từ khi Đế quốc Charlemagne thành lập nó đã tồn tại song song cùng Đế đô.

Hiện tại, tòa thành thị này cũng không còn phồn hoa như cũ, làm một trong những thành thị trọng yếu của Đế quốc, nó cũng được trưng dụng làm tiền tuyến chống lại ma vật. Tình huống trong thành phức tạp hỗn loạn, bình dân đã được sơ tán không sai biệt lắm, khắp nơi đều là binh sỹ, pháp sư cùng thần quan, còn có những chủng tộc khác cấu thành liên quân.

Dưới thành bụi mù tràn ngập, đó là hệ quả của sự va chạm từ các lọa ma pháp, tràn ngập tầm mắt đều là thi thể chất chồng như núi của xác sống và ma vật, trong không khí tản ra mùi phân hủy nhàn nhạt. Cho dù là như vậy, phía dưới vẫn còn cuồn cuộn không ngừng đại quân trào lên, vâng theo mệnh lệnh của ma vật cao cấp, cuồng loạn công phá tòa thành thị này.

Ma vượn phát ra tiếng gầm nhẹ, dùng đầu và hai chi trước đập vào tường thành, bụi đá ào ào đổ xuống, tường thành bị gia cố lên cao có xu thế lung lay sắp đổ lại được thần quan và pháp sư gia trì một tầng lại một tầng bảo hộ.

Thông thiên cự mãng kéo dài thân thể thươn thượt, trực tiếp vươn đầu lên tường thành, dùng cái đầu bao phủ vảy cứng màu vàng kim của mình mạnh mẽ đụng nát kết giới, đầu lưỡi phân nhánh đảo qua đầu tường, cái miệng to như chậu máu hé ra quấn hết binh sỹ không kịp trốn chạy vào miệng, răng nanh sắc nhọn trên dưới hợp lại, thân thể nhân loại trong nháy mắt bị cắt rời ra, máu tươi bắn khỏi kẽ răng dính lên tường thành.

Loại tràng diện huyết tinh này từ lâu đã khiến mọi người chết lặng, những binh lính bình thường có sức chiến đấu không mạnh đều đã bị thay thế, pháp sư và kiếm sỹ bị đẩy lên tiền tuyến, các thần quan ở bên cạnh một lần lại một lần thi triển trị liệu thuật và gia trì kết giới, giúp ổn định đội hình.

Một đạo phong nhận bay thẳng về phía cự mãng, theo ngay sau đó là ngọn lửa bừng bừng cháy sáng, khóe miệng của cự mãng còn lộ ra một phần cánh tay chưa kịp nuốt xuống, linh hoạt di động thân thể, thế nhưng phần đuôi vẫn bị phong nhận quét qua.

Lớp vảy cứng rắn bị cắt vỡ, máu văng khắp nơi, phần đuôi cự mãng bị chặt đứt, nó đau đớn không ngừng gầm thét, thân thể khổng lồ kịch liệt vặn vẹo, cái đầu mạnh mẽ đập vào kết giới, mà một kích toàn lực này trực tiếp xé mở thành lổ thủng lớn, ma chu từ sau lưng nó lập tức giơ cao cái chân khổng lồ bén nhọn như dao mổ kéo căng lổ hổng mà các pháp sư không kịp tu bổ, một tầng kết giới cuối cùng gần như đã lập tức bị xé mở hoàn toàn.

Việc này kỳ thực cũng không phải do các pháp sư quá vô dụng, mà là tình cảnh như vậy từ hai ngày trước đã trình diện vô số lần, kết giới trên cả tòa thành thị hợp thành từ vô số tâm huyết của các pháp sư cứ thế bị phá hoại rồi lần nữa thu bổ, lại phá hư, lại tu bổ, tới tới lui lui, hiện tại đã đến mức độ triệt để bị hủy đi, không thể lại tiếp tục tu bổ. Bắt đầu từ chân tường thành, vô số khe rạn rõ ràng hoặc không rõ ràng chồng chất lên nhau, mà đi đánh vỡ không chỉ có kết giới mà còn lớp tường thành thực chất này, ngay khi kết giới triệt để bị phá vỡ, cũng là lúc tường thành cao dày này theo đó sập xuống.

“Đức ngài Val!”

“Đức ngài, xin hãy nhanh chóng đưa ra quyết định! Ta cho rằng không thể lại rút lui, nếu Stiubhartaich rơi vào tay giặc, đế đô cũng sẽ chịu hiếp!”

“Lẽ nào chúng ta phải chôn cùng Stiubhartaich! Thực lực hiện tại đã cách biệt quá xa rồi, cơ bản không thể chiến thắng được, còn không bằng để Stiubhartaich kéo dài bước tiến của đám ma vật này, tranh thủ càng nhiều thời gian!”

“Nếu Stiubhartaich cũng luân hãm, chúng ta còn có thể dùng nơi nào làm tiền tuyến, chẳng lẽ là Đế đô sao!”

“Ngươi…”

Tiếng khắc khẩu kịch liệt vang lên bên tay, Mude Val thủy chung vẫn duy trì một loại trấn tĩnh gần như lạnh như băng.

Phía trước không xa vang lên tiếng nổ, đó là thanh âm ma vật không ngừng đánh vào kết giới, mỗi một lần đánh mặt đất liền theo đó rung lên một chút, cái loại cảm giác lung lay sắp đổ này khiến mọi người đều không nhịn được lần nữa biến sắc.

Long tộc nguyên bản có sức chiến đấu mạnh nhất trong liên quân đang nằm dài trên mặt đất sau trường thành, uể oải bất kham không chút kiêng kỵ bị nhân loại quan sát nguyên hình, lúc này Agatha chỉ muốn ngủ vùi một giấc, nàng đã kiệt sức.

Long tộc có thể bay lên trời, có thể phun lửa tiến hành công kích quần thể, những ưu thế tự nhiên này cũng có nghĩa bọn họ gánh chịu càng nhiều nhiệm vụ chiến đấu, thế nhưng đến ngày thứ ba sau khi chiến tranh toàn diện khai hỏa, các Long tộc nguyên bản bay tới bay lui, từ trên không trung tiến hành công kích kẻ địch chợt phát hiện, bọn họ có chút chịu không nổi.

Nguyên nhân là lớp da của ma vật quả thực quá cứng rắn rồi, cho dù là lửa rồng nhắm vào một đối tượng ma vật đơn lẻ cũng phải phun lửa không gián đoạn hơn nửa giờ mới có thể hòa tan lớp biểu bì bên ngoài, tạo thành thương tổn thực chất. Bất quá vấn đề là số lượng ma vật cao cấp thực sự quá nhiều, cách này rõ ràng không thực tế, huống chi công kích của Long tộc cũng có gián đoạn, trong quá trình cần phải nghỉ ngơi, vậy nên hiệu quả liền giảm đi không ít.

Sau đó, ma vật tựa hồ cũng phát hiện công cụ gian lận Long tộc của phía liên quân, bọn chúng trực tiếp chỉ huy Ma hỏa long cũng đồng dạng có thể bay lên trời tiến hành giao chiến trên không cùng Long tộc.

Ma hỏa long tuy rằng không thể tính là rồng, không có sức chiến đấu cường hãn như Long tộc, thế nhưng sự xuất hiện của bọn chúng cũng thành công phân tán lực chú ý và tiêu hao sức chiến đấu của Long tộc, khiến Long tộc không thể tiếp tục toàn tâm toàn ý giúp đỡ liên quân đối phó đại quân ma vật trên mặt đất. Bọn họ bị ép trên không trung giao phong cùng Ma hỏa long liên tục mấy ngày, cho dù không thụ thương tinh lực cũng chịu ảnh hưởng thật lớn.

Các ma vật cấp thấp không ngừng cuồn cuộn được thả ra từ vị diện ma vật, tràn về ba mặt tiền tuyến, chúng nó phảng phất vô cùng vô tận lại trung thành dũng mãnh. So ra, phía liên quân tuy rằng tập hợp đủ tinh anh của pháp sư, thần quan, vampire, tinh linh, thậm chí là Long tộc, mỗi người đều có pháp lực cường đại, thế nhưng số lượng lại chung quy vô pháp so sánh với ma vật. Bọn họ cũng sẽ mệt, cũng sẽ bị thương, từ số lượng mà nói, từ lúc bắt đầu bọn họ đã xa xa rơi ở đằng sau.

Trong cuộc chiến tranh này, ma vật cao cấp nguyên bản chính là đối thủ chân chính của bọn họ từ đầu tới đuôi đều núp sau đám ma vật cấp thấp và đại quân xác sống, điều khiển phương hướng chiến đấu, địch trong tối ta ngoài sáng, thế cục tựa hồ càng ngày càng bất lợi.

Tại Đế quốc Charlemagne, tiền tuyến đầu tiên là thành thị biên cảnh Mariager đã rơi vào tay giặc, liên quân từ sớm lui về đạo phòng tuyến thứ hai Stiubhartaich.

Làm người chỉ huy cao nhất của phòng tuyến này, Mude Val cũng không phải khuyết thiếu năng lực, tương phản sự ưu tú và năng lực chỉ huy của hắn đều được mọi người thừa nhận.

Thế nhưng do kẻ địch quá cường đại khiến cho tình hình của liên quân thực sự không hề thuận lợi, thậm chí dẫn đến tình huống liên tục bại lui. Cho dù phía bọn họ sở hữu một vị Pháp Thánh, hai vị Hồng y giáo chủ cùng mấy Huyết tộc đời thứ hai, các Tinh linh linh cung tiễn thành thạo vũ lực vượt trội, còn có trưởng lão Long tộc và số lượng không ít pháp sư, thần quan cùng kỵ sỹ…. Thế nhưng so với đại quân ma vật bên kia, bọn họ cũng chỉ là một nhóm người ít ỏi không thể xoay chuyển cục diện chiến đấu, đừng nói đến rất nhiều ma vật cấp thấp cũng đồng dạng có lực lượng cường đại thêm vào số lượng áp đảo.

Về phần tình huống của hai tiền tuyến còn lại như thế nào, hiện tại đã hoàn toàn không nằm trong phạm vi lo lắng của Mude Val, khóe miệng bình thường thích cong lên của y hiện tại đang mím rất chặt, vẽ ra góc độ thận trọng nghiêm túc.

Trái ngược với vẻ ngoài bình tĩnh, trong nội tâm của hắn đang tiến hành một đợt đấu tranh tư tưởng vô cùng kịch liệt.

Là thủ vẫn là lui?

Nếu lui, Đế quốc Charlemagne sẽ không còn phòng tuyến, Đế đô là hậu phương lớn cuối cùng, tuyệt đối không thể trở thành chiến trường.

Như vậy…

Rầm một tiếng, kết giới triệt để bị nghiền nát!

Đám ma vật gào thét xông lên, các pháp sư giơ cao pháp trượng liều mạng đọc chú ngữ chống đối, các kiếm sỹ nâng kiếm trực tiếp xông lên chém giết, tuy rằng thân hình của bọn họ so với ma vật mà nói quả thực không chịu nổi một kích, ngay cả các thần quan nguyên bản chuyên chú trị liệu cũng không khỏi đảm nhiệm vai trò công kích, tường thành lại lần nữa mãnh liệt lay động, mắt thấy sắp không giữ được. Agatha cố nén mệt mỏi bò dậy đập cánh bay lên, chuẩn bị tùy thời tiếp người.

“Đức ngài Val!” Thanh âm của những người đang đợi mệnh lệnh bên cạnh gần như có thể so với tiếng gầm thét.

“Lui vào trong thành, thủ!” Mude Val thó ra mệnh lệnh ngắn ngủi.

Ngay sau đó, tường thành bị một kích mãnh liệt đánh trúng, rốt cuộc ầm một tiếng đổ sụp.

Mọi người không còn điểm tựa đều lung lay ngã xuống theo tường thành, Agatha bay xẹt tới, rất nhiều người phản ứng nhanh chóng bắt lấy một bộ vị trên người nàng được mang theo bay lên, nhưng mà cũng có rất nhiều người không kịp nắm lấy thân rồng, đã sắp đối mặt với cảnh tượng bị đại quân ma vật chen chúc xông lên giết chết.

Lúc này, tất cả mọi người đều không ý thức được, tại đường chân trời phía xa đột nhiên lộ ra một điểm quang mang, tựa như cảnh tượng trước khi mặt trời mọc vậy. Luồn sáng càng lúc càng kéo dài, càng lúc càng rực rỡ, phảng phất đang kéo dọc theo đường chân trời, đem hai mảnh trời và đất nối liền cùng nhau.

Mà khi luồn quang mang còn chói lóa hơn mặt trời kia hợp với cổ khí lưu mãnh liệt phá ra một cửa động trên nền trời, sự chú ý của mọi người rốt cục cũng bị hấp dẫn.

Sắc trời không biết đã tối sầm lại từ lúc nào, thái dương sán lạn bị từng tầng mây đen che phủ chỉ còn lại luồn quang mang càng lúc càng chói mắt tại đằng xa, cuối cùng nó trở thành nguồn sáng duy nhất trên thế gian này, thay thế cả mặt trời.

Chỉ là đồng hành cùng sự lớn mạnh của nguồn sáng, cửa động mở ra giữa bầu trời càng lúc càng lớn, khí lưu từ xa đến gần nhanh chóng cuốn lấy toàn bộ ma vật dưới thành, đại địa bị bổ ra một đạo lại một đạo vết rách, kịch liệt lay động, ầm ầm lắc lư. Đám ma vật hình thể khổng lồ đều bị cổ khí lưu siêu tự nhiên kia cuốn lấy, nhanh chóng rơi vào hắc động, các xác sống thì bị vứt lại, những con rối vô hồn kia đều bị khí lưu cường đại đập vào, phân đoạn từng mảnh.

Kèm theo tiếng va đập khi tường thành sụp đổ, mọi người kinh hãi nhìn một màn trước mặt.

Ngay khi toàn bộ ma vật đều bị khí lưu ‘nuốt vào, động khẩu từ từ nhỏ lại, cuối cùng biến mất trong vô hình, mà luồn khí lưu kia cũng dần yếu bớt, cho đến khi hoàn toàn tiêu thất.

Trong một phút chốc thoáng qua, bọn họ phảng phất đã rút lại một chân vốn dẫm vào địa ngục, trực tiếp chạy đến thiên đường.

Nhìn hài cốt phủ đầy mặt đất, khắp nơi đều là phế tích, những người vượt qua đại nạn rốt cục có thể thở ra một hơi, cả người buông lỏng xụi lơ ngã trên mặt đất, lớn tiếng khóc lóc gào thét.

Bọn họ đã được cứu!

Nhân loại đã được cứu!

Ma vật… hoàn toàn triệt để biến mất rồi sao?

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Sau một tràng la hét cuồng hoan, mọi người rốt cục bắt đầu tự hỏi vấn đề này, tỉ mỉ cân nhắc về tràng ‘lốc xoáy’ đột nhiên xuất hiện vừa rồi.

Mà lúc này, Mude Val đã thành công liên lạc với người lãnh đạo liên quân trên hai mặt trận còn lại.

Tình huống tương tự cũng đã xảy ra tại phía bên kia.

Rốt cuộc là ai cứu vớt thế giới?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi