RẤT YÊU, RẤT YÊU EM

Sau khi Miêu Doanh Cửu lên máy bay, nhắm mắt thư giãn, nghĩ tới những lời Cố Vi Hằng đã nói: luôn thích châm chọc anh.

Ngoài việc thích ăn tàu hủ nhiều sữa lần này, còn lần nào nữa không?

Miêu Doanh Cửu nghĩ kỹ, chắc là lần trước khi cô giúp anh tính toán doanh thu, anh thấy chữ cô viết, nó “tinh tế” vượt ngoài dự đoán.

Cho nên anh luôn nhớ rõ phải không?

Miêu Doanh Cửu không biết do anh bẩm sinh có trí nhớ tốt hay là như thế nào, tại sao mỗi chi tiết nhỏ đều nhớ rất rõ ràng.

Rồi đột nhiên có một ngày trả đủa lại cho cô: luôn luôn...

Ngày hôm sau Ethan đến tập đoàn Minh Thành.

Trước khi đầu tư mạo hiểm, anh tìm hiểu tập đoàn Minh Thành chỗ nào không tốt, lỗi nhỏ xé ra to, xem những khuyết điểm này có thể ảnh hưởng đến lợi nhuận sau này không; dù đã đầu tư rồi, bây giờ anh và Cố Vi Hằng là châu chấu trên cùng một tàu.

Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.

CHV không hỏi lần trước ban đầu định không cho đầu tư rồi lại đột nhiên cho, Ethan suy nghĩ thế nào, đây là sách lược của công ty họ sắp đặt, không có liên quan đến Cố Vi Hằng, anh trong lòng đã rõ nhưng không nói.

Ethan và Cố Vi Hằng hai người cùng tham quan tòa nhà của công ty mới.

Hai người cao xấp xỉ nhau, đều cao khoảng 185, đi bộ trên công trường bụi bằm mù mịt, vẫn thản nhiên và tự tại.

“Công ty này định đặt tên là gì?” Ethan hỏi Cố Vi Hằng.

Tạm biệt Cố Vi Hằng, Ethan đã không nhiệt tình như lần trước.

Cố Vi Hằng chưa hỏi anh và Miêu Doanh Cửu có mối quan hệ gì.

Nếu có mối quan hệ thì cũng chẳng liên quan đến anh, anh rất điềm đạm.

“Không biết. Trụ sở 2 của tập đoàn Minh Thành?”

“Tôi cảm thấy hay là đổi tên khác, tập đoàn Minh Thành do một tay cha anh gầy dựng, mang dấu ấn của ông ấy, công ty này là do một tay anh tạo ra, hay là đổi tên đi!” ethan kiến nghị.

“Gọi là tập đoàn Hằng Đại ha.” Cố Vi Hằng buộc miệng nói ra.

Nhưng tên này thực sự không tệ.

Ethan cũng cảm thấy tên này rất tốt, “không tệ. Có tên của anh, hơn nữa còn có ý nghĩa là càng làm càng lớn.”

“Đúng là không tệ!” Cố Vi Hằng chấp tay sau lưng.

Hai người vừa đi ra khỏi công trường, lên xe thì có một người bên lề đường chạy lại.

Là Tô Khả Nhi, thoát một cái cô nhảy lên phía trước Cố Vi Hằng, ôm chặt cánh tay Cố Vi Hằng, “Cố nhị công tử, sao gần đây anh không đến tìm em? Có phải đã có niềm vui mới rồi hả? Người ta nói anh đầu tư vào tập đoàn phim điện ảnh là vì em? Có phải không? Có phải đã thành lập công ty rồi, sẽ kéo em đến công ty anh.”

Cố Vi Hằng đang cố lấy tay cô ra khỏi tay mình.

“Tự tác đa tình rồi.”

Ethan chau mày, nói, “Cố tổng, xem ra tôi ở đây không tiện, tôi đi trước đây!”

Ethan lên xe rời khỏi.

Dù biết em gái và Cố Vi Hằng không thể đến với nhau, hai người một người ở Trung Quốc một người ở Mỹ.

Ai cũng có sự nghiệp không thể rời bỏ.

Nhưng Miêu Doanh Cửu đã yêu người đàn ông đa tình khiến cho Ethan vô cùng tức giận.

Nghe khẩu khí nói chuyện của người phụ nữ này chắc chắn là minh tinh.

ethan không bình tĩnh nên đã gửi tin nhắn cho em gái, “hôm nay anh đi tham quan với Cố Vi Hằng, lại có một cô minh tinh đến tìm anh ta, nói rằng Cố Vi Hằng lập vương quốc điện ảnh là vì cô ta. Nhãn quang của em bị sao vậy?”

Miêu Doanh Cửu nhận tin nhắn này ở trong văn phòng.

Đối với việc Cố Vi Hằng chơi gái, cô đã vô cảm rồi.

“Anh giận cái gì chứ? Anh cũng biết em và anh ta cả đời này sẽ không đến với nhau được. Cánh hoa rơi luôn chảy theo dòng nước vô tình, em và anh ta chỉ là bạn bè gặp nhau nói vài câu, nếu là bạn bè thì anh quan tâm đến cuộc sống riêng tư của người ta làm gì chứ?”

Ethan suy nghĩ cũng thấy đúng.

Đừng nói Cố Vi Hằng không có tình ý với Miêu Doanh Cửu, cũng coi là có tình ý, tương lai anh sẽ không giống như Nam Lịch Viễn, chuyển công ty đến Mỹ, tập đoàn aak càng không thể chuyển về.

Cho nên chắc anh suy nghĩ nhiều quá rồi.

Sau khi Ethan đi, Cố Vi Hằng nói với Tô Khả Nhi: có hai phương án, một là, biến mất khỏi mắt anh ta, sau này không được đến tìm anh, anh đã có niềm vui mới rồi; hai là, nếu không đi, tiền bạc nhà cửa xe cộ, anh lấy lại hết, từ đó Tô Khả Nhi bị phong tỏa, lại quay về trước giải phóng.

Lời cảnh cáo của Tô Khả Nhi là: sau này không được day dưa với Cố Vi Hằng.

Tô Khả Nhi buồn bã đi về.

Mặc dù tâm lý Miêu Doanh Cửu đã biết phải cắt đứt với Cố Vi Hằng, nhưng vẫn có chút vấn vương day dẳng, cứ lẩn quẩn khiến cô không thể ngủ ngon.

Lần vừa rồi về nước, có thể Cố Vi Hằng không cố ý, nhưng anh vẫn thành công khi quyến rũ cô lần nữa.

Anh vô tình rải hạt giống trong lòng cô, nó dần dần nảy mầm, ở nơi anh không nhìn thấy được, tăng trưởng mạnh mẽ.

Cũng có thể lúc nói chuyện với giọng điệu thờ ơ, hoặc là câu nào đó anh đã từng nói đã khiến Miêu Doanh Cửu luôn nhớ đến anh.

Cũng có thể là cao thủ tình trường nên mới như vậy!

Trong lòng Miêu Doanh Cửu vô cùng rối bời.

Trái tim này luôn vì sự nghiệp học hành, vì sản nghiệp của nhà họ Miêu mà rối loạn lên.

Cô luôn bình tĩnh xử lý mọi công việc, luôn mang phong độ của một người lãnh đạo.

Tại sao vô tình gặp lại anh ta, khiến cô vứt bỏ lời thề trước đây của chính mình, buông vũ khí đầu hàng.

Vì gặp lại anh lần này mà khiến tâm tư em ngày đêm tưởng nhớ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi