Tối đó, Hoàng Ny Ny đi gặp anh họ của Phương Cường và lãnh đạo trong phòng bao của khách sạn đã được hẹn trước.
Vì buổi gặp mặt tối nay, cô ta đã chuẩn bị rất tỉ mỉ, thậm chí còn chi tiền mời người đến trang điểm cho cô ta.
Bản thân cô ta vốn đã xinh đẹp, sau khi trang điểm lại càng lên hương, nhất là khi mang đôi tất dài màu bạc phối với váy ngắn, vừa xinh đẹp lại toát ra chút gợi cảm, khiến lãnh đạo tên là Phó Xuân kia nhất thời nổi hứng thú.
Sau khi giới thiệu về nhau, Phó Xuân và Hoàng Ny Ny liền ngồi vào bàn.
Anh họ của Phương Cường đang chuẩn bị ngồi xuống thì Phó Xuân nói với anh ta: "Đúng rồi, tôi nhớ có mấy tài liệu để trên bàn của tôi, đây là chìa khóa, cậu hãy cầm lấy chìa khóa, đi chỉnh sửa lại giúp tôi ngay đi, sáng mai tôi cần phải dùng gấp, vất vả cho cậu rồi!"
Vất vả ư? Đây mà là công việc vất vả ư? Đây chính là số khổ, được không?
Ngay cả cơm cũng chưa được ăn, mà bị đuổi đi ngay, thật là...
Anh họ oán thầm rời đi, nhưng ngoài miệng vẫn phải tươi cười nói những lời như "Tôi không vất vả, cảm ơn lãnh đạo đã coi trọng".
Phó Xuân cảm thấy tên này thật sự không có mắt, giới thiệu xong là được rồi, tại sao còn muốn ngồi xuống ăn cơm? Mai mối là co giãn rõ ràng, lúc nào nên đi thì đi, còn ngồi xuống ăn làm cái quái gì?
Sau khi đuổi anh họ đi, Phó Xuân cười hì hì nhìn về phía Hoàng Ny Ny: "Cô Hoàng năm nay bao nhiêu tuổi..."
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Phó Xuân trò chuyện với Hoàng Ny Ny với tư cách là người sành sỏi trên tình trường.
Giữa chừng, Hoàng Ny Ny nhiều lần muốn nhắc đến kinh doanh, nhưng Phó Xuân hoàn toàn không cho cô ta cơ hội nói chen vào.
Mãi đến khi người chưa bao giờ uống rượu như cô ta bị thuyết phục uống nửa cân rượu trắng, mới vất vả tìm được cơ hội để lên tiếng.
"Giám đốc Phó, tôi muốn nói chuyện liên quan đến đơn hợp tác kinh doanh với ông.
Công ty chúng tôi chuẩn bị hợp tác với Tôn Bá Lâm, ông cũng biết Tôn Bá Lâm đúng không, anh ta là người nổi tiếng trên mạng, bây giờ đang chuẩn bị livestream bán hàng..."
Sau khi bị cưỡng ép uống rượu, cuối cùng Hoàng Ny Ny cũng nói ra được những gì mình muốn nói.
Không ngờ chuyện này lại suôn sẻ một cách lạ thường, cô ta vừa mới nói xong, Phó Xuân đã vỗ ngực bảo đảm: "Chuyện nhỏ thôi mà!"
"Đừng nói là đơn hợp tác kinh doanh của công ty chúng tôi, cho dù là của tổng bộ tập đoàn Đại Minh thì sao chứ?"
"Không giấu gì cô, tôi là được tổng bộ cử xuống, có quan hệ thân thiết như anh em với sếp lớn tập đoàn chúng tôi.
Cũng chính vì vậy mà ông ấy mới sắp xếp tôi ở đây, để âm thầm quan sát mọi động thái của ban quản lý chi nhánh, tránh để bọn họ làm điều sai trái."
"Nói tóm lại, tôi giống như khâm sai đại thần cải trang vậy, đặc biệt điều xuống chi nhánh cấp tỉnh.
Chỉ cần một câu nói của tôi, người phụ trách các bộ phận đều phải cút xéo ngay tức khắc, có thể nói tôi đang nắm quyền sinh sát của bọn họ."
"Do đó cô muốn hợp tác với tập đoàn Đại Minh thì không cần phải hợp tác với chi nhánh công ty đâu, mà tôi sẽ nói thẳng một tiếng với tổng bộ, để tổng bộ đặc cách phê duyệt đơn kinh doanh cho các cô.
Đơn kinh doanh của tổng bộ giống như miếng thịt lớn, cô có tin nó có thể bóp chết công ty của các cô hay không?"
Ngay cả bản thân Phó Xuân cũng chẳng tin vào những lời mình nói sau khi uống rượu.
Nhưng Hoàng Ny Ny lại tin tưởng, không những thế cô ta còn kích động, không ngờ lần này lại gặp phải khâm sai đại thần, thật sự quá may mắn.
Có lẽ thời cơ của cô ta đã đến, cô cô ta sắp bay lên cao rồi.
Cô ta vốn không uống được, nhưng bây giờ tâm trạng đang kích động nên chủ động cầm ly rượu lên: "Giám đốc Phó, tôi kính ông, tôi xin phép cạn ly trước!"
Không biết Hoàng Ny Ny lấy đâu ra khí phách, mà ngửa đầu một hơi cạn sạch hai lạng rưỡi rượu trắng, mặc dù cay nhưng tâm trạng lại rất vui sướng.
Phó Xuân cũng rất vui vẻ.
Mấy năm nay, ông ta đã lừa không ít phụ nữ, mặc dù lí do thoái thác này không được hữu ích cho lắm, bởi vì xã hội ngày càng tiến bộ, nên mấy cô gái ngốc nghếch cũng tiến bộ theo, người thiếu thông minh như Hoàng Ny Ny thật sự rất khó tìm, có thể so bì với gấu trúc trong thế giới ngốc nghếch.
Vì thế ông ta đã quyết định nắm bắt cơ hội rèn sắt lúc còn nóng, sau khi cố ý làm rơi đôi đũa, đã cúi người chui xuống dưới gầm bàn.
Sau khi chui xuống dưới gầm bàn, ông ta đã nhìn thấy đôi chân thon dài đang mang tất bạc của Hoàng Ny Ny.
Đôi chân đó khiến tâm trạng của ông ta thật sự phấn khích, nhất là đôi tất dài màu bạc kia, trông rất gợi cảm quyến rũ, tràn đầy cảm giác tình thú lạ thường, khiến ông ta không nhịn được tiến tới, dứt khoát duỗi móng vuốt ra…
Hoàng Ny Ny vẫn đang hưng phấn khi gặp được khâm sai đại thần thì đột nhiên cảm nhận được có người đang sờ chân mình.
Mặc dù cô ta đã uống khá nhiều, nhưng không đến nỗi phản ứng chậm chạp không thể phán đoán được, mà nhanh chóng nhận ra Phó Xuân đang động tay động chân với mình.
Thế là cô ta nổi giận, nhấc chân lên đạp thẳng vào người Phó Xuân đang ở dưới gầm bàn.
Lần này, Hoàng Ny Ny không chỉ đá Phó Xuân ngã nhào xuống sàn, mà còn đạp đổ niềm hy vọng của cô ta.
Sau khi Phó Xuân sa sầm mặt chui ra khỏi gầm bàn thì không nói một lời đi thẳng ra cửa.
Hoàng Ny Ny nhất thời sốt sắng, đây chính là đại thần tài, một khi lôi kéo được, không chỉ có thể lấy được đơn đặt hàng cho công ty, mà sau này còn có thể mượn năng lực của Phó Xuân tiến vào tổng bộ của tập đoàn Đại Minh để tìm một lãnh đạo khác.
Đến lúc đó, Hoàng Ny Ny cô ta uy phong đến cỡ nào? Cô ta nhớ rất rõ hôm đó Triệu Hồng Vũ từ trên trực thăng đáp xuống, cho đến bây giờ cô ta vẫn không thể nào quên được khí thế mạnh mẽ đó.
Vì thế, để một ngày nào đó trong tương lai cô ta cũng có thể từ trên trực thăng đáp xuống, cô ta nhất quyết không được để Phó Xuân rời đi.
Một giây sau, Hoàng Ny Ny vội vàng bật dậy lao về phía Phó Xuân, giữ ông ta lại nói: "Giám đốc Phó, ông đừng đi!"
"Tôi không đi ư? Tại sao tôi lại không được đi, chẳng lẽ tôi phải dùng bữa với một con ngốc như cô hay sao?"
"Phó Xuân tôi không ăn nổi hay là sao? Để tôi nói cho cô biết, hôm nay tôi chịu gặp mặt cô là nể mặt cô lắm rồi.
Cô có biết tối nay người phụ nữ đang đợi tôi trong phòng tổng thống Thánh Thiện Chí Tôn Đại Minh là ai hay không? Nói ra sẽ hù chết cô, đó chính là nữ ngôi sao tuyến một, ngay cả cô ta cũng phải ngoan ngoãn tắm rửa sạch sẽ đợi tôi tới sủng hạnh, vậy mà cô lại đá tôi, tôi thật sự đã nể mặt cô quá rồi!"
"Còn nữa, cô đang bắt bí đúng không? Hay là hai chân của cô khép lại quá chặt? Vậy thì cô hãy đi đi, ông đây không chơi nổi cô."
Là người sành sỏi trên tình trường, tất nhiên Phó Xuân biết cô gái ngốc này đang nghĩ gì, nên ông ta sử dụng thủ đoạn lạt mềm buộc chặt này rất thành thạo.
Mặc dù thủ đoạn này chẳng có tác dụng gì khi đối phó với mấy hồ ly tinh, nhưng đủ để đối phó với Hoàng Ny Ny.
Trên thực tế đúng là như vậy, lúc Phó Xuân mở cửa phòng bao chuẩn bị rời đi, cô ta đã vội vàng kéo Phó Xuân lại.
Mặc dù cô ta luôn cảm thấy chuyện trao đổi thân xác này rất hèn hạ vô liêm sỉ, nhưng lại nhất thời bị mê hoặc, cảm thấy cũng không phải là không thể, cứ xem như ngủ với Phương Cường lần nữa đi, dù gì sau này cũng nhận được lợi ích khổng lồ.
"Ngay cả ngôi sao nổi tiếng cũng phải ngủ với nhiều người khác nhau, còn mình chỉ ngủ một lần mà thôi, nên chẳng sao cả."
Trong lòng cô ta an ủi bản thân như vậy, cuối cùng Hoàng Ny Ny mượn sức mạnh của rượu để hạ quyết tâm.
"Ôi chao, giám đốc Phó, ông gấp cái gì? Người ta vẫn chưa ăn cơm xong mà, xem ông gấp gáp chưa kìa..."
Trong lòng Phó Xuân vui mừng khôn xiết, ông ta biết cô gái ngốc nghếch này không thể thoát khỏi thủ đoạn của mình.
Thế là một giây sau, ông ta bổ nhào về phía Hoàng Ny Ny.
"Ăn cái gì, cứ để tôi ăn cô trước đã, cục cưng bé nhỏ...".