Cả đám vội vàng khen ngợi Kim Tuyết Mai, từng người từng người đều vui vẻ, không khí vui như Tết.
Mà Kim Hồng Vũ và Kim Ngọc Dung mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng vẫn rất vui sướng.
Dù sao đi nữa, có thể đến phòng tiệc dành cho khách quý cao cấp, vậy cũng đủ khoe ra địa vị bọn họ tôn quý cỡ nào.
Bất quá, bọn họ lại không hề có ý cảm ơn Kim Tuyết Mai.
Vì vậy, mọi người nhà họ Kim toàn bộ đều đi theo Kim Tuyết Mai, dưới sự hướng dẫn của người đẹp chân dài, đi lên phòng tiệc dành cho khách quý cao cấp.
Nnhững người bị bỏ lại bên dưới, chỉ có thể nhìn lên hâm mộ và ghen ty đỏ mắt.
"Xem ra, Kim Tuyết Mai cũng có bản lãnh đấy chứ! Vậy mà cũng có được đãi ngộ như này?"
"Sau này ngàn vạn lần đừng nên nói người ta, chúng ta chẳng có gì so được với người ta cả, bớt lắm chuyện lại đi."
"Không nói không nói, còn nói nữa không phải tự tát vào mặt mình à."
Mọi người ồn ào bàn tán, nhưng cũng không dám giễu cợt thêm câu nào nữa.
Bên trong phòng tiệc dành cho khách quý cao cấp.
Sau khi người đẹp chân dài đưa cả đám nhà họ Kim lên đến, liền lễ phép cáo lui.
Nhìn phòng khách quý vô cùng xa hoa ở tầng cao nhất, ánh mắt tất cả mọi người nhà họ Kim gần như đứng tròng.
Bất kể là sàn gỗ xa hoa hay tượng bán thân trang trí, hay là hàng dài đèn chùm lộng lẫy treo trên đỉnh tòa nhà, cùng với bức tường đá hoa cương cao cấp đắt tiền nhất...
Bất kể là ở đâu, cách trang trí cũng tỏ ra một cảm giác hết sức hoành tráng, song lại trang nhã.
Loại xa hoa này không phải là loại xa hoa của nhà giàu mới nổi, mà là xa hoa một cách vô cùng có nội hàm, thể hiện óc thẩm mỹ cực cao.
Khiến cho người ta sau khi đi vào, trong lòng vô cùng rung động, song lại cảm thấy rất thoải mái.
Cho đến lúc này bọn họ mới biết, thì ra tầng trên cùng của khách sạn quốc tế New Island không phải chia ra thành mấy phòng bao hạng VIP.
Mà toàn bộ tầng trên cùng làmột căn phòng liền mạch, một căn phòng chính là nguyên cả tầng trên cùng.
Chung quanh tất cả đều là cửa sổ sát đất to lớn, dõi mắt nhìn có thể thu hơn nửa thành phố Hà Nội vào mắt.
Đứng ở chỗ này đều không khỏi sinh ra cảm giác hào hứng của người bậc trên nhìn xuống chúng sinh.
Mọi người ngắm nhìn chung quanh, ai nấy trầm trồ thán phục, thỉnh thoảng chạm một cái sờ một cái, chẳng khác nào cua đồng ra tỉnh.
"Kim Tuyết Mai, không ngờ nha ha ha, thì ra chị còn có bản lĩnh cỡ này cơ đấy?"
"Tôi có lúc cũng hoài nghi, cô có phải có quen biết với ai đó thân tín bên cạnh cậu cả nhà họ Cao hay không, hoặc là, có quan hệ gì đó không thể cho người khác biết?"
Kim Ngọc Dung đi đến bên cạnh Kim Tuyết Mai, cười lạnh.
"Kim Ngọc Dung, chú ý lời ăn tiếng nói của cô một chút, không được ngậm máu phun người." Kim Tuyết Mai sao lại nghe không ra ý trong lời nói của Kim Ngọc Dung, lúc này cô cũng lạnh lùng trả lời.
"A ha ha, cô đừng tưởng rằng được mời lên đây, là có thể giẫm chúng tôi dưới chân !"
"Nếu không phải cậu cả nhà họ Cao sắp kết hôn với chúng tôi, cô ngay cả tư cách đi vào khách sạn New Island này cũng không có đâu!"
"Cho nên, đừng có cảm thấy vì cô dẫn chúng tôi đi lên, mà chúng ta phải tạ ơn cô, nếu nhắc đến, thì phải là cô biểu lộ lòng biết ơn với chúng tôi, có hiểu không?"
Kim Ngọc Dung càng nghĩ trong lòng càng không cam lòng, lời nói càng lúc càng sắc như dao.
Kim Tuyết Mai liếc Kim Ngọc Dung một cái, không nói thêm gì nữa xoay người bỏ đi.
Kim Ngọc Dung bây giờ đã hoàn toàn hóa điên, hoàn toàn sống trong thế giới hoang tưởng, Kim Tuyết Mai không muốn quan tâm đến cô ta quá nhiều.
"A ha ha, nhớ chưa Kim Tuyết Mai, cô vĩnh viễn đều là một người đàn bà đã có chồng, cô vĩnh viễn cũng không có cơ hội, tranh đoạt cái gì với chúng tôi, cô vĩnh viễn không được có suy nghĩ gì dính dáng đến cậu cả nhà họ Cao hết."
Kim Ngọc Dung lạnh lùng nhìn Kim Tuyết Mai, âm lượng giọng nói rất lớn.
"Ngọc Dung, đến đây này!" Bỗng nhiên, một cô gái nhà họ Kim kêu lên.
Kim Ngọc Dung cười lạnh một tiếng, xoay người rời đi, đi sang bên kia.
"Xem này, nơi này có cửa đi vào sân thượng trên cùng, chúng ta đi lên xem một chút được không nào?"
"Đứng ở trên sân thượng nhìn xuống toàn bộ thành phố, chắc chắn sẽ vô cùng đẹp." Có cô gái đề nghị.
Các cô hưng phấn đến nỗi không thèm để ý hai vệ sĩ áo đen đang đứng lù lù canh cửa.
Mấy chị em này coi mình là khách quý siêu cấp, hai tên gác cửa này làm sao lại để vào mắt?
"Đi, đi lên xem thử một chút nào!" Kim Ngọc Dung giống như chị đại bá đạo học đại học năm thứ nhất vậy, bàn tay vung lên, muốn dẫn người đi lên.
"Chào cô, xin dừng bước!" Bất quá, khi đám người Kim Ngọc Dung đi đến cửa vào, hai tên vệ sĩ áo đen lại chìa tay ra, chặn bọn họ lại.
Hai tên vệ sĩ vóc người cực kỳ to con, đứng hai bên giống như hai cột điện bằng sắt đen sì.
Đây là buổi tối hai người lại một cây quần áo đen, lại đeo một cái kính mát cũng màu đen, nhìn vô cùng oai vệ.
"Càn rỡ! Các người là thứ gì? Cũng dám ngăn tôi đi? Tôi là khách quý!" Kim Ngọc Dung lúc này đã không còn kiên nhẫn.
Những cô gái khác cũng ríu rít nói gì đó, ai nấy đều cảm thấy hai vệ sĩ này lá gan quá lớn, dám ngăn cản bọn họ.
Nhưng mà, hai tên vệ sĩ vốn không có ý nói gì, giống như người máykhông có cảm xúc, cứ thế đưa hai tay chắn trước cửa.
"Các người có biết tôi có thân phận gì hay không, rất nhanh thôi tôi sẽ trở thành mợ cả nhà họ Cao!"
"Càc người chỉ là mấy con chó giữ cửa, tôi chỉ cần động ngón tay là có thể sa thải, có biết chưa?" Kim Ngọc Dung thấy hai vệ sĩ này không coi lời nói của mình ra gì, trong lòng càng cảm thấy tức giận.
Lúc còn ở dưới lầu, cô yếu thế hơn so với Kim Tuyết Mai, điều này đã khiến cô không hài lòng.
Bây giờ hai vệ sĩ này lại dám cản đường cô, khiến cho trong lòng cô càng thêm tức giận, hận không thể tặng cho hai vệ sĩ hai bạt tai ngay bây giờ.
Nhưng, hai vệ sĩ vẫn không hề nhúc nhích, tựa như coi lời nói của Kim Ngọc Dung như gió thoảng qua tai.
Kim Ngọc Dung hận đến nghiến răng nghiến rồi, đưa tay muốn đẩy hai tên vệ sĩ ra.
Nhưng mà, với chút xíu sức lực của cô mà đi đụng vào thân thể cường tráng của hai vệ sĩ, người ta vẫn không nhúc nhích, trong khi cô bị hất ngược trở lại.
"Thưa cô, không nên uổng phí sức lực nữa."
"Cho dù là ông chủ khách sạn quốc tế New Island đến đây, nếu không được cậu chủ cho phép, ông ta cũng không lên được."
Rốt cuộc, vệ sĩ bên phải lên tiếng, lời nói lạnh như băng không mang theo bất kỳ cảm xúc nào.
Mọi người nhà họ Kim nghe nói như vậy, toàn bộ đều đơ người tại chỗ.
Trong khách sạn quốc tế New Island mà còn có chỗ ông chủ không được phép bước vào?
Vậy thìcậu chủ trong miệng vệ sĩ kia, rốt cuộc có thân phận kinh khủng dường nào, mới dám nói ra những lời như vậy?
"Ngọc Dung, trở lại đây đi!" Bà lớn kêu một tiếng.
Bây giờ vị cậu cả bí ẩn nhà họ Cao còn chưa xuất hiện, mấy chị em này có làm gì đều là tốn công vô ích.
Chỉ cần vị cậu cả nhà họ Cao kia xuất hiện, vậy thì nhà họ Cao cùng nhà họ Kim, sẽ chính thức thành thông gia!
Vì không muốn gây ra ác cảm cho cậu cả, bà lớn mới khuyên Kim Ngọc Dung quay trở lại.
Lỡ mà vị cậu cả nhà họ Cao kia, không thích tính tình chanh chua thất thường của Kim Ngọc Dung thì sao đây?
Kim Ngọc Dung lúc này kiêu căng ngạo mạn, cảm thấy mình lập tức sẽ trở thành mợ cả nhà họ Cao, làm sao còn coi bà lớn ra gì?
Cho nên cho dù bà lớn đã lên tiếng, cô cũng vùng vằng không muốn nghe lời.
"Tôi hỏi anh, cậu ấm trong miệng anh, có phải mang họ Cao hay không?" Kim Ngọc Dung khinh thường nhìn người vệ sĩ.
"Phải." Vệ sĩ ngập ngừng một chút, rồi trả lời đơn giản
Thốt ra lời này, ánh mắt mọi người nhà họ Kim nháy mắt lóe sáng.
Xem ra bọn họ quả nhiên đã đoán đúng, sự kiện ở khách sạn quốc tế New Island này, chính là do cậu ấm nhà họ Cao trong thành phố Hồ Chí Minh tổ chức.
Mà cậu cả nhà họ Cao trong thành phố Hồ Chí Minh kia, ban đầu đã đưa sính lễ bạc tỷ đến Nhà họ Kim, chuyện liên hôn với nhà họ Kim là chuyện ván đã đóng thuyền.
Xem ra, sau tối hôm nay, nhà họ Kim sẽ một bước lên tiên! Rất nhiều người nhà họ Kim trong lòng đều nghĩ như vậy.
Chỉ cần hôn sự cùng nhà họ Cao trong thành phố Hồ Chí Minh được quyết định, nhà họ Kim chẳng phải là trong nháy mắt sẽ trở thành thế lực cao cấp đệ nhất thành phố Hà Nội sao?
"Vậy tôi hỏi anh, cậu cả nhà họ Cao có phải cậu ấm nhà họ Cao trong thành phố Hồ Chí Minh hay không, tanh là gì?" Kim Ngọc Dung gấp gáp hỏi.