Chương 1076
Cô ta vốn muốn dùng cách thức này để làm cho Cao Phong tỉnh ngộ, nhưng mà bây giờ nhìn vẻ mặt của Cao Phong, cô ta đột nhiên giảm đi một chút hứng thú.
“Thưa cô, còn quần áo của cô thì sao?”
Cửa hàng trưởng vội vàng cung kính gọi với theo.
“Tiếp tục gói vào đi! Lát nữa sẽ có người tới lấy.”
Nam Phương Minh Nguyệt đi thẳng không thèm quay đầu lại, chỉ hờ hững để lại một câu.
“Đi theo đi!”
Ra tới ngoài cửa, Nam Phương Minh Nguyệt đột nhiên quay lại kêu lên.
Cao Phong sờ sờ chóp mũi, cuối cùng vẫn cất bước đi theo.
Dù sao thì buổi tối hôm nay cũng là lần cuối cùng mà hai người tiếp xúc, cho nên hẳn là anh cũng nên nỗ lực một chút để làm cái gì đó cho xứng đáng với số tiền một trăm tỷ này chứ.
Khoảng thời gian sau đó, Nam Phương Minh Nguyệt càng giống như bị điên.
Cả con đường buôn bán xa hoa này, bị một mình Nam Phương Minh Nguyệt càn quét như điên.
Động một cái là cô ta lại bảo người ta gói hết đồ trong cửa hàng lại, cô ta sẽ mua hết.
Cô ta vung tiền mua mà không thèm nhìn đến giá cả, thích là cầm lấy luôn, sau đó đi quẹt thẻ.
“Rẹt! Rẹt! Rẹt!”
Chỉ thấy chiếc thẻ kia không ngừng xẹt qua những chiếc máy POS.
Mấy trăm triệu, một tỷ, hai tỷ…
Số tiền trong tấm thẻ cứ ít dần, ít dần đi, nhưng trên mặt Nam Phương Minh Nguyệt lại chẳng có chút đau lòng nào.
Nói đùa, số tiền này là do Nam Phương An Khang đưa cho cô ta, là chi phí để cô ta xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với Cao Phong đấy.
Mà bây giờ số tiền đáng lẽ phải đưa cho Cao Phong lại bị dùng để mua đồ cho chính bản thân mình, Nam Phương Minh Nguyệt sẽ cảm thấy đau lòng ư? Chưa đến một tiếng đồng hồ, Nam Phương Minh Nguyệt đã càn quét hết mười mấy cửa hàng dọc theo con đường này rồi, số tiền mà cô ta phung phí ít nhất cũng phải cả chục tỷ rồi.
Một đêm tiêu hết mười sáu tỷ đồng! Tuy nói rằng trên mặt Cao Phong vẫn không có vẻ gì là kinh ngạc, nhưng mà trong lòng vẫn cảm thấy cực kì bất đắc dĩ.
Tính cách của Nam Phương Minh Nguyệt, đúng là nghìn người mới có một.
Cao Phong đã hoàn toàn chết lặng rôi.
Nam Phương Minh Nguyệt vừa mới bước từ một cửa hiệu bán túi xách nổi tiếng ra, cô ta lại một lần nữa tiêu phí hơn mười bốn tỷ.
“Phù!”
Nam Phương Minh Nguyệt thở phào một hơi, cứ luôn đi tiêu tiền như vậy cô ta cũng cảm thấy rất mệt mỏi.
“Anh hẳn là nên biết ơn tôi đây, không bắt anh phải đi theo để xách đồ, nếu không thì anh cũng sẽ chẳng chịu nổi.”
Nam Phương Minh Nguyệt đứng trên bậc thang, dáng vẻ như đứng từ trên cao nhìn xuống Cao Phong thấp kém ở phía dưới, trên mặt cô ta chính là vẻ kiêu căng ngạo nghễ.
“Vậy thì tôi cảm ơn cô.”
Vẻ mặt Cao Phong vẫn bình thản, nói.
Nhìn Cao Phong vẫn không có vẻ gì là sợ hãi trước những chuyện này, Nam Phương Minh Nguyệt lập tức cảm thấy điên tiết mà không có chỗ xả.
Tối hôm nay, trong toàn bộ quá trình vung tay tiêu tiền, cô ta vẫn để ý tới biểu cảm của Cao Phong.
Từ đầu đến cuối, Cao Phong không nói tới việc chính mình bị đả kích nữa.
Trên khuôn mặt, ngay cả một biểu cảm kinh ngạc cũng không thấy xuất hiện! Điều này khiến trái tim Nam Phương Minh Nguyệt rất tức giận.
Anh ta có thể bán mạng vì ba mươi triệu, điều này cho thấy hiện tại anh ta đang rất thiếu tiền và còn vô cùng cần tiền.
Bây giờ, một mình cô ta tiêu tốn đến gần một trăm triệu cho mấy bộ quần áo mà anh cũng chẳng chớp mắt lấy một cái! Cao Vũ, rốt cuộc anh đang giả vờ cái gì vậy? “Anh cũng chỉ giỏi ra vẻ mà thôi! Chắc hẳn, lúc này trong lòng anh đang võ cùng ngưỡng mộ tôi đây?”
“Cũng không phải.”
Cao Phong khẽ lắc đầu.
“Anh còn nói không phải? Anh có thể vì sáu mươi tỷ mà đi bán mạng, còn tôi đây tiện tay mua quần áo, túi sách cũng tiêu tốn gần hai trăm tỷ rồi”
“Như vậy rồi mà anh còn không nhìn rõ khoảng cách giữa chúng ta hay sao?”