RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1124

Khí thế lạnh như băng ấy tỏa ra khiến Đổng Thái Minh ngôi bên cạnh khẽ rùng mình một cái, anh ta nhìn Cao Phong, trong lòng có chút sợ hãi.

Khí thế lạnh lùng chết chóc này, anh ta từng thấy trên người của dòng họ Nam Phương.

Nhưng mà người kia đã hơn bốn mươi tuổi, từng trải qua vô số lần chết đi sống lại trên chiến trường, mới có thể rèn luyện ra được khí thế sát phạt như vậy.

Nhưng Cao Vũ này vẫn còn trẻ như vậy, sao có thế có được điều này? Ánh mắt Đổng Thái Minh sáng lên, trong lòng đây nghi ngờ.

Dương Tuấn Minh cũng có chút kinh hãi, nhưng lập tức anh ta lại càng giận dữ hơn.

Với thân phận của anh ta, lại bị cái thằng nghèo Cao Vũ này này dọa cho sợ sao? “Giết tao? Mày dám đụng đến tao một cái thử xem?”

Dương Tuấn Minh duôi cố đưa đầu mình nhích lại gần Cao Phong.

Nhìn dáng vẻ này của anh ta, giống như đang câu xin Cao Phong đánh anh ta vậy.

Cao Phong lạnh lùng nhìn Dương Tuấn Minh, bàn tay khẽ nắm chặt lại.

Vũ Hoàng Lê ơ bên cạnh lặng lẽ kéo tay Cao Phong một cái, ông ta sợ Cao Phong xúc động không kiềm chế được xông lên đánh cho Dương Tuấn Minh một trận.

Thân phận của tên Dương Tuấn Minh này không đơn giản, đánh anh ta chắc chắn sẽ rước họa vào thân.

“Đến đây nào, đụng vào tao một cái thử xem?”

dt dứt khoát nghiêng hẳn người xuống, đầu tiến đến sát người Cao Phong, vừa nói anh ta vừa giơ tay ra chỉ vào đầu mình.

Trong lòng anh ta lúc này đang vô cùng thoải mái.

Dương Tuấn Minh nghĩ, có cho Cao Phong một nghìn lá gan, chắc chắn Cao Phong cũng không dám đụng đến mình một cái.

Nếu không, chắc chắn anh ta sẽ không đế Cao Phong sống được ở Thị trấn bi*n đ*ng này.

“Mày đã làm gì Phòng tập thể hình Thân Phong?”

Cao Phong đứng yên không nhúc nhích, anh gằn lên từng chữ hỏi Dương Tuấn Minh.

“Làm gì à?”

Tao nghĩ thế nào thì làm thế đó, tao nói muốn đập phá thì đập phá!”

“Tao nói muốn đánh cái thằng giám đốc gì gì kia, thằng đó lập tức phải vào viện.”

Nghe đến đó, lửa giận trong lòng Cao Phong dâng lên âm âm, bàn tay anh nắm chặt thành nắm đấm, móng tay cắm vào trong da thịt.

Đối với tất cả những chuyện này, Dương Tuấn Minh vẫn hồn nhiên không biết gì, anh ta còn đang không ngừng chế giễu.

“Tao cũng rất phục mày, anh em tốt bị người khác đánh nhập viện, mày vẫn còn tâm trạng ở đây tham gia tiệc rượu.”2081808_2_25,60 “Con mẹ mày còn giả vờ trâu bò với tao nữa không? Sao nào muốn đánh tao à?”

“Mày cứ thử đánh tao một cái xem nào?”

Dương Tuấn Minh vừa nói vừa đưa đầu mình về phía trước thêm lần nữa, lần này thiếu chút nữa còn đâm thẳng vào căm Cao Phong.

Lúc này, tất cả mọi người trong phòng tiệc đều nhìn về phía bên nảy.

Có rất nhiều người còn âm thầm giêu cợt, Cao Vũ này quen biết Đổng Thái Minh không phải giả, nhưng mà vậy thì thế nào? Hiện giờ Dương Tuấn Minh đưa đầu đến trước mặt rồi đó, ngược lại bản thân anh ta có không dám động vào một cái không? “Anh Vũ, anh đừng nóng nảy.”

Sắc mặt Đổng Thái Minh vô cùng khó coi, anh ta há miệng khuyên Cao Phong một câu.

Trong lòng anh ta Cao Phong không có bối cảnh gì, nếu anh đám đánh Dương Tuấn Minh, vậy thì đúng là chọc phải tổ ong vò vẽ.

“Ha ha! Thắng nhát chết, đánh tao đi!”

“Tao nói cho mày biết, mày không dám đánh tao, sau này tao có thể còn tiếp tục đi đánh anh em bạn bè của mày tiếp.”

“Lần này tao có thể đưa cái thằng họ Khúc kia vào bệnh viện, lần sau, ông đây sẽ tiên nó đến lò hỏa táng.”

“Có phải rất tức giận rồi hay không? Không có thực lực, có tức giận cũng chẳng có nghĩa gì, ha ha!”

Nói xong câu đó, Dương Tuấn Minh đang chuẩn bị ngẩng đầu lên, dùng tư thế người chiến thắng rời khỏi chỗ này, thì…

“Muốn chết!”

Đúng lúc này đột nhiên Cao Phong bước về phía trước một bước.

Anh giơ cao cánh tay phải lên, khuỷu tay nhắm thẳng vào phần lưng của Dương Tuấn Minh, rồi đột ngột nện một cái mạnh mề giống như núi Thái Sơn đè xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi