Nhưng khi những lời này vào trong tai đám người Cao Quang Minh khiến trong lòng bọn họ rơi lộp bộp.
Chuyện này nhất định không thể bại lộ được.
Nguyên nhân bọn họ đến ám sát Cao Bằng cũng phải tìm một cái cớ thật thích hợp.
“Anh có nói hay không?”
Bỗng nhiên Cao Bằng thu liễm nụ cười lại, phun một vòng khói về phía Cao Quang Minh.
Cao Quang Minh cần rằng, nói: “Là do các người giết chết cậu chủ Phong cho nên chúng tôi đến đây để trả thù cho cậu chủ”Sau đó không đợi Cao Băng nói tiếp, anh ta liên tiếp nói: *Chỉ cần một người trong chúng tôi còn sống thì chúng tôi vẫn sẽ trả thù vì cậu chủ Phong!”
“Con mẹ nói”
Cao Bằng đột nhiên cho anh ta một cái bạt tai.
“Cậu chủ Băng, đừng cử động, vết thương sẽ chảy máu…”
Bác sĩ nơm nớp lo sợ, nhỏ giọng nói.
“Ông đây với Cao Phong đều là cậu chủ nhà họ Cao, dựa vào cái gì mà các người có thể vì anh ta tới đây giết ông đây chứ?”
“Nhưng mà chỉ vì một người chết mà đáng để các người bán mạng như vậy sao?”
“Nói thế nào đi chăng nữa thì ông đây cũng là con cháu nhà họ Cao, ngay cả một người chết mà ông đây cũng không bằng sao?”
Cao Bằng càng nói càng tức giận, khi nói câu cuối cùng anh ta còn rống lên.
Cho dù địa vị anh ta cao như thế nào cũng không thể so sánh được với Cao Phong.
“Tôi sẽ khiến cho các người trung thành mãi mãi!”
Cao Băng măng một câu, sau đó vươn tay ra trực tiếp dí điếu thuốc đang cháy đỏ vào trán Cao Quang Minh.
“A AI”
Cao Quang Minh kêu gào thảm thiết, ngay sau đó anh ta lại cần chặt hàm răng lại, không phát ra bất kì một âm thanh nào nữa.
“Ha ha ha!”
Nhiệt độ của bên ngoài tàn thuốc đang cháy có thể đạt tới hai ba trăm độ, mà trung tâm của tàn thuốc có thể đạt đến tám trăm độ, một nhiệt độ vô cùng kinh khủng.
Nhiệt độ cao như vậy tiếp xúc trực tiếp với da mặt, đây không phải là điều mà người bình thường có thể chịu được.
Ngay cả vị bác sĩ đã nhìn thấy vô số vết thương kia lúc này cũng không đành lòng nhìn tiếp.
Da bị cháy truyên ra một mùi khét giống như mùi tóc cháy.
Cao Quang Minh cắn chặt hàm răng, toàn thân đều run rẩy nhưng vẫn cứng rắn không phát ra một chút âm thanh nào.
Ánh mắt kia tràn đầy hận ý.
ANh ta biết rằng tất cả những gì Cao Băng làm với bọn họ đều sẽ bị trả lại.
Tất cả những gì anh ta nợ đều sẽ bị cậu chủ Phong đòi lại hết! “Mẹ nó! Tôi không giết các người nhưng tôi nhất định phải hành hạ các người mỗi ngày, hành hạ các người muốn sống cũng không được mà muốn chết cũng không xong!”
“Chỉ cần các người nói ra một câu, Cao Phong là một tên vô dụng thì tôi sẽ tha cho các người ngay lập tức!”
“Ngược lại tôi muốn nhìn xem các người có thật sự nguyện chết vì chủ nhân của mình hay không, có thể chịu được tất cả các nỗi đau khổ to lớn hay không!”
“Đưa bọn họ đi! Nhốt bọn họ vào trong tầng hầm của biệt thự”
Cao Bằng lạnh lùng quát một tiếng, lúc này ra lệnh với mấy chục tên vệ sĩ ở đẳng sau.
“Vâng!”
Mọi người lập tức đáp lại, sau đó vững vàng khống chế đám người Cao Quang Minh.
Kim Tuyết Mai không nói gì, bàn tay nhẹ nhàng sờ bụng, trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Em có hỏi bọn họ rằng bao giờ Cao Phong trở về không?”
“Bọn họ không nói thời gian cụ thể cho tôi nhưng bọn họ nói anh Phong sẽ trở về nhanh thôi.”
Kim Tuyết Ngọc trả lời đúng sự thật.
“Tốt! Tốt rồi!”
Kim Tuyết Mai gật đầu một cái.
Đợi anh trở lại rồi tất cả mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Trước khi Cao Phong trở về thì cho dù như thế nào đi chăng nữa cô cũng không thể xuống núi nửa bước.
“Chị, anh rể anh ấy đã khôi phục bình thường rồi đúng không? Em biết rằng anh ấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu mà”