RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Đúng lúc này, bỗng nhiên trong hành lang xuất hiện một đám người.

Kim Hùng Sơn đi ở đằng trước, Kim Hồng Vũ theo sau, còn có mấy người nhà họ Kim khác, tốc độ đi rất nhanh.

Lúc thấy mấy người này, hai vợ chồng Kiều Thu Vân hơi nghi ngờ.

Kiều Thu Vân không tin, đám Kim Hùng Sơn sẽ tới thăm Kim Tuyết Mai.

Loại chuyện này nghĩ cũng đừng nghĩ, vốn dĩ không có khả năng.

Cho dù Kim Hồng Vũ và Kim Tuyết Mai là anh em họ, trong cơ thể đều chảy chung dòng máu nhà họ Kim.

Nhưng Kim Hồng Vũ đối với Kim Tuyết Mai, ngay từ đầu đã không có chút cảm tình nào.

Nói một cách không xuôi tai, Kim Hồng Vũ chỉ mong sao Kim Tuyết Mai chết sớm một chút, như vậy mới không có ai tranh giành tài sản của nhà họ Kim với anh ta.

Cho nên Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải đều đang suy đoán, hiện giờ đám Kim Hùng Sơn tới đây, rốt cuộc là muốn làm gì?

"Cao Phong, cậu ta thật sự ở đây!” Nhìn thấy Cao Phong, Kim Hồng Vũ lập tức xông vào, chỉ vào Cao Phong kêu to.

"Vì sao tôi không thể ở đây?” Cao Phong cất di động, lạnh nhạt trả lời.

"Cậu gặp rắc rối rồi, cậu có biết không?” Kim Hùng Sơn cũng đi tới, chỉ vào Cao Phong quát to một câu.

Tuy lúc trước ở khách sạn quốc tế New Island, Cao Phong lên sân khấu một cách vô cùng mạnh mẽ, quả thật là chấn trụ bọn họ.

Nhưng mà sau đó nghĩ lại, chuyện này không có gì đáng ngại.

Hơn nữa Kim Tuyết Mai cũng đã nói, Cao Phong không phải là cậu chủ nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh, như vậy sao phải sợ cậu ta nữa?

“Anh cả, có chuyện gì vậy? Cao Phong làm sao thế?” Kim Ngọc Hải tiến lên trước hỏi.

"Làm sao à? Cậu hỏi chính cậu ta đi!” Kim Hùng Sơn nhìn có vẻ rất tức giận.

Nhìn bộ dạng của bọn họ, rõ ràng là như đến tìm Cao Phong hỏi tội.

Còn Kim Tuyết Mai ở trong phòng bệnh, từ đầu tới cuối bọn họ đều không nhìn một cái.

Giống như ở trong mắt bọn họ, Kim Tuyết Mai chỉ là một người xa lạ không quan trọng.

"Cao Phong, con đã làm gì thế?” Kim Ngọc Hải sửng sốt, sau đó nhìn về phía Cao Phong hỏi.

"Con làm nhiều việc lắm, không biết bọn họ muốn nói tới việc nào.” Vẻ mặt Cao Phong bình tĩnh trả lời.

Đối với đám Kim Hùng Sơn này, anh thật sự không có một chút tình cảm nào.

Kim Hồng Vũ nhìn bộ dạng hiện giờ của Cao Phong, lập tức cảm thấy trong lòng tràn ngập lửa giận.

Không phải là kiếm được chút tiền dơ bẩn, thuê mấy vệ sĩ để giả trang sao, nếu Kim Hồng Vũ này muốn, anh ta cũng có thể làm được.

Trong xã hội hiện giờ, có tiền là có thể sai khiến cả ma quỷ, đó là sự thật không giả chút nào.

Tuy Kim Hồng Vũ vẫn không rõ ràng, rốt cuộc là Cao Phong lấy đâu ra tiền, anh ta cũng vô cùng khiếp sợ.

Nhưng mỗi khi thấy bộ dạng kiêu ngạo của Cao Phong, anh ta lập tức cảm thấy Cao Phong ra vẻ thanh cao.

"Cậu làm chuyện gì cũng không liên quan tới chúng tôi, nhưng cậu đánh cậu chủ Vũ của tập đoàn Vũ Vương, hiện giờ tập đoàn Vũ Vương đã tìm tới nhà họ Kim chúng tôi hỏi tội, chuyện này có liên quan tới chúng tôi rồi!" Kim Hồng Vũ tức giận bất bình nói.

"Đúng vậy, cho rằng có chút tiền thì muốn làm gì thì làm sao? Còn đầy người có tiền hơn cậu ta.”

"Đắc tội ai không đắc tội, lại muốn đắc tội với tập đoàn Vũ Vương, tập đoàn Vũ Vương dễ chọc sao?”

"Nói rất đúng, tự mình tìm đường chết, đừng kéo theo chúng tôi vào!"

Mấy người nhà họ Kim cũng gật đầu phụ họa, nói vài ba câu mắng Cao Phong.

Hiện giờ ở trong mắt bọn họ, Cao Phong chính là một tên sao chổi.

Là sao chổi chỉ biết mang tai họa tới cho nhà họ Kim bọn họ.

Mà Cao Phong thì khẽ nhíu mày, trong lòng có chút bất ngờ.

Vũ Hoàng Lê của tập đoàn Vũ Vương, cũng dám tìm xí nghiệp Kim Thiên hỏi tội sao?

Ai cho ông ta lá gan đó?

Cao Phong càng nghĩ càng cảm thấy không có khả năng, Vũ Hoàng Minh là một tên ngốc, nhưng cha anh ta - Vũ Hoàng Lê tuyệt đối không phải kẻ ngốc.

Nếu không, Vũ Hoàng Lê đã không có khả năng phát triển công ty lớn như vậy.

Mà nếu Vũ Hoàng Lê không ngốc, nên biết Cao Phong hiện giờ, tuyệt đối không phải người ông ta có thể đối đầu.

Bây giờ ông ta dám tìm Cao Phong hỏi tội, chuyện này không đùa đấy chứ?

Ít nhất Cao Phong không nghĩ ra, vì sao Vũ Hoàng Lê lại làm ra loại chuyện ngốc như thế?

"Cao Phong, sao cậu không nói gì? Hay là không nói ra được?”

“Cậu làm bậy ở bên ngoài xong, vì sao phải tìm nhà họ Kim chúng tôi gánh thay?”

"Tôi nói cho cậu biết, cậu nghĩ cũng đừng nghĩ, nếu là chuyện khác còn chưa tính, nhưng chuyện này liên quan tới thể diện của nhà họ Kim, cậu chạy không thoát đâu."

Kim Hồng Vũ vươn tay chỉ về phía Cao Phong, trên gương mặt tràn ngập đắc ý.

Chuyện này, cho dù cuối cùng truyền tới chỗ bà cụ Kim, bà cụ Kim cũng sẽ không giúp Cao Phong, ai bảo Cao Phong nhàn rỗi không có việc gì làm, lại đánh Vũ Hoàng Minh?

Tuy Vũ Hoàng Minh là cậu chủ nhà giàu, nhưng người ta có người cha tốt.

Thân là người giàu có thuộc top mười thành phố Hà Nội, con trai bị người ta đánh, đó không phải là chuyện nhỏ.

Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải cũng nghi ngờ nhìn Cao Phong.

Cao Phong thế mà đánh Vũ Hoàng Minh sao? Chuyện này là thật à? Vì Kim Tuyết Mai ư?

Nếu là như vậy, Kiều Thu Vân lại có cái nhìn mới đối với Cao Phong.

Con gái mình bị người ta bắt nạt thành ra như vậy, chỉ cần là đàn ông, nên dùng nắm đấm của mình đánh thật mạnh.

Cho dù anh ta có thân phận gì, cho dù anh ta có tiền hay không có tiền, có một số việc tuyệt đối không thể nhịn được.

Nhưng hậu quả của việc đánh Vũ Hoàng Minh này, chỉ sợ Cao Phong khó mà gánh vác nổi.

"Tôi đã làm chuyện này, tôi sẽ không để nhà họ Kim gánh vác một chút hậu quả nào, chuyện đó không cần đến anh phải quan tâm” Cao Phong lạnh nhạt nhìn thoáng qua Kim Hồng Vũ.

"Giả bộ gì chứ, không phải là muốn dùng chút tiền của mình đấy chứ?"

"Đám vệ sĩ này của cậu, có phải là trả tiền để diễn hay không, ha ha!”

"Tôi thật sự khâm phục cậu, vì phối hợp với giả bộ của cậu, vậy mà tốn nhiều tiền mời diễn viên như thế.”

Kim Hồng Vũ nghe thấy vậy càng thêm khinh thường, anh ta cảm thấy Cao Phong có chút tiền nên không biết mình là ai nữa rồi?

Tiền có thể tiêu hết, nhưng thực lực của tập đoàn Vũ Vương ở thành phố Hà Nội này, không phải là thứ dùng tiền để so sánh.

"Anh cả, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì thế? Sao các anh biết được Vũ Hoàng Lê sẽ đối phó Cao Phong?” Kim Ngọc Hải đứng dậy, ông ấy vẫn muốn bảo vệ Cao Phong.

Cho dù Cao Phong có đánh Vũ Hoàng Minh hay không, Cao Phong đều là con rể của ông ấy, đây là sự thật không chối cãi được.

"Ngay vừa rồi, tổng giám đốc Vũ Hoàng Lê đã gọi điện tới tìm Cao Phong”

"Tôi hỏi ông ta có chuyện gì, ông ta nói Cao Phong và con của ông ta đã xảy ra chút mâu thuẫn, hình như hai bên còn ra tay với nhau, cho nên muốn tìm Cao Phong nói chuyện”

"Mọi người nói cho tôi biết xem, Vũ Hoàng Lê gọi điện thoại tới, không phải là tìm Cao Phong gây phiền phức, chẳng lẽ còn tới nhận lỗi với cậu ta?”

“Ví dụ như tôi đây, nếu ai đánh Kim Hồng Vũ, tôi sẽ tìm tới cửa xin lỗi người ta sao?”

Kim Hùng Sơn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, trên gương mặt tràn ngập không kiên nhẫn.

Mà Cao Phong ở một bên nghe thấy vậy, thì khẽ lắc đầu.

Kim Hùng Sơn này đúng là quá mức tự tin.

Ông ta vốn không biết có chuyện gì xảy ra, mọi chuyện chỉ là suy đoán của ông ta mà thôi.

Ông ta tuyệt đối không ngờ tới, Vũ Hoàng Lê tìm Cao Phong, có khả năng thật sự là xin lỗi.

Chẳng qua ông ta dựa vào suy đoán của mình, cảm thấy chắc chắn là Vũ Hoàng Lê tìm Cao Phong gây phiền phức, lúc này mới vội vàng chạy tới nhằm vào Cao Phong.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi