RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1331

“Việc này còn không phải là vì sắp tới đây Thành phố Hòa Bình Đây sẽ tổ chức một buổi hội lớn hay sao, cho nên tôi đã để cho bọn họ quay trở về chuẩn bị cả rồi”

Nam Phương Minh Nghị cũng không lừa gạt Cao Phong, lân này ông ta quả thực là đã trả lời theo đúng sự thật.

Cao Phong khẽ gật đầu, sau đó lại tiếp tục thản nhiên thưởng thức trà, còn lại thì không có hỏi nhiêu.

Vốn dĩ là Nam Phương Minh Nghị còn đang chờ Cao Phong chủ động mở miệng, hỏi một chút xem là buổi hội lớn gì, những mà Cao Phong căn bản lại không có ý tứ muốn đặt câu hỏi, điều này đã khiến cho Nam Phương Minh Nghị không biết phải nói gì.

Vào thời điểm mà Nam Phương Minh Nghị đối mặt với Cao Phong, ông ta cảm thấy giống như là mình đang đối mặt với một con cáo già, có tâm tư sâu không thấy đáy vậy.

Nam Phương Minh Nghị cũng rất thành thật và thẳng thắn, không hề có ý muốn giấu giếm, dứt khoát nói tường tận chuyện Hội thi võ thuật ở Thành phố Hòa Bình cho Cao Phong nghe qua một lượt.

Sau khi Cao Phong nghe xong chuyện này, thì anh cũng vẫn chỉ lẳng lặng ngồi uống trà, im lặng ước chừng tầm hai phút, anh mới chậm rãi mở miệng.

“ý của ông Minh Nghị nói là, tất cả các dòng họ võ thuật ở Thành phố Hòa Bình đều sẽ tham dự vào Hội thi võ thuật lần này hay sao?”

Nam Phương Minh Nghị gật đầu nói: “Đó là đương nhiên, người đạt được vị trí thứ nhất trong Hội thi võ thuật, thì người đó cũng chính là bá chủ được những người luyện võ của Thành phố Hòa Bình công nhận!”

“Sự ra đời của bá chủ mới, đương nhiên là sẽ muốn để cho tất cả những người luyện võ đều đứng ra chứng kiến và làm chứng, cho nên bất kỳ ai cũng không thể lấy bất cứ lý do gì để mà vắng mặt”

Trong lòng của Cao Phong có một loạt những suy nghĩ không ngừng vụt qua, sau đó cất tiếng hỏi: “Ông muốn tôi đại diện cho dòng họ Nam Phương đi tham gia vào Hội thi võ thuật lân này?”

Sau khi Nam Phương Minh Nghị nghe thấy câu hỏi này của anh thì khuôn mặt già nua của ông ta đột nhiên đỏ lên, họ nhẹ một tiếng rồi mới nói: “Cậu Phong, dòng họ Nam Phương của chúng tôi đến đời của Minh Nguyệt thì đã bắt đầu dần dần suy thoái, con em trong dòng họ hiện nay đều đã không thể trọng dụng được nữa”

“Người tuổi trẻ bây giờ, tính tình quá đôi nông nổi, những cám dỗ từ thế giới bên ngoài lại quá nhiều, trên căn bản là không cách nào có thể giữ được tâm trạng bình tĩnh để chuyên tâm tập võ.”

“Thật ra thì cái cô gái nhỏ Minh Nguyệt này đúng là rất hiếu học, nhưng mà đến cuối cùng thì Minh Nguyệt vân chỉ là thân con gái, bất kể là bản chất bên trong của thân thể hay là những phương diện khác, đều không được thích hợp đến mức được kỳ vọng.”

“Cho nên tôi muốn đề nghị với cậu Phong, muốn cậu thay mặt cho dòng họ Nam Phương của chúng tôi đi tham gia vào Hội thi võ thuật lần này.”

Trong lúc mà Nam Phương Minh Nghị nói ra những lời này, giọng nói của ông ta mang theo sự thành khẩn vô cùng, đồng thời thái độ của ông ta cũng mang theo vẻ cầu khẩn.

Việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, cho nên việc mà Nam Phương Minh Nghị đồng ý nói cho Cao Phong biết được những chuyện trong nhà của dòng họ Nam Phương đã là chuyện cực kỳ không dễ dàng.

Dẫu sao thì những loại dòng họ lớn có bối cảnh sâu xa giống như dòng họ Nam Phương thế này đều vô cùng thích thể diện.

Ngón tay của Cao Phong nhẹ nhàng gõ lên trên mặt bản, sau khi im lặng ước chừng gần hai phút đồng hồ, anh mới lên tiếng: “Có khả năng là tôi không có nhiều thời gian đến như vậy”

“Cậu Phong, chuyện này chỉ cân nhiều lảm là hai, ba ngày thì đã xong rồi, trên thực tế sẽ không tốn quá nhiều thời gian của cậu đâu”

“Mà điều quan trọng hơn ở trong chuyện này đó chính là, Hội thi võ thuật chắc chắn chính là buổi hội lớn và long trọng nhất trong vòng tròn những tầng lớp cao nhất ở Thành phố Hòa Bình.

Nếu như mà cậu Phong có thể đứng vững được gót chân của chính mình ở nơi đó, vậy thì đến lúc đó cậu mới có thể hoàn toàn được coi là đứng vững được ở Thành phố Hòa Bình!”

Cao Phong hiểu được ý tứ của Nam Phương Minh Nghị, nhưng mà anh vẫn như cũ lắc đầu một cái rồi nói: “Ông Minh Nghị đây nói không sai, quả thật là tôi có ý tưởng muốn đứng vững gót chân ở Thành phố Hòa Bình”

“Nhưng mà, đổi với Thành phố Hòa Bình mà nói, thì đến cuối cùng tôi cũng vẫn chỉ là một vị khách qua đường, tôi tích góp lực lượng cũng là bởi vì có chuyện quan trọng hơn cân phải làm”

“Cho nên, tôi cũng không có dự định sẽ tiếp tục ở lại Thành phố Hòa Bình trong khoảng thời gian lâu hơn nữa”

Nghe được Cao Phong nói như vậy, ánh mắt của Nam Phương Minh Nghị hơi nheo lại, sau đó trong lòng ông ta lại bất chợt nghĩ tới điều gì, nhưng mà lại cũng không hỏi nhiều.

“Tôi có thể đoán được một chút về ý tưởng của cậu Phong, tích lũy lực lượng là vì muốn chuyên dùng để cậu sử dụng có đúng không? Nhưng mà nếu như đã là như thế rồi thì cậu lại càng phải đi đến Hội thi võ thuật này mới được!”

“Cậu chỉ cần tốn thêm thời gian hai, ba ngày nữa thôi là đã có thể gặt hái được sự thu hoạch lớn hơn nhiêu so với những sự nỗ lực khác của cậu ở Thành phố Hòa Bình này một tháng.”

“Có thể nhận được sự cho phép và chấp nhận ở trong Hội thi võ thuật, đây mới thật sự là nhận được sự cho phép và chấp nhận của toàn bộ Thành phố Hòa Bình!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi