RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1347

Nhìn hai người Cao Phong và Nam Phương Minh Nguyệt, Nam Phương Minh Nghị rất là bất đắc dĩ, trong lòng không khỏi cũng có chút lo lắng.

Vừa rồi trên đường đổi, hai người này giống như là kẻ thù của nhau vậy, từ đó đến giờ vẫn luôn giữ khoảng cách, căn bản không thèm nói một lời nào.

Nam Phương Minh Nghị có thể nhìn ra Cao Phong thực lòng không muốn tiếp xúc cùng Minh Nguyệt.

Mà Nam Phương Minh Nguyệt còn đang ôm một bụng giận dỗi, không muốn nói chuyện với Cao Phong.

“Khụ, này, Minh Nguyệt, cậu Phong, hai người, không phải là kẻ thù đúng không?”

Nam Phương Minh Nghị khụ một cái, nói.

Hai người đồng thời lắc đầu, những vẫn như cũ không nói gì.

Hai người này quả thực chẳng có thù hận gì cả, nhưng mà tính tình của bọn họ đều là cực kỳ kiêu ngạo.

Trong tỉnh huống tính cách giống nhau như thế này, trừ khi một trong hai chủ động nhường nhịn, mới có thể làm mối quan hệ dịu đi.

Nam Phương Minh Nguyệt sẽ không nhường Cao Phong, mà Cao Phong cũng sẽ không cúi đầu trước Nam Phương Minh Nguyệt.

Cho nên mới làm cho mối quan hệ ngày càng cứng nhắc.

“Quên đi, chuyện của người trẻ tuổi, tôi cũng không muốn hỏi nhiều nữa.

Tôi chỉ muốn nói tiếp một việc, hy vọng cả hai có thể đáp ứng.”

Nam Phương Minh Nghị dừng một chút, sau đó ngữ điệu mang chút khẩn câu.

“Ông nội, ông đang nói gì vậy, ông muốn cháu làm việc gì, chắc chắn cháu sẽ làm mà!”

Nam Phương Minh Nguyệt không chút do dự đáp.

Nam Phương Minh Nghị gật gật đầu, lại nhìn về phía Cao Phong, nói: “Thế còn Cao Phong?”

Cao Phong trâm ngâm hai giây, sau đó nói: “Ông cụ Nghị, hay là ông cứ nói rõ là chuyện gì trước đi ạ?”

“Được! Cậu Phong, khi nãy tôi đã nói rồi, người tham gia Hội thi võ thuật chắc chắn phải là thành viên của dòng họ võ thuật thành phố Hòa Bình.”

“Người bên ngoài không có tư cách tham dự”

Nam Phương Minh Nghị nhẹ nhàng nói.

Cao Phong gật đầu, điều này Nam Phương Minh Nghị đã nhắc trước rồi.

Dù sao đây cũng là Hội thi võ thuật thành phố Hòa Bình, không liên quan đến địa phương khác.

Hội thi võ thuật thì đương nhiên chỉ người học võ mới được tham gia.

“Cậu Phong hiểu được là tốt rôi, nhưng thân phận của cậu Phong đây cũng không thuộc dòng họ võ thuật, cho nên…”

Nam Phương Minh Nghị nói tới đây, trên mặt có chút khó xử, cẩn thận quan sát biểu cảm của Cao Phong.

Mà sắc mặt của Cao Phong không thay đổi, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không dao động, cũng không có ý tiếp lời của Nam Phương Minh Nghị.

Cao Phong có vẻ như đã thông suốt, Nam Phương Minh Nghị đã mất công mời mình đến đây, chắc chắn không phải đơn giản chỉ muốn nói với mình rằng mình không có tư cách tham gia Hội thi võ thuật thôi đâu? “Ông nội, vậy ông còn gọi Cao Phong đến đây, chẳng phải sẽ lãng phí thời gian sao?”

Nam Phương Minh Nguyệt khẽ nhíu mày.

“Khụ…”

Nam Phương Minh Nghị liếc mắt nhìn Cao Phong một cái, sau đó nói: “Tuy rằng Hội thi võ thuật có quy định này nhưng chỉ cân Cao Phong sử dụng một cách là lấy thân phận dòng tộc nhà họ Nam Phương, đương nhiên là có tư cách tham gia”

“Thân phận gì ạ?”

Nam Phương Minh Nguyệt nghỉ hoặc hỏi lại.

“Chính là…

Cao Phong phải có một danh phận đối với Minh Nguyệt, trở thành con rể của dòng tộc nhà họ Nam Phương”

Nam Phương Minh Nghị nói ra những lời này, khuôn mặt già nua không nhịn được mà đỏ lên.

“Không được!”

“Không được.”

Nam Phương Minh Nguyệt và Cao Phong đồng thanh từ chối.

Hai người bọn họ thậm chí không hề nao núng mà lập tức từ chối.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi