RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1359

Nam Phương Minh Nguyệt thấy mình bị Cao Phong lờ đi thì lập tức trợn to mắt, tức tối không thôi: “Cao Phong, tôi nói cho anh biết, nếu có cơ hội thì chắc chắn tôi sẽ…”

Nam Phương Minh Nguyệt còn chưa dứt lời thì đã bị Hứa Vĩnh Hạo không biết từ đâu nhảy ra ngắt ngang: “Ồ, cô Minh Nguyệt sẽ làm gì đây?”

Thấy Hứa Vĩnh Hạo chen vào, Nam Phương Minh Nguyệt nuốt những lời chưa kịp nói ra xuống bụng.

“Ai mượn anh quan tâm?”

Nam Phương Minh Nguyệt trừng Hứa Vĩnh Hạo một cái, quát: “Sao đấy, chưa từng thấy cặp đôi nào cãi nhau à?”

Nói xong, Nam Phương Minh Nguyệt nhanh chóng đuổi theo Cao Phong, hơn nữa còn cố ÿ khoác lấy cánh tay của anh mà đi về phía trước.

Hứa Vĩnh Hạo bị quát tháo thì trong lòng cực kì phần uất, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mẹ nó! Đúng là quá đáng ghét! Ngày mai cuộc thi đấu sẽ bắt đầu, ông đây sẽ khiến chông chưa cưới của cô không đậu được cuộc thi tuyển chọn!”

“Cậu Hạo, chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?”

Một tên cấp dưới hỏi.

“Anh giúp tôi liên hệ những người kia, nói là cứ dựa theo kế hoạch!”

Hứa Vĩnh Hạo hừ lạnh một tiếng rồi phất tay áo xoay người bỏ đi.

Đây không phải lần đầu tiên Nam Phương Minh Nguyệt tới đây nên cô ta quen thuộc nơi này hơn Cao Phong.

Sau khi dẫn Cao Phong ăn cơm trưa xong, cô ta lại mang anh đi dạo những nơi trên đảo.

Hội thi võ thuật sẽ chính thức bắt đầu vào ngày mai, hôm nay có thể nghỉ ngơi thư giãn cho thoải mái.

Thật ra Nam Phương Minh Nguyệt không có hứng thú đi chơi chung với Cao Phong, cô ta làm vậy chẳng qua chỉ để che giấu khỏi tai mắt người khác mà thôi.

Dẫu sao Nam Phương Minh Nghị đã tuyên bố với bên ngoài là hai người đã đính hôn, nếu không đi chung với nhau thì sẽ hơi kỳ lạ.

Cùng lúc đó, tại công ty trách nhiệm hữu hạn Kiên Đạt.

Cao Bằng cũng đã ăn trưa xong, anh ta thoải mái hút một điếu thuốc lá rồi lập tức dẫn người đến khu dân cư cao cấp Bông Thiên theo như kế hoạch.

Lần này, anh ta nhất định phải lấy được Kim Tuyết Mai về tay, không chỉ Kim Tuyết Mai mà còn có cả Kim Tuyết Ngọc nữa.

Môi khi nghĩ đến hai chị em sinh đôi tươi như hoa ấy, Cao Bằng đều không kìm được sự kích động trong lòng mình.

Trên khu dân cư cao cấp Bông Thiên, Kim Tuyết Ngọc đang bận rộn gì đó trong bếp nhìn rất tất bật, thỉnh thoảng còn kêu lên một tiếng nữa.

Kim Tuyết Mai thì ngồi lười biếng phơi nắng trước bệ cửa sổ ở phòng khách với bộ quần áo rộng thùng thình trên người, trong tay còn đang cầm một quyển sách.

Nghe thấy mấy tiếng kêu la vang lên từ dưới phòng bếp, Kim Tuyết Mai không nhịn được mà bất đắc đĩ nói: “Tuyết Ngọc, em chỉ nấu sườn hâm thôi mà sao như đang đánh giặc thế?”

“Á, chị ơi, em đang, em đang chặt xương sườn thành miếng mà.”

Kim Tuyết Ngọc nói vọng ra từ phòng bếp.

“Không phải chị Ngọc đã nhờ người ta chặt trước rồi à?”

Kim Tuyết Mai lập tức vạch trần Kim Tuyết Ngọc.

Kim Tuyết Ngọc nghiêm trang trả lời: “Á…

Em lên, em lên Google tìm kiếm thì thấy nói là làm canh xương sườn có dinh dưỡng hơn mà.

Chị đừng để ý đến em, vì cháu trai và cháu gái của em, em nhất định phải học nấu ăn để bổ sung dinh dưỡng cho hai đứa nót”

Kim Tuyết Mai bất đắc dĩ lắc đầu một cái, đưa tay sờ bụng mình rồi cầm sách hướng dẫn dưỡng thai lên đọc tiếp.

Trên cái khay được đặt trên bàn có rất nhiều loại trái cây, chị Ngọc đã đặc biệt nhờ người ta đến vườn trái cây hái quả tươi, nói là muốn đảm bảo dinh dưỡng cho Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai cảm thấy một cuộc sống như thế này thật sự rất mỹ mãn.

Ngoài người cô yêu sâu đậm không ở bên cạnh ra, cô không còn bận lòng về điều gì khác nữa.

Lúc này tất cả mọi chuyện đều đã trở nên yên bình sóng lặng, ngoài mấy âm thanh “Keng!”, “Âm!”hay vọng lên từ Kim Tuyết Ngọc đang ở dưới phòng bếp.

Kim Tuyết Mai nhìn ánh mắt trời hơi chói ở bên ngoài, trong đầu nghĩ đến chuyện gì đó, khóe môi không nhịn được mà chậm rãi nhoẻn lên cười: “Em muốn chờ anh về rồi chúng ta cùng nhau đặt tên cho hai đứa con mình…”

Kim Tuyết Mai nhẹ giọng nói một câu rồi đặt sách lên ngực mình, từ từ nhắm mắt lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi