RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1433

“Mẹ nó!”

Nam Phương Hòa Trạch bỗng nhiên trừng lớn đôi mắt, sau đó vọt tới nhặt bình nhỏ lên.

“Anh Vũ, anh đúng là có tiền, đây là thứ có giá trị vài trăm triệu!”

“Chỉ là một cái bình không này cũng có thể bán được trăm triệu đó!”

Nam Phương Hòa Trạch không nhịn được cảm thán nói.

“Vài trăm triệu?”

Cao Phong có hơi mơ hô.

“Khụ khu…

Nam Phương Minh Nguyệt đỏ mắt, lập tức ho khan một tiếng che đi sự xấu hổ.

Khóe miệng Nam Phương Hòa Trạch khẽ giật, nhỏ giọng nói: “Đây là ban tổ chức bố trí vì Võ giả, cho dù có tiên cũng không nhất định có thể mua được…”

Cao Phong kinh ngạc nhìn Nam Phương Minh Nguyệt, gật đầu không nói thêm gì nữa.

Nam Phương Minh Nguyệt này, thật ra cũng là loại người miệng rắn lòng phật! “Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, tôi chỉ vì gia tộc Nam Phương thôi.”

Nam Phương Minh Nguyệt hừ một tiếng.

Cao Phong bất đắc dĩ lắc đầu, quay đầu nhìn về phía lôi đài.

Thời gian của cuộc chiến này rất lâu, đấu tới chiêu còn chưa xong.

Cao Phong dứt khoát đi ăn cơm, sau đó mới trở lại luận võ.

Khoảng ba giờ chiều, rốt cuộc cuộc chiến kia cũng kết thúc, cũng đã xếp hạng chính xác lại từ đầu.

Sau đó, chính là cuộc chiến tranh đoạt vị trí thứ ba.

Bao gôm Cao Phong, còn có Chương Võ Trạch kia ở bên trong năm người, lại bắt đầu ghép cặp.

Lúc này, người thanh niên tên Mộ Dung Hạo cũng không tham gia nữa.

Danh sách của tô đại đối chiến cũng không có Cao Phong, không có Chương Võ Trạch.

Cao Phong than nhẹ một tiếng, cũng không có hai người bọn họ, vậy thì lần tới đánh, nhất định anh phải đối đầu với Chương Võ Trạch.

Rất nhanh, trận đầu tiên đã phân ra thắng bại.

Mà người thừa lại là Cao Phong và Chương Võ Trạch cũng không cần rút thăm, trực tiếp bước lên võ đài.

“Tuy rằng chưa từng tiếp xúc, nhưng tôi có nghe được danh tiếng của cậu.”

Chương Võ Trạch bình tĩnh nhìn Cao Phong.

Cao Phong gật đầu, cũng không nói thêm gì.

Chính Võ nhìn thời gian, sau đó giơ lên dùi trống to, quát lớn: “Cuộc chiến cuối cùng giành vị trí tam cường giả, bắt đầu.”

“Rầm!”

Chính Võ vừa mới nói xong, Chương Võ Trạch liên bước một chân ra ngoài, giống như kia chớp phóng về phía Cao Phong.

Tốc độ nhanh tới mức khiến người ta hoa cả mắt, công kích quyết đoán kia khiến nhiều người còn chưa phản ứng kịp.

“Ầm”

Quả nhiên tốc độ của tên Chương Võ Trạch này vô cùng nhanh, bản lĩnh tuyệt đối, trong nháy máy trực tiếp vọt tới trước mặt Cao Phong, hơn nữa chỉ dùng một quyên đã đánh cho Cao Phong lui về sau mấy bước.

Cao Phong lui về phía sau mấy bước mới đứng vững thân thể, ánh mắt hơi hơi nheo lại.

Biểu hiện này của Chương Võ Trạch, khiến trong lòng Cao Phong có chút kinh ngạc.

Người bình thường có thể đạt được thành tựu ở một phương diện nào đó cũng đã là một chuyện không hề đơn giản rồi.

Ví dụ như Hoàng Hạo Nam, tuy rằng căn bản vững vàng, sức mạnh cũng rất khủng bố, nhưng phương diện tốc độ không phải là sở trường của anh ta.

Mà tên Chương Võ Trạch này, tốc độ không chỉ cực nhanh, mà thể lực tấn công toàn diện còn vô cùng mạnh mẽ.

Một người phải ưu tú cỡ nào, mới có thể luyện tập hai phương diện này đạt đến cấp độ cường đại như vậy.

Chương Võ Trạch không hề nói nhiều, lập tức bật người dồn lực về phía trước, bày ra thế võ võ cùng mạnh mẽ tựa như mưa rền gió dữ đánh về phía Cao Phong.

“Râm!”

Hai người chiến đấu điên cuồng, không ai nhường ai, thế võ như gió lốc quay cuồng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi