Chương 1445
Thật hoang đường khi một gia đình có truyền thống võ thuật lâu đời lại phải chịu đầu hàng trước một tên nhóc hai mươi tuổi! Hoàng Hạo Nam cong môi, còn cãi lại: “Ông nội, dù sao con cũng là đánh cuộc thua người ta, nhà họ Hoàng không muốn theo hẳn, vậy thì để con tự mình đi theo hắn được chưa.”
“Trời ạ, nam tử hán đại trượng phu, đóng đỉnh phải đóng tận sâu nơi gốc rễ, nếu con nói một đằng làm một nẻo thì không phải là chết rồi sao.”
Nghe vậy, trưởng bối nhà họ Hoàng cả người run lên bần bật, chỉ vào Hoàng Hạo Nam ngón tay run rẩy: “Mày! Mày!”
Tuy nhiên, trưởng bối nhà họ Hoàng cũng hiểu rõ tính cách của Hoàng Hạo Nam, một khi anh ta trở nên cứng đầu, anh ta không thể mang về mười con bò.
Chỉ có thể nói rằng Cao Vũ đã quá đa mưu túc trí khi nằm bắt được chính xác tính cách của Hoàng Hạo Nam.
“Tên đấy lừa mày đấy, mắt mũi mày thế nào mà không nhìn ra âm mưu hiểm độc này sao?”
Hoàng tộc gia tộc hận ý sắt thép nói.
“Có lừa hay không thì thua chính là thua, chuyện đó còn điều gì phải bàn cãi nữa ông?”
Hoàng Hạo Nam ôm cổ nói.
Trưởng bối nhà họ Hoàng hoàn toàn mất bình tĩnh, trong lòng tức giận ngôi xuống.
“Hơn nữa, với thực lực của Cao Vũ, hắn ta nhất định sẽ ngôi chêm trệ trong giới võ lâm thị trấn bi*n đ*ng”
“Nếu gia đình họ Hoàng dựa vào hắn ta, chúng ta sẽ không phải chịu khổ đau áp bức đâu.”
Hoàng Hạo Nam nói thêm.
Trưởng bối nhà họ Hoàng trầm ngâm im lặng, ông ta không nói gì gần một phút rồi ho hắng giọng.
“Được rồi! Vì mày rất tin tưởng hắn ta, nên chúng ta chấp nhận đánh cược một canh bạc thử xem.”
Trưởng bối nhà họ Hoàng nhìn Hoàng Hạo Nam nói.
“Đánh cược như thế nào?”
Hoàng Hạo Nam hỏi lại.
“Nếu Cao Vũ có thể đánh bại Hoàng Phủ Đao Hàn, vậy thì cả nhà họ Hoàng của chúng ta sẽ nghe theo hẳn ta!”
Trưởng bối nhà họ Hoàng nói ngay.
“Điều đó là không thế, ông.Dù Cao Vũ có vĩ đại đến đâu cũng không thể đánh bại được Hoàng Phủ Đao Hàn.”
Hoàng Hạo Nam cong môi nói: “Hơn nữa, nếu Cao Vũ thực sự có thế đánh bại Hoàng Phủ Đao Hàn, thì hắn ta đã sớm xưng hùng xưng bá, trở thành kẻ thống trị giới võ thuật ở thị trấn bi*n đ*ng.”
“Đợi tới khi lên làm bá chủ, hản ta sẽ có đủ tư cách để ra lệnh cho hàng nghìn binh lính ở thị trấn Biến Đông.
Khi ấy không lẽ chúng ta lại không theo?”
Vị trưởng bối họ Hoàng dừng lại nói: “Chính xác là như vậy đấy.
Chỉ cần hản ta có thể ngồi ở vị trí thứ nhì trong giới võ lâm, nhà họ Hoàng chúng ta sẽ nghe theo hản ta.”
“Chuyện này có thể được.”
Hoàng Hạo Nam gật đầu.
“Nhưng nếu ngày mai hẳn ta thua, mày phải về nhà chịu tội ngay lập tức, vê sau cũng đừng bao giờ nói những chuyện như vậy nữa”
Vị trưởng bối đột nhiên vỗ bàn.
Hoàng Hạo Nam giương mắt liếc nhìn ông nội, khóe miệng vừa giật giật mấy lần rồi vui vẻ gật đầu thỏa hiệp.
Cao Phong và Nam Phương Minh Nguyệt sau khi ăn tối xong quyết định ra ngoài một lúc.
Hai người thong thả đi bộ để tiêu hoá đống thức ăn vừa ăn khi nãy.
Nam Phương Minh Nguyệt muốn chuyện nói với Cao Phong về trận chung kết ngày mai.
Không lâu sau Nam Phương Hoà Trạch đã tìm thấy hai người chuyển lời rằng trưởng bối nhà Nam Phương muốn tìm hai đứa cùng nói chuyện.
Cao Phong và Nam Phương Minh Nguyệt không hê từ chối, ngay lập tức theo Nam Phương Hoà Trạch đến phòng của Nam Phương Minh Nghị.
Là trưởng bối của gia tộc Nam Phương nên nhà Nam Phương Minh Nghị tương đối lớn, lớn hơn nhiều lần so với nhà của Cao Phong.
Khi Cao Phong bước vào, anh hơi ngạc nhiên khi thấy hơn chục thành viên của gia đình nhà Nam Phương đều đang đứng trong phòng này.
Nhìn thấy Cao Phong bước vào, hơn chục thành viên của gia tộc Nam Phương, bao gồm cả Nam Phương Minh Nghị, tất cả đều đứng lên và hào hứng nhìn Cao Phong.