RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1466

Hoàng Phủ Đao Hàn hơi thở ra một hơi, sau đó cầm trường đao bày ra một tư thế mới, sau đó giơ đao lên, chủ động công kích về hướng Mộ Dung Hạo.

Mộ Dung Hạo khóe miệng treo một tia trào phúng, chậm rãi đưa ra ba ngón tay, nói: ‘Ba chiêu, tôi chắc chắn khiến anh chịu thua!”

Vừa nói xong, Mộ Dung Hạo trong nháy mắt xê dịch, làm người †a hoa cả mắt.

Dưới tốc độ chói mắt này, thân thể Mộ Dung Hạo cũng chuyển động nhanh, có lúc lao tới, lui vê phía sau, khó có thể nhìn ra đâu là thật.

Hoàng Phủ Đao Hàn không có bị động tác của Mộ Dung Hạo ảnh hưởng tâm lý, trường đao trong tay quơ múa phát lực uy mãnh, khí thế vô cùng, không ngừng chém mạnh xuống.

Dưới ánh mặt trời chói lọi, lưỡi đao sắc lẻm phản quang tạo ra thứ ánh sáng chói mắt giống như một tia chớp.

“Roẹt! Roẹt! Roẹt!”

Từng đao từng đao quơ múa đến mức gió thối không lọt, phạm vi sáu mét xung quanh Mộ Dung Hạo đều là bị ánh đao phong kín không khe hở.

Mọi người thán phục, thực lực của Hoàng Phủ Đao Hàn, quả nhiên là vô cùng kinh khủng.

Lúc này anh ta thi triển ra một chiều e rằng không có một người võ giả trẻ tuổi nào có thể ngăn cản.

Cho dù Mộ Dung Hạo mạnh cỡ nào, anh ta có thể phá giải một chiêu này của Hoàng Phủ Đao Hàn sao? Dưới con mắt của mọi người, Mộ Dung Hạo khinh thường hừ một tiếng, lại chợt cười to nói: “Đây chính là võ thuật của Việt Nam? Đây chính là bá chủ của giới võ giả ư?”

“Anh Hoàng Phủ Đao Hàn, quả nhiên giống như võ thuật Việt Nam, chính là một mớ rác rưởi mà thôi!”

“Anh là rác rưởi, võ thuật Việt Nam cũng là rác rưởi, Việt Nam là rác rưởi từ đầu tới đuôi!”

Khi lời của Mộ Dung Hạo nói ra xong, mọi người trên khán đài đều vô cùng tức giận.

Mộ Dung Hạo điên rồi sao? Anh ta lại dám nói ra lời nói phản nghịch như vậy? Chẳng lẽ, anh ta không phải người dân Việt Nam? Mà những lời này của Mộ Dung Hạo, đã chứng minh sự phỏng đoán trong lòng Cao Phong.

Lúc này mấy người Miêu Chính Vũ, Hoàng Phủ Thiên Hồng cũng đã sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nhìn Mộ Dung Hạo.

“Đao Hàn, đừng nương tay!”

Hoàng Phủ Thiên Hồng hừ lạnh một tiếng.

Những lời này ý tứ chính là để cho Hoàng Phủ Đao Hàn năm lấy cơ hội, trực tiếp đánh Mộ Dung Hạo chết ngay tại chỗ.Hoàng Phủ Đao Hàn tất nhiên cũng là nghe được những lời này của Mộ Dung Hạo, lúc này cầm trường đao múa càng nhanh càng mạnh.

Và lần này, tất cả các mũi dao đều cắt về phía các bộ phận quan trọng của Mộ Dung Hạo.

Trường đao sắc bén chém ngang, chỉ cần đụng trúng vào Mộ Dung Hạo một chút, sẽ cho anh ta tạo thành trọng thương.

“Nói các anh rác rưởi, các anh còn không phục phải không?”

“Hôm nay tôi sẽ để cho tất cả các anh nhận rõ thực tết”

Mộ Dung Hạo cười lạnh một tiếng, thân thể lắc một cái, lại chủ động đón lưỡi đao của Hoàng Phủ Đao Hàn mà phóng tới.

Hoàng Phủ Đao Hàn mắt chỉ có lạnh lẽo cùng bình tĩnh, không chút nương tay chém xuống một đao.

“Bát”

Mộ Dung Hạo lại giống như bôi dầu trên người vậy, vô cùng trơn trượt, trong nháy mắt né tránh một chiêu chém ngang của Hoàng Phủ Đao Hàn, sau đó đột nhiên đánh ra một chưởng.

“Bai”

Một chưởng này nhanh như chớp trực tiếp vỗ vào cổ tay đang cầm đao của Hoàng Phủ Đao Hàn.

Hoàng Phủ Đao Hàn bị đau, cổ tay buông lỏng một chút, sau đó lại vội vàng ép buộc bản thân mình mình nắm chặt.

Dưới tình huống này, nếu như làm rơi vũ khí bị đối thủ nhặt đi, đó mới là uy hiếp lớn nhất! Nhưng mà Mộ Dung Hạo trên mặt lại lộ vẻ cười âm hiểm, anh ta căn bản là không cho Hoàng Phủ Đao Hàn cơ hội tấn công nữa.

Ngay sau đó chính là hai chưởng đao với uy lực cường đại bổ vào trên cổ tay cầm đao của Hoàng Phủ Đao Hàn lần nữa.

“Âm! Phanh!”

Hoàng Phủ Đao Hàn kinh hãi phát hiện ra rằng hai chưởng của Mộ Dung Hạo nện xuống thiếu chút nữa đã khiến cổ tay của anh ta lập tức đứt gãy.

Bàn tay anh ta cảm đao đang không ngừng run rẩy, nhưng anh ta vẫn không buông đao.

“Chịu thua đi!”

Mộ Dung Hạo không nhịn được quát một tiếng, bắt lại sống đao, sau đó một cước đá tới Hoàng Phủ Đao Hàn ngay ngực.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi