RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1490

Cho nên, anh cần phải tiếp tục bước lên phía trước để không phụ lòng tin tưởng mà mọi người đã kỳ vọng vào mình! “Tôi phải về thủ đô Hà Nội, tôi còn có rất nhiều việc cân hoàn thành…”

Cao Phong dùng hết toàn lực nói ra những lời này, lại là bị xung quanh phát ra âm thanh ầm ĩ trực tiếp bao phủ.

“Tôi nhận chức hội trưởng tuyên bố, Cao Vũ, từ giờ phút này bắt đầu, vì thị trấn bi*n đ*ng mà thống lĩnh võ lâm!”

“Từ nay về sau, giải thi đấu võ thuật vẫn sẽ được tổ chức và diễn ra bình thường, nhưng thống lĩnh của thị trấn bi*n đ*ng, chỉ có một người là Cao Vũ!”

“Cao Vũ, bá chủ bi*n đ*ng!”

Hoàng Phủ Thiên Hồng Nói xong lời này, trực tiếp từ 5 mét trên đài cao nhảy xuống, đối với Cao Phong khom lưng cúi đầu tiễn biệt một cái 90 độ.

“Cao Vũ, bá chủ Biến Đông!”

Chỉ một thoáng qua đi, toàn khán đài có mấy nghìn người, đều là đối với Cao Phong mà thật sự cúi chào, cung kính kêu to.

Cao Phong nỗ lực tưởng mở to được mắt, lại là bỗng nhiên trong đầu trâm xuống, lâm vào hôn mê.

Về việc này xung quanh mấy nghìn người đều luống cuống, vội vàng đem Cao Phong buông xuống, nâng lên chạy đến phòng y tế.

“Bác sĩ làm ơn lấy ra loại đường glucose mau cho Cao Vũ sử dụng, tiến hành toàn thân mát xa khôi phục thể lực.”

“Anh mạnh mẽ vận dụng tiềm năng của thân thể, nếu là không chữa trị cho tốt, khẳng định sẽ lưu lại di chứng rất lớn.”

Hoàng Phủ Thiên Hồng cũng là đi theo phía sau, ngôn ngữ cấp bách nói.

Tập thể mấy nghìn người đi theo Cao Phong, chạy tới phòng y tế trang bị các đồ dùng chuyên môn.

Thời gian một phút một giây trôi qua.

Buổi tối 8 giờ, chợ biển thị trấn bi*n đ*ng ở ngoại ô vứt đi kho hàng.

Ở phía ngoài của nhà kho có hàng trăm người đàn ông lực lưỡng đang mặc quân phục đứng im lặng.

Đây đều là những người được Nam Phương Minh Nguyệt tuyển chọn kỹ càng và được huấn luyện rất tốt.

Họ đều là những người rất ưu tú Cả năng lực chiến đấu cá nhân lần năng lực thích nghi trong trận chiến đều rất vượt trội hơn so với các băng đảng xã hội đen.

Lúc này mọi người đều cùng tác chiến phương án “Dòng họ Nam Phương bên kia, đã làm hai gã của dòng họ Cao đi qua, chờ cậu chủ Phong trở về, liên sẽ nói về sự tình dòng họ Nam.

“Cho nên chúng ta bên này, có thể đi trước một bước.”

Cao Kim Thành, đầu tiên là hội báo một câu.

“Tốt!”

Khúc Đại Minh gật gật đầu, nói: “Anh Thành, Anh đem 50 người chiến sĩ của dòng họ Cao chia làm mười nhóm, chia năm người một nhóm, mỗi nhóm dẫn dắt 50 anh em anh Cường.”

“Tốt nhất đem năm người trong nhóm nhỏ một lần nữa tiến hành phân tán thành năm nhóm nhỏ, mỗi nhóm nhỏ dẫn dắt mười người trái phải, số người càng ít, mục tiêu của chúng ta càng nhỏ, tỷ lệ thành công lại càng lớn.”

Khúc Đại Minh đứng trước một bản đồ,là địa hình bên ngoài của thành phố Hà Nội, đều được đánh dấu bằng một vòng tròn đỏ: “Chúng ta chẳng qua là đi giết Cao Bằng một cái mà thôi, thật sự là cần đánh lớn như vậy sao?”

Dư Văn Cường nhìn Khúc Đại Minh, mọi người nghiêm túc biểu tình, không rõ hỏi: “Cao Bằng?”

Khúc Đại Minh hơi hơi bĩu môi, nói: “Tên đó chính là cái phế vật, nếu mà hắn ở trước mặt tôi, tôi chỉ cần một người là có thể giết chết hẳn.”

“Chính là tên đó, hắn có cái bối cảnh tốt, anh vĩnh viễn không biết, Dòng họ Cao là một dòng họ lớn như thế nào chứ.”

“Dòng họ Nam Phương lợi hại sao?”

Dư Văn Cường nghe vậy sửng sốt, phía trước anh liên nghe đám người Khúc Đại Minh nói, dòng họ Cao là một dòng họ rất lớn và hùng mạnh.

Nhưng thực lực đến đâu, trong lòng anh ta không có một khái niệm chính xác.

Nhưng bây giờ Khúc Đại Minh so sánh dòng họ Nam Phương làm thành đối lập, và nói rằng dòng họ Nam Phương thậm chí không phải là một cái rắm trước dòng họ Cao ở thành phố Đà Nẵng, sau đó…

Chuyện đó khiến Dư Văn Cường bị sốc.

Trong suy nghĩ của anh ta, dòng họ Nam Phương ở thị trấn Biến Đông, thành phố Hạ Đông là thế lực hàng đầu, không ai dám gây chuyện với nó.

“Anh nói đúng, dòng họ Cao ở thành phố Đà Nẵng quả thực rất mạnh.”

Vũ Hoàng Lê cũng gật đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi