RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1513

Cao Kim Thành đáp, sau đó chậm rãi lấy ra một chiếc găng tay màu trắng, đeo vào tay phải.

Mà những người khác ở phía sau, cũng là động tác lấy găng tay trắng ra như vậy, thống nhất đeo ở tay phải.

Trong trận hỗn chiến ngàn người như thế này, nếu không có dấu hiệu nhận biết thì rất dễ dàng chém trúng người của mình.

Cao Kim Thành đeo găng tay xong, giơ mã tấu lớn trên tay lên cao rồi hét lớn: “Hôm nay, thủ đô Hà Nội, máu chảy thành sông!”

“Không cần nghĩ tới hậu quả, trời có sập xuống thì cũng có cậu Phong chống cho chúng ta!”

“Vi cậu Phong của tôi, vì khối tập đoàn Đế phong, vì binh sĩ nhà họ Cao trung thành và tận tâm của tôi, vì tất cả những người đáng giá, các anh em, làm thôi!!”

Cao Kim Thành vừa dứt lời, liền làm đầu tàu gương mẫu xông ra ngoài, mã tấu lớn trong tay khua lên tạo ra gió.

“Giết!”

Chỉ một thoáng, tiếng giết rung trời.

Vô số bông tuyết bản tung tóe trên mặt đất đầy tuyết, bị dẫm đạp đều loạn hết cả lên.

Lúc này, tuyết trên bầu trời rơi nhanh hơn, bông tuyết như lông vũ rơi xuống, lập tức nhuộm trằng tóc của nhiều người.

Bông tuyết tan ra ở trên mặt, mang đến sự lạnh lẽo.

Nhưng giờ phút này, trái tim của đám người Cao Kim Thành lại nóng rực, là kích động hưng phấn, là nhiệt huyết sôi trào! Tất cả người ở hai bên va chạm vào nhau trong tích tắc.

Đám người Cao Kim Thành, số người tuy rằng còn ít hơn phía đối diện hơn một nửa, nhưng khí thế lại không hề suy giảm.

Giống như một nhát dao sắc bén, cứa vào tim của kẻ thù.

Chỉ một lát, tiếng la hét rung trời trên cả đường phố, từng đợt âm thanh vũ khí bằng thép va chạm, xen lẫn tiếng la hét đau đớn.

Những người ở hai bên đường không ngừng lùi về phía sau, giữ khoảng cách.

“Bang! Leng keng!”

Từng đợt âm thanh hợp kim va chạm vào nhau truyên đến.

Lúc này, hai chị em Kim Tuyết Mai, cũng là bị không khí ở hiện trường lây nhiễm, trong lòng thế nhưng cũng nổi lên sự nhiệt huyết.

“Bang!”

Cao Kim Thành bỗng nhiên nhảy lên một chiếc xe thể thao Lamborghini, sau đó khua trường đao trong tay, hung hăng chém xuống phía dưới.

“Phụt!”

Một người thanh niên lập tức bị chém chết, máu tươi bản ra khắp nơi, trong nháy mắt nhuộm hồng một mảng tuyết lớn.

“Mẹ nó, mẹ nó..”

Cao Bằng có chút khẩn trương không ngừng lùi về phía sau, hô lớn: “Tiếp tục xông lên, tất cả mọi người xông lên!”

“Diệt đám Cao Kình Thiên bọn họ, tôi sẽ lấy ra 1 tỷ cho các người, 1 tỷ!”

Dưới phần thưởng tất nhiên phải có dũng sĩ, trong phút chốc cả trăm người xông lên.

Cao Bằng có thể làm cho những người này đi theo cậu ta, cũng chỉ vì có tiên, thậm chí cái thứ gọi là trung thành này không hề tồn tại.

Cao Bằng cũng không cần mấy thứ này.

Với sự gia nhập của lực lượng này, đám người Cao Kim Thành dần dần có chút không địch lại nổi.

“Long Tuấn Hạo bọn họ vẫn chưa làm xong việc sao?”

Cao Phong khẽ nhíu mày.

“Cậu Phong, chuyện của Thủ đô Hà Nội nhất định không thể truyền ra được, cho nên chắc là bọn họ muốn bảo đảm phong tỏa tiến hành hoàn hảo.”

Lâm Vạn Quân giải thích một câu.

Cao Phong khẽ nhíu mày, nhìn đám người Cao Kim Thành bị đánh liên tiếp lui về phía sau, trong lòng không nhịn được có chút nôn nóng.

“Ha ha, tới kịp rồi! Anh Vũ, chúng tôi tới rồi!”

“Tất cả các võ sĩ ở thị trấn Biến Đông nghe lệnh, ngoại trừ những người đeo găng tay trắng, tất cả những người còn lại đều xử lí hết!”

Đúng lúc này, một giọng nói thô bạo truyền tới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi