RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1590

Thật sự là bởi vì trên mảnh đất Việt Nam này, có một đội ngủ nhỏ những chiến sĩ sở hữu súng tiểu liên hạng nhẹ giống như nhà họ Cao là cực kỳ hiếm thấy.

Nhưng, hôm nay những người tới đây, thậm chí ngay cả đạn tên lửa RPG cũng có, ai lại không sợ?

“Tiến vào phạm vi tấn công rồi, chiến sĩ của nhà họ Cao, đứng lên tấn công đi!”

Phó quan nhìn chăm chú đội tàu của đám người Cao Phong, đợi tiến vào phạm vi tấn công, bỗng nhiên hét lớn một tiếng, cầm súng tiểu liên đứng lên.

“Đùng đùng đùng đùng!”

Từng đợt tiếng súng dày đặc mất trật tự vang lên, chiến sĩ nhà họ Cao bắt đầu toàn lực nổ súng phản công.

Viên đạn giống như đang điên cuồng mà phát tiết, hợp thành một làn đạn dày đặc, bắn về phía đám người Cao Phong.

Nhưng cũng không thu được bất cứ tác dụng gì.

“Tay đại bác tiếp tục áp chế, người cầm súng máy chuyển thành tấn công theo đội.”

“Súng trường tầm xa phụ trợ ở hai bên, chơi bọn họ đợt nữa.”

Cao Phong đừng trong khoang thiên, cười lạnh một tiếng ra lệnh.

“Đùng đùng đùng đùng đùng!”

“Đoàng đoàng đoàng đoàng!”

“Đoàng đoàng đoàng!”

Chỉ một thoáng, tiếng pháo tiếng súng liên miên, làm rung động trời đất.

Hai bên dùng hết hỏa lực, đều tấn công điên cuồng về phía đối thủ.

Uy lực của vũ khí nóng mạnh kinh người, hơi không chú ý thì sẽ chết tại chỗ.

Nhưng lúc này, tất cả người của hai bên máu nóng dâng trào, đều bị châm ngòi lửa giận, châm đến nhiệt huyết sôi trào.

Cái chết quả thật làm cho người ta sợ hãi.

Nhưng một khi máu nóng bị đốt lên, thậm chí ngay cả cái chết, đều không còn đáng sợ nữa.

Chỉ thấy Khúc Đại Minh tự mình lên sàn, hai tay ôm chặt một súng máy hạng nặng, không ngừng bóp cò.

Thân súng thon dài của súng máy hạng nặng không ngừng rung động, sức giật mạnh mẽ, liền khiến thân thể của Khúc Đại Minh chấn động một trận.

Nếu không phải trước đây Khúc Đại Minh tăng cường sức lực với Cao Phong một phen, sợ rằng cầm cũng không nổi.

Đạn ở đối diện cũng thỉnh thoảng bắn về phía du thuyền.

Thậm chí có vài viên đạn, xẹt qua bên cạnh Khúc Đại Minh, bắn vào trên boong thuyền hoặc vào lan can, tóe lên tia lửa.

Mà Khúc Đại Minh không hề sợ hãi, giống như không nhìn thấy tiếp tục dùng hỏa lực ạnh mẽ áp chế đối phương.

Rất nhanh, chiến sĩ nhà họ Cao đã không thể chống đỡ được.

Nói đùa gì chứ một cái súng máy có thể bắn trăm phát đạn, một cái súng tiểu liên hạng nhẹ chỉ có mười phát đạn sánh được sao?

Khúc Đại Minh cũng không cần đổi băng đạn, một băng đã khiến đối phương không còn cách nào ngẩng đầu.

“Cho mấy người một cơ hội, tước vũ khí đầu hàng sẽ không giết!”

Khúc Đại Minh nã hết một băng đạn, vỏ đạn rơi vô số, sau đó cầm một cái loa hô lớn.

“Mấy người là ai, không biết đây là địa bàn của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng sao?” Đối diện im lặng một lúc, sau đó cũng bắt đầu đáp lại.

“Nhà họ Cao? Ông đây chính là đánh nhà họ Cao đấy!”

“Tiếp tục bắn!”

Khúc Đại Minh cười lạnh một tiếng, nằm bò người một lần nữa, lại thêm một băng đạn mới, bắt đầu điên cuồng bóp cò.

Đội tàu không ngừng tiến về trước, không ngừng áp lên phía trước, dưới sự che chở của hỏa lực mạnh mẽ, chiến sĩ nhà họ Cao ở bên kia căn bản không có cách nào ngẩng đầu.

Có rất nhiều chiến sĩ nhà họ Cao bị bắn chết tại chỗ, nhiều người bị thương nặng không cách nào chiến đấu.

Đối mặt với đám người Cao Phong có vũ khí nóng kinh người như vậy, kỹ xảo chiến đấu ở chiến trường bọn họ được huấn luyện căn bản không có đất dụng võ.

Ở lực lượng chiếm ưu thế tuyệt đối trước mặt, cho dù là kế hoạch hay mưu kế gì cũng đều như múa rìu qua mắt thợ vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi