RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1598

Ngay sau đó, ba của Cao Dương, cùng với các chi thứ phía sau của nhà họ Cao, thậm chí là cả trưởng lão và tam trưởng lão cũng quát Cao Tử Hàm.

Những người này bây giờ chính là trụ cột thực sự bây giờ trong nhà họ Cao.

Không nói ngoa khi nói bọn họ liên thủ lại có thể đại diện cho toàn bộ nhà họ Cao.

Trong thời gian ngắn ngủi, Cao Tử Hàm trở thành người bị công kích.

Nhóm người hầu kia có ủng hộ Cao Tử Hàm, nhưng lại không thể chống lại những nhân vật lớn này được, chỉ có thể im lặng không nói.

“Tôi hỏi bọn họ có dám quỳ xuống thề hay không!” Cao Tử Hàm không hề để ý đến ánh mắt của mọi người, vẫn cắn răng hô như cũ.

“Ha ha, thú vị.” Mai Quỳnh Như cười nhạo một tiếng, thản nhiên nói một câu.

Một câu nói phá vỡ cục diện bế tắc.

Lúc đầu chỉ là chuyện của nhà họ Cao, nhưng bây giờ Mai Quỳnh Như nói một câu, cục diện lại càng trở lên phức tạp hơn.

Cho nên khi câu này của cô ta rơi xuống, rất nhiều người quay đầu lại nhìn cô ta.

Mà Mai Quỳnh Như lại không hề có chút khó chịu nào, ngược lại lại rất hưởng thụ ánh mắt của moị người.

“Thật không biết anh ta có cái gì tốt.” khóe môi Mai Quỳnh Như cong lên, lại lần nữa từ tốn nói.

Cho dù người ngốc cũng biết anh ta trong miệng cô ta chính là Cao Kình Thiên.

“Mai Quỳnh Như, có có ý gì, cô có tư cách gì nói anh Kình Thiên!”

“Năm đó rõ ràng cô hủy bỏ hôn ước từ bé, có có tư cách giương oai giễu võ trước mặt anh Kình Thiên của tôi sao!”

“Tôi nói cho cô biết, mất đi anh Kình Thiên chính là tổn thất lớn nhất của đời cô, cho dù cô có tìm thế nào cũng sẽ không tìm được người ưu tú như anh Kình Thiên nữa đâu!” Cao Tử Hàm càng thêm tức giận.

Mai Quỳnh Như bĩu môi, thản nhiên nói: “Vậy sao? Tổn thất lớn nhất? nếu lúc đó tôi mà hoàn thành hôn ước từ bé với anh ta, chẳng phải bây giờ sẽ trở thành quả phụ sao?”

“Chẳng lẽ, đây chính là tổn thất lớn nhất của tôi?”

Giọng điệu của Mai Quỳnh Như khi nói câu này cực kỳ bình tĩnh, nhưng lại ẩn chứa đầy sự trào phúng.

Lần này, đến cả những tân khách ở đây cũng khẽ nhíu mày.

Người chết là lớn nhất!

Mặc dù Mai Quỳnh Như có bối cảnh không bình thường, vẻ ngoài xinh đẹp, nhưng ở trên linh đường nói người chết như vậy thì cũng có chút quá mức.

Nhưng mà những người nhà họ Cao kia đã không nói gì thì những tân khách bọn họ cũng không nhiều lời.

“Cô! Cô! Cao Tử Hàm tức run người, nước mắt lại chảy xuống.

Cô ấy chỉ hận mình vô dụng, không thể xoay chuyển trời đất cứu lấy mạng sống của anh trai mình.

Nếu không, làm sao những người này có cơ hội giương oai giễu võ?

Nhưng, người chết như ngọn đèn tắt.

Bây giờ Cao Tử Hàm không thể không tiếp nhận sự thật là Cao Kình Thiên dã thật sự chết rồi.

Cho dù đám người Mai Quỳnh Như thốt ra những lời nói ngông cuồng trước bài vị của Cao Kình Thiên thì Cao Kình Thiên cũng không thể làm gì được bọn họ.

Cô ấy không có bất cứ địa vị gì ở nhà họ Cao, càng không thể đòi lại công bằng cho anh trai mình.

“Bụp.”

Cao Tử Hàm cảm giác cả người mất hết sức lực, lúc này ngồi bệt xuống mặt đất.

Đưa mắt nhìn xung quanh, không có bất kỳ ai có thể giúp cô ấy, cô ấy hoàn toàn tuyệt vọng.

Niềm tin vững chắc trong lòng cô ấy cũng sụp đổ.

Cô ấy vẫn luôn cố gắng sinh hoạt chèo chống ở nhà họ Cao là vì hai người là mẹ và Cao Phong.

Về sau biết được chuyện Cao Phong bỏ mình, cô ấy càng tập chung vào vấn đề của Cao Phong, muốn lợi dụng lực lượng của mình để điều tra về nguyên nhân cái chết của Cao Phong.

Mà bây giờ, có điều tra cũng không có ý người gì nữa.

Anh Kình Thiên của cô ấy, đã chân chính không còn…

“Kéo cô ta xuống.”

Cao Anh Hạo hừ lạnh một tiếng nói.

Mai Quỳnh Như cũng lườm Cao Tử Hàm một cái, từ tốn nói: “Tự làm tự chịu! Quả nhiên là người chia theo nhóm vật họp theo loài.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi