RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1604

Binh lính nhà họ Cao rất hoảng sợ, nhanh chóng báo cho Cao Anh Hạo.

Cao Anh Hạo đột nhiên mở to mắt, còn có cả một khẩu súng máy hạng nặng, vậy súng AK7 cũng không phải chuyện tầm thường sao?

Xem ra muốn đối chội cũng chỉ có thể dùng những phương pháp khác.

“Mọi người đừng hoảng sợ, trước tiên cùng tôi sơ tán ra phía sau trung tâm đảo để đảm bảo an toàn cho mọi người!”

“Mọi người nhất định phải tin tưởng vào sức mạnh phòng ngự của nhà họ Cao chúng tôi. Hôm nay, tôi nhất định có thể một lưới bắt được tất cả quân địch.”

Cao Anh Hạo nhìn như chủ nhân nhà họ Cao, liếc nhìn đám khách đang hoảng sợ, vội vàng đứng dậy quát mắng.

Mọi người cảm thấy nhẹ nhõm, cũng nhanh chóng đi theo Cao Anh Hạo.

Mọi người đều đặt hy vọng vào Cao Anh Hạo.

Khóe miệng Cao Anh Hạo có chút đùa giỡn, anh ta muốn chính là phản ứng này.

Mọi người đều coi anh ta là trụ cột, và địa vị của anh ta cũng tự nhiên lên cao.

Nhưng mà, Cao Anh Hạo mới vừa tiến vào phía sau trung tâm đảo hai bước, từ phía sau liền có tiếng nổ vang lên.

“Cậu chủ Anh Hạo, phía sau còn có kẻ địch tấn công, anh đừng đi qua!”

Binh lính nhà họ Cao hét lên rồi dẫn theo hàng trăm người chạy về phía sau trung tâm hòn đảo.

Cao Anh Hạo đột nhiên mở to mắt, tim đập nhanh hơn rất nhiều.

Anh ta vừa rồi, thực sự hoảng sợ.

Trung tâm đảo của nhà họ Cao nằm ở chính giữa biển, tứ phía đều có nước bao quanh.

Nếu chúng bị bao vây bởi trước, sau, trái, phải, thì bọn họ có mọc cánh cũng khó thoát khỏi nguy hiểm.

Cho dù có trực thăng cũng vô dụng, khi trực thăng vừa cất cánh, tốc độ không nhanh, súng máy hạng nặng nhất định có thể dễ dàng nổ tung trực thăng.

Đến lúc đó, chiếc trực thăng đang bay trên không, và sẽ trở thành mục tiêu trực tiếp ở phía đối diện!

Và lúc này nhà họ Cao có rất nhiều người, máy bay trực thăng không đủ.

“Làm sao đây? Làm sao đây?” Rất nhiều khách đều hoảng sợ.

Bao gồm cả Mai Hoàng Thiên và Mai Quỳnh Như cũng lộ vẻ khiếp sợ, nhìn trận chiến điên cuồng trên bãi biển, bọn họ càng thêm sợ hãi.

Vẫn câu nói đó, không ai có thể bình thản đối mặt với cái chết, ngay cả những nhân vật có địa vị xã hội và giới thượng lưu như bọn họ cũng không tránh khỏi.

“Xông lên cho tôi! Xông lên chiến đấu mạnh mẽ!”

“Nhà họ Cao nuôi mấy người lâu như thế không phải để mấy người làm con rùa rụt đầu trốn đi!”

Cao Dương thẹn quá hóa giận, chửi ầm lên với chiến sĩ của nhà họ Cao.

Một đám chiến sĩ nhà họ Cao không còn cách nào khác, đành phải nghĩ trăm phương ngàn kế rút ngắn khoảng cách với phía trước, bắn lẫn nhau với hạm đội kia.

Mà hạm đội phía đối diện giống như là không để chiến sĩ nhà họ Cao vào trong mắt, vẫn giữ tốc độ tiến lên, vũ khí nóng liên tục tấn công.

Khi tiến gần tới hạm đội kia, Cao Anh Hạo dùng ống nhòm nhìn qua thì thấy trên mỗi con tàu đều dựng một lá cờ lớn.

Trên đó được viết hai chữ màu vàng to, Phong Mai!

Xung quanh hai chữ màu vàng to còn có hoa văn con rồng màu vàng, trông cực kỳ ngang ngược.

“Phong Mai?? Sao lại thế được??”

Sau khi thấy rõ hai chữ này, sắc mặt Cao Anh Hạo lập tức trở nên trắng bệch.

“Cái gì??”

Trong lòng Cao Dương cũng chấn động, vội vàng cầm ống nhòm nhìn về phía hạm đội, càng nhìn càng chấn động.

Trên mỗi chiếc tàu đều chở đầy người, còn có vô số vũ khí nóng có uy lực mạnh mẽ.

Nhưng thứ khiến bọn họ chấn động nhất vẫn là hai chữ trên lá cờ lớn kia.

Có lẽ người khác không biết hai chữ này đại diện cho thứ gì, nhưng sao bọn họ lại không biết được chứ?

Trước đây lúc Cao Anh Hạo tiếp quản thành phố Hà Nội, thứ đầu tiên anh ta thu về chính là bất động sản Phong Mai!

Mà bất động sản Phong Mai cũng chính là sản nghiệp của Cao Kình Thiên!

Mà bây giờ, Phong Mai này và Phong Mai kia có liên quan gì tới nhau không??

“Phong Mai là sao?” Mai Quỳnh Như cố kiềm chế sự căng thẳng trong lòng, lên tiếng hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi