RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1606

“Cút đi!”

Lúc này nỗi khiếp sợ và tức giận của Cao Dương đã xông thẳng lên não, anh ta đã mất lý trí, sao có thể nghe lời người ngoài được chứ, anh ta chợt giơ con dao găm lên vung ra phía sau.

Người lúc nãy định đi tới ngăn Cao Dương thấy Cao Dương vung dao về phía bọn họ như kẻ điên thì vội vàng đứng lại, không dám bước lên trước.

Cao Dương lại quay đầu lại, hung dữ nhìn chằm chằm hai mẹ con Cao Tử Hàm.

“Nhà họ Cao chúng tao cho chúng mày một miếng cơm ăn đã là bố thí cho chúng mày rồi, thế mà mày còn nguyền rủa nhà họ Cao bọn tao, thế thì bọn tao còn cần chúng mày làm gì nữa?”

“Đi chết đi!!” Cao Dương nghiến răng mắng to, hai tay nắm chặt con dao găm hung hăng đâm về phía trước.

“Vù vù vù vù!”

Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng động cơ gầm rú cực kỳ lớn vang lên trên đầu mọi người.

Trong tiếng động cơ gầm rú còn kèm theo tiếng gió gào thét vô cùng mãnh liệt.

Cao Dương vô thức dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Mà những người khác cũng nghe thấy âm thanh này, đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên không trung thì thấy hai chiếc trực thăng màu xanh lá cây, đang bay từ xa tới gần với tốc độ cực kỳ nhanh.

Nhìn hướng bay của hai cái trực thăng này, hiển nhiên là định đáp xuống giữa đảo nhà họ Cao.

Tốc độ của hai chiếc trực thăng không chậm, cánh quạt điên cuồng chuyển động, tạo nên cơn gió cực kỳ lớn.

Trực thăng càng tới gần đỉnh đầu mọi người thì tiếng động cơ gầm rú càng vang dội, sức gió cũng ngày càng mạnh!

“Trời ạ, rốt cuộc phía bên kia là ai vậy, đã chiến đấu trên biển rồi, giờ còn muốn chèn ép chúng ta cả trên không trung à?”

“Hít! Rốt cuộc đây là ai vậy, sao bọn họ lại dám ra tay với nhà họ Cao chứ?”

“Xong rồi xong rồi, chúng ta sắp bị chôn cùng với nhà họ Cao rồi! Tôi chỉ tới tham dự tang lễ thôi mà, sao lại biến thành ngày chết của mình rồi??”

“Biết thế này thì dù có đắc tội với nhà họ Cao tôi cũng không tới tham gia tang lễ này đâu!”

Chỉ một thoáng, từng tiếng oán giận vang lên khắp nơi.

“Cậu Anh Hạo, rốt cuộc là nhà họ Cao đắc tội với ai vậy, sao cậu lại không nói gì?”

Rốt cuộc, có người không thể nhịn được nữa, hô lên với Cao Anh Hạo.

Giờ phút này có hai chiếc trực thăng đang bay trên đầu bọn họ, nếu mà bắn vũ khí nóng ở trên không trung thì những người ở bên dưới này chính là bia sống!

Có người mở đầu, những người khác cũng nhao nhao chất vấn Cao Anh Hạo.

Hái mắt Cao Anh Hạo lóe lên, dùng ống nhòm nhìn số hiệu bên trên trực thăng, vẻ mặt dịu đi không ít.

“Mọi người không cần lo lắng, đây là trực thăng của nhà họ Cao, chắc chắn là người của bốn đảo bên ngoài, là viện binh của chúng ta!” Cao Anh Hạo tự tin hét lên.

Đám người nghe vậy thì sững sò, lúc này mới yên lòng.

Chỉ cần bốn đảo lớn kia đồng loạt ra tay, cộng thêm đảo trung tâm của nhà họ Cao nội ứng ngoại hợp, cho dù đối thủ có mạnh đến đâu thì cũng đừng nghĩ đánh vào trung tâm đảo.

“Các chiến sĩ tiếp tục xông lên, viện binh của chúng ta đến rồi!”

Cao Dương không thèm đoái hoài gì đến hai mẹ con Cao Tử Hàm, kích động hét lên với chiến sĩ ỡ bên ngoài.

“Cạch cạch cạch cạch!’

Hai chiếc trực thăng tiếp tục kêu vang không ngừng, chậm rãi hạ xuống đảo trung tâm của nhà họ Cao.

Cuối cùng, hai chiếc trực thăng hạ xuống tầng thượng của một biệt thự cao tầng.

Độ cao này hơn sáu mét, mọi người đều phải ngược mặt nhìn chiếc trực thăng.

Cao Anh Hạo khẽ nhíu mày, nhưng lúc này không quan tâm gì đến quy củ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai chiếc máy bay kia.

Nguy cơ của bọn họ có được hóa giải hay không, phụ thuộc hết vào viện binh của bốn hòn đảo kia!

Hai chiếc trực thăng cùng nhau hạ xuống, vận tốc của cánh quạt cũng chậm rãi nhỏ dần, cửa cabin mở ra, có bảy, tám thanh niên cường tráng bước xuống.

Những người này đều mặc một thân quần áo tác chiến, nhưng lại không phải quân phục của nhà họ Cao.

Trong đó có một người đàn ông đầu hói, vẻ mặt kiệt ngạo.

Giống như những người phía dưới chỉ là tên hề trong mắt anh ta, đến hứng thú nhìn nhiều một chút cũng không có.

Sau khi những người này xuống trực thăng, liền cung kính đứng ở bên dưới chờ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi