RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1626

Nếu nói như thế thì chẳng phải là những lời nói kiêu ngạo trước đó của anh sẽ bị người ta cười đến rụng răng sao?

Nói thì chậm nhưng mọi thứ xảy ra rất nhanh, đợi đến khi sáu người luyện võ của nhà họ Cao công kích thì ánh mắt của Cao Phong trở nên lạnh lùng hơn hẳn, hai tay của anh thì vươn nhanh ra ngoài tựa như tia chớp vậy.

Mà hai chân của anh cũng bay lên, phóng về phía của sáu người luyện võ.

Đối mặt với sáu người luyện võ đồng thời tiến công, chẳng những Cao Phong không tránh né mà anh còn chủ động tiến công?

Rốt cuộc thì Cao Phong quá ngông cuồng và tự tin hay là anh không biết sợ?

Ánh mắt của mọi người di chuyển xuống bên dưới, thân hình của Cao Phong mạnh mẽ và nhanh nhẹn như một con báo vậy, cả người anh di chuyển phản công lại sáu người luyện võ kia.

“Ầm!”

Năm ngón tay của anh nắm chặt thành quyền rồi đánh về phía người đàn ông trung niên vừa nói chuyện với anh ban nãy.

Vẻ mặt của người đàn ông trung niên đó cứng lại, lúc này động tác tiến công của ông ta cũng bị chậm nửa nhịp.

Mà trong lúc các cao thủ so chiêu, thì thường là chuyện thắng bại sẽ được quyết định tại một giây ngắn ngủi này.

Vì lẽ đó Cao Phong có thể bắt trọn khoảnh khắc mà người đàn ông trung niên kia ngẩn người một cách chuẩn xác, sau đó anh nhanh chóng lao đến dùng một chiêu quét chân trong nháy mắt.

Đùi phải của anh giống như được xi măng đúc thành vậy, nó di chuyển nhanh như chớp tạo ra tiếng xào xạc như vũ bão.

Trong lòng của người đàn ông trung niên vô cùng ngạc nhiên và sợ hãi, ông ta hoàn toàn không nghĩ tới tốc độ của Cao Phong có thể nhanh được như vậy.

Trước đó, Cao Phong đấu cùng với Cao Anh Hạo thì anh đã ra chiêu quá nhanh rồi.

Lúc đó, ông ta chưa kịp phân tích thực lực của Cao Phong thì cuộc chiến đã đi đến hồi kết rồi.

Vì lẽ đó, lúc này Cao Phong thể hiện ra tốc độ thực sự của anh đã làm cho ông ta không kịp phản ứng.

Với thực lực của ông ta thì rõ ràng ông ta có thể tránh được chiêu đó, nhưng bởi vì ông ta ngẩn người dẫn đến việc ông ta không có thời gian tránh né.

Vậy nên, mọi người chỉ thấy một bóng đen đập tới đầu của ông ta một cách mạnh mẽ, làm cho ông ta không thể nào tránh né.

“Ầm! Ầm!”

Một tiếng vang vọng cực kỳ mãnh liệt vang lên, người đàn ông trung niên chỉ cảm thấy ở trong đầu của ông ta giống như là có một buổi diễn tấu đang diễn ra vậy, âm thanh ấy vừa ồn ào vừa náo nhiệt khiến ông ta vô cùng đau đớn.

Lỗ mũi của ông ta cũng nóng lên, thế rồi ông ta bị chảy máu mũi ngay tại chỗ.

“Hừ! Hừ!”

Trong đầu của người đàn ông trung niên hiện lên một mảnh tối đen, trong nháy mắt ông ta ngã co quắp trên mặt đất, ông ta phải ngồi xổm xuống dưới đất để hít thở từng ngụm từng ngụm không khí.

Mãi đến tận khi Cao Phong tiến đánh vào đầu của người đàn ông trung niên kia thì ông ta mới hiểu ra một chuyện.

Cao Phong không chỉ có tốc độ khủng bố mà từng chiêu võ của anh cũng vô cùng mạnh mẽ!

Nếu không, chắc chắn anh sẽ chẳng có cách nào đạp cho ông ta ngã co quắp trên mặt đất được.

Lúc này, Cao Phong đã tấn công thành công, khóe miệng của anh cũng nhếch lên một cái, sau đó bỗng nhiên anh lùi lại hai bước, tránh được sự tấn công của bốn người khác.

Nhưng có một ông già ở nhà họ Cao đứng đầu bảng xếp hạng sức chiến đấu, ông ta có thực lực mạnh mẽ và kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.

Cho nên ông ta vẫn đánh trúng một chưởng vào người Cao Phong.

Thế nhưng, hai vai của Cao Phong run lên, lúc này anh thu hồi phần lớn sức mạnh lại.

Đồng thời Cao Phong mượn lực đẩy một chiêu ban nãy của ông già đó để lui về sau, trong nháy mắt anh đã kéo dài khoảng cách với năm người còn lại.

“Hự!”

Rất nhiều người đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Cao Phong mới chiến đấu cùng với sáu người luyện võ của nhà họ Cao lần đầu nên anh phải tách ra nhanh chóng mới được.

Mỗi một lần va chạm với họ, Cao Phong chỉ trúng một chưởng nên cũng không có điều gì quá đáng lo.

Mà người đàn ông trung niên trước đó đã mất đi hơn nửa sức chiến đấu, lúc này ông ta còn đang ngồi dưới đất lau máu mũi, thở dốc từng ngụm từng ngụm một, cả người ông ta giống như là vừa uống say vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi