RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1648

Bỗng nhiên một tiếng kêu đã cắt đứt dòng suy nghĩ của Cao Phong.

Trong lòng Cao Phong giật mình vội vàng ngẩng đầu lên.

Nhìn quanh cả sân, đâu có bóng người nào.

Lúc trước ông cụ Cao thường xuyên nói câu nói này với Cao Phong để hối thúc Cao Phong đi học tập, rèn luyện võ thuật.

Quả thật ông cụ Cao rất tốt với Cao Phong, nhưng trên mặt học tập tri thức thì ông chưa từng thả lỏng, thậm chí là cực kỳ nghiêm khắc.

Nếu ông cụ Cao không nghiêm khắc hối thúc, Cao Phong cũng khó có thể lấy được thành tựu lớn như vậy.

Cao Phong than nhẹ một tiếng, anh vuốt chóp mũi rồi cất bước đi vào trong sân.

Anh nhẹ nhàng đóng cửa sân lại, cứ như đã nhốt mọi chuyện ồn ào trên đời này ở ngoài cửa.

Bên trong sân là một mảnh yên tĩnh trong lành khiến cho người ta không nhịn được bình tĩnh lại.

Cao Phong nhẹ nhàng cất bước, bàn tay vuốt ve mọi thứ quen thuộc.

Lúc đi ngang qua xích đu, bỗng nhiên Cao Phong chợt có ý nghĩ, anh không nhịn được ngồi lên.

“Két két!”

Xích đu cũ kỹ phát ra tiếng kháng nghị, dường như có chút không hài lòng về sức nặng của Cao Phong.

Cao Phong cười khổ lắc đầu, anh đốt một điếu thuốc cho mình, yên lặng nhìn tất cả mọi thứ trong sân.

Cảnh còn người mất khiến cho người ta sầu não.

“Ông nội, hiện tại cháu đang hút thuốc lá, ông không thể đi ra mắng cháu một câu sao?”

Cao Phong vừa yên lặng hút thuốc vừa nhớ lại thời gian đã trôi qua.

Hút xong một điếu thuốc, Cao Phong nhấn gạt tàn thuốc, anh cũng không ném trên mặt đất mà cẩn thận bỏ vào trong túi, sau đó mới chậm rãi đứng dậy.

Kỷ niệm có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng chỉ là kỷ niệm.

Rất nhiều chuyện vẫn chờ anh đi làm.

“Chờ cháu cưới Tuyết Mai vào nhà họ Cao, việc đầu tiên cháu làm đó là dẫn đến đây để ra mắt ông. Mặc dù cô ấy không có năng lực gì mạnh, nhưng cô ấy rất hiền lành, cũng rất xinh đẹp, đối xử với cháu rất tốt. Hơn nữa cô ấy còn đang mang thai, ông sắp có chắt trai hoặc chắt gái rồi, nhất định ông rất chờ mong nhỉ!” Cao Phong than nhẹ một tiếng, sau đó anh đi theo lối cũ bước vào trong phòng.

Đối với mọi thứ bên trong, Cao Phong đều cực kỳ quen thuộc.

Dù mấy năm không có bước vào nơi này, nhưng nó đã quen thuộc đến nỗi nhắm mắt lại cũng có thể bước vào bên trong phòng.

Lúc này trong đầu Cao Phong đã xuất hiện tấm bản đồ bằng vải.

Thời gian trôi qua mấy tháng, cuối cùng cũng có cơ hội đến nơi đây, trong lòng Cao Phong rất là chờ mong.

Xuyên qua mấy hành lang, trong đầu Cao Phong nghĩ đến cấu tạo phòng ốc của ông cụ Cao, anh trực tiếp đi đến chỗ đó.

Anh nhớ rõ, thật ra trên tấm bản đồ bằng vải có một chữ.

Hơn nữa hành lang cấu tạo sân này, nhìn từ trên không xuống, thật ra cũng rất giống như một chữ, chỉ là khi còn bé Cao Phong không chú ý quá nhiều.

Chỗ Cao Phong nghĩ đến đầu tiên chính là thứ ở bên trong chữ này.

Cao Phong cất bước tiến lên tìm được vị trí chính xác, anh trực tiếp đẩy cửa tiến vào trong phòng.

Đây là một căn phòng nhỏ để những vật linh tinh, vẻn vẹn chỉ có một cánh cửa sổ nhỏ thông gió.

Bên trong phòng có một số chậu hoa, ống nước các loại, nhìn rất là lộn xộn.

Nói trắng ra đây là phòng chứa đồ linh tinh, vốn sẽ không khiến người bên ngoài chú ý.

Nếu không phải đây là đường trên tấm bản đồ chỉ dẫn, Cao Phong tuyệt đối sẽ không chú ý tới căn phòng này.

Cao Phong mở đèn pin trên điện thoại di động cẩn thận tìm kiếm trong phòng.

Trong lòng của anh có một dự cảm, chờ tìm thấy thứ ông cụ Cao để lại, mọi chuyện cần biết đều sẽ được phơi bày.

Bao gồm nguyên nhân cái chết của ông và một số bí mật của nhà họ Cao không muốn người khác biết.

Đến lúc đó Lâm Vạn Quân có phải trong sạch hay không, cũng có thể được chứng minh.

Mặc dù căn phòng này chỉ có vài mét vuông, nhưng nếu muốn tìm kiếm một món đồ nào đó, vậy cũng như mò kim đáy biển.

Căn cứ kinh nghiệm ở trong nhà thờ tổ của nhà họ Cao, Cao Phong cảm thấy thứ ông cụ Cao để lại rất có thể cũng giấu ở trong sàn nhà hoặc trong vách tường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi