RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Rất nhanh, người của phòng tài chính đã làm theo yêu cầu của Cao Phong, bảo người mang tiền tới.

Nhiều tiền như vậy, thực sự không phải muốn lấy ra lúc nào thì lấy.

Do thực lực của bất động sản Phong Mai cường đại, tài lực thì hùng hậu, càng quan trọng hơn là dựa vào nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh.

Cho nên mới có thể lấy ra được nhiều tiền mặt trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Hai chiếc xe kiên cố chở theo một lượng lớn tiền mặt tới khu quy hoạch Thành Bắc.

Mà đám công nhân thấy Cao Phong nói được làm được xong, trái tim mới buông lỏng hơn.

Sau đó có nhân viên chuyên nghiệp lấy tư liệu về công của mọi người, cùng với bảng tiền lương, tiến hành trả lương cho công nhân.

Những công nhân này lấy được tiền mồ hôi nước mắt của mình, tất cả bọn họ đều nở nụ cười rực rỡ.

Cao Phong nhìn thấy cảnh này, trong lòng cảm thấy hơi xúc động, sau đó xoay người rời đi.

"Cảm ơn cậu Cao!”

Mấy trăm công nhân đột nhiên cùng xoay người, cúi đầu thật sâu với Cao Phong.

Cao Phong xua tay, cất bước đi về xe của mình.

"Đến phía tây của khu quy hoạch xem một lát” Cao Phong gọi Lâm Vạn Quân, cùng đến phía tây của khu quy hoạch.

Khu quy hoạch Thành Bắc chia ra làm hai phần, một là nửa khu phía đông, còn lại là nửa khu phía tây.

Trần Kiến Thụy là người phụ trách nửa

khu phía đông, nếu hôm nay Cao Phong tới đây, chắc chắn cũng phải tới khu phía tây xem thế nào.

Đương nhiên là Lâm Vạn Quân sẽ theo sát Cao Phong, phía sau còn có hai chiếc xe vệ sĩ, cùng đi về khu phía tây.

Tiến độ xây dựng của khu phía tây khá tốt, đám công nhân đều bận rộn làm việc đâu vào đấy, nhân viên của mỗi bộ phận đều bận rộn với công việc của mình.

Cao Phong không xuống xe, mà ở xa quan sát tình hình, giống như đang cải trang vi hành.

Lúc đến nơi này, đúng lúc tới giờ ăn cơm của công nhân, một đám người tự động xếp thành hàng dài nhận cơm.

Đồ ăn nhìn có vẻ khá ngon, được làm theo thực đơn.

"Bên này rất tốt." Cao Phong gật đầu.

"Người bên này, là người tôi dẫn từ nhà họ Cao tới, rất trung thành với cậu chủ Phong, cậu cứ việc yên tâm."

Mãi đến lúc này, Lâm Vạn Quân mới nói ra tình hình thực tế.

Lúc trước lúc Cao Phong muốn tới thị sát, Lâm Vạn Quân không ngăn cản.

Dù sao tình hình thế nào, vẫn phải tự mình xem mới biết được.

Cao Phong sửng sốt, sau đó khẽ gật đầu, lại lên xe lần nữa rời đi.

"Vết thương của đám Trương Thanh thế nào, không có gì đáng ngại chứ?” Cao Phong lại hỏi.

"Báo cáo cậu chủ Phong, chiến sĩ của nhà họ Cao chúng ta, tuyệt đối sẽ không dễ dàng ngã xuống, bọn họ đều không có gì đáng ngại."

"Chẳng qua vết thương của Trương Thanh hơi nghiêm trọng, có khả năng không có biện pháp tiếp tục làm việc cho cậu nữa.” Giọng nói của Lâm Vạn Quân trầm thấp trả lời.

Cao Phong nghe thấy vậy thì im lặng một lát, trong lòng sinh ra dao động.

Kết quả này không phải là kết quả anh muốn thấy, nhưng anh bất lực.

Hiện giờ đã tự tay giết Vũ Hoàng Minh, trả thù cho đám Trương Thanh, Cao Phong chỉ có thể làm được như vậy.

"Không sao! Nói với cậu ấy, cuộc sống sau này, Cao Phong cháu sẽ nuôi cậu ấy!”

"Tất cả anh em từng trả giá vì Cao Phong cháu, cháu đều không bạc đãi bọn họ, bọn họ nguyện ý làm ăn nhỏ, chúng ta sẽ đưa tiền đầu tư.”

"Không muốn làm, từng tháng sẽ phát tiền, đảm bảo cuộc sống của bọn họ”

Vẻ mặt Cao Phong nghiêm túc, giọng điệu càng nghiêm túc hơn, không có ý nói đùa.

"Vâng... Cậu chủ Phong” Trong lòng Lâm Vạn Quân rất cảm động, vội vàng gật đầu.

Cho dù đám Trương Thanh không thể giúp Cao Phong, Cao Phong vẫn không vứt bỏ bọn họ, còn đảm bảo cuộc sống của bọn họ tới khi già.

Đi theo cậu chủ như vậy, ai có thể không trung thành và tận tâm?

Nói xong chuyện này, Cao Phong lại hỏi: “Ở thành phố Hà Nội, nơi nào tốt nhất?”

“Cậu chủ Phong muốn mua nhà sao? Cậu nhìn trúng nơi nào, phía bên tôi sẽ lập tức giải quyết giúp cậu.” Lâm Vạn Quân lập tức trả lời.

"Không cần, tôi muốn tự mình lựa chọn” Cao Phong xua tay nói.

"Nếu là vậy thì ở thành phố Hà Nội có hai nơi tốt nhất, một là khu dân cư cao cấp Bồng Thiên được xưng là tiên cảnh nhân gian, nơi còn lại là khu dân cư Phương Đông trong nội thành” Lâm Vạn Quân vội vàng báo cáo với Cao Phong.

"Hai nơi này có gì khác nhau sao?” Cao Phong hơi nhíu mày, anh chưa từng chú ý tới việc này.

Dù sao trước khi chưa trở về nhà họ Cao, anh cùng lắm là giúp các tòa nhà khác phát truyền đơn, đừng nói gì đến mua nhà.

"Có khác nhau, khu dân cư Phương Đông, có thể nói là khu có nhiều người giàu có nhất thành phố Hà Nội, người có thể tiến vào nơi đó, đều không phú thì quý."

"Mà khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, không chỉ đơn giản là có tiền, vì nơi đó không phải cứ có tiền là có thể vào ở, chắc hẳn cậu chủ Phong hiểu chuyện này.”

Lâm Vạn Quân cẩn thận giải thích cho Cao Phong, hai nơi này khác nhau thế nào.

Tuy Lâm Vạn Quân nói ngắn gọn, nhưng Cao Phong vẫn lập tức hiểu ra.

Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, chỉ sợ đã vượt qua sự tồn tại của thế tục.

Giống như nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh, ở trong thành phố lớn phồn hoa như thành phố Hồ Chí Minh, thực ra không phải nổi tiếng cỡ nào.

Ở trong thế giới của người bình thường, cái tên nhà họ Cao này, thậm chí không nổi tiếng bằng một công ty lớn.

Mà thực tế thì sao, một khi thân phận đến tầng nào đó, mới có thể tiếp xúc được với nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh.

Khi đó bọn họ mới biết, ba chữ nhà họ Cao này, rốt cuộc là khủng bố cỡ nào.

Một cái là thế lực bên ngoài, một cái là lực lượng âm thầm thống trị toàn bộ, ai mạnh ai yếu tất nhiên là không cần giải thích thêm.

Giống như Lâm Vạn Quân và Cao Phong, người ngoài đều biết đứng đầu bất động sản Phong Mai là tổng giám đốc Lâm Lâm Vạn Quân, đó là nhân vật thủ đoạn thông thiên.

Nhưng chỉ có một số ít mới biết, người cầm quyền chân chính của bất động sản Phong Mai, thực ra là Cao Phong!

"Vậy thì khu dân cư Phương Đông đi, đợi lát nữa tôi sẽ đi xem." Cao Phong khẽ gật đầu.

"Cậu chủ Phong, chỉ có nơi như khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, mới miễn cưỡng xứng được với thân phận của cậu!” Lâm Vạn Quân vội vàng nói.

"Không cần, nhà này là tôi muốn mua cho gia đình Tuyết Mai vào ở, khu dân cư Phương Đông còn có thể xem là kinh ngạc vui mừng, nhưng nơi như khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, sẽ trở thành khiếp sợ mất rồi.”

"Dù sao nơi như vậy, hoàn toàn không có biện pháp giải thích.”

"Quan trọng hơn là, Tuyết Mai cũng thích khu dân cư Phương Đông” Cao Phong lạnh nhạt giải thích.

"Haizz! Cậu chủ Phong, gia tộc không cho cậu để lộ thân phận, chắc chắn là có quyết định của chính mình, cậu đừng quá để ý.” Lâm Vạn Quân thở dài một tiếng.

"Ha ha ha, không sao cả, Cao Phong của trước đây, bọn họ có thể tùy tiện bóp nắn.”

"Nhưng sau này, vận mệnh của cháu, chỉ có thể do chính cháu nắm trong tay."

Những lời này của Cao Phong nói rất có khí thế, khiến trong lòng Lâm Vạn Quân chấn động.

Sau đó Cao Phong tự mình tới bệnh viện thăm đám người Trương Thanh.

Thấy mấy người Trương Thanh khôi phục tốt, lúc này Cao Phong mới yên tâm rời đi, một mình đi tới bộ phận bán hàng của khu dân cư Phương Đông.

Càng là nơi như thế này, sẽ càng tiến hành tầng tầng phân cấp.

Khu biệt thự ở trung tâm nhất, tất nhiên là phân cho người có thân phận tôn quý ở.

Quả nhiên là khu dân cư Phương Đông ra tay hào phóng, chỉ riêng bộ phận bán hàng đã trang trí vô cùng lộng lẫy, khiến cho người ta vừa nhìn là đã cảm thấy thoải mái.

Cao Phong đỗ xe trong bãi đỗ xe miễn phí, rồi lập tức đi tới bộ phận bán hàng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi