Chương 1706
Lâm Vạn Quân nhanh mắt nhanh tay, ông ta bước về phía trước nâng cơ thể của Cao Phong lên, ông ta không thể để cho Cao Phong quỳ xuống trước mặt mình.
“Cậu Phong, cậu không thể làm vậy!” Lâm Vạn Quân gầm nhẹ một tiếng, ông ta dùng cách tay vũng vàng đỡ Cao Phong dậy.
Làm sao Cao Phong có thể làm theo ý của ông ta, nên anh tiếp tục quỳ xuống.
Lâm Vạn Quân không thể chống lại sức mạnh của Cao Phong lên ông ta dứt khoát quỳ xuống mặt đất, dùng hết sức lực của mình để đỡ Cao Phong dậy.
“Cậu Phong, thân thể của cậu rất quý giá, nếu cậu quỳ xuống đó chính là lỗi của tôi.” Lâm Vạn Quân trợn to hai mắt, sau đó ông ta vẫn dùng sức nâng thân thể của Cao Phong lên.
Sau khi nghe thấy vậy thì Cao Phong không cố chấp nữa, anh chậm rãi đứng lên rồi cúi đầu thật sâu về phía phía Lâm Vạn Quân chào ông ta một cái.
Cái cúi đầu này là lời xin lỗi và rất nhiều sự áy náy của cao Phong.
Hơn nữa cái cúi đầu này còn là sự cảm ơn của anh đối với Lâm Vạn Quân.
Nếu như Lâm Vạn Quân mặc kệ sống chết của Cao Phong và đi theo làm việc cho bọn Cao Anh Hạo, thì chắc chắn bây giờ địa vị của ông ta ở nhà họ Cao rất cao.
Nhưng mà ông ta không làm vậy, lúc nào ông ta cũng nhớ đến lời hứa của mình với ông cụ Cao, và đã đi theo giúp đỡ cho Cao Phong trong mấy năm nay.
“Ông Lâm, tôi đã biết rõ chuyện này, tôi đã biết rõ ràng nguyên nhân cái chết của ông nội rồi.”
“Là tôi hiểu lầm ông, tôi thật sự xin lỗi!”
giọng nói của Cao Phong rất nghiêm túc, anh cúi đầu về phía Lâm Vạn Quân rồi nói với ông ta.
Trong lòng Lâm Vạn Quân chấn động, ông ta mở to mắt nhìn Cao Phong, tầm mười mấy giây sau ông ta mới thở dài một cái.
Mà đám người Long Chí Minh nhìn thấy cảnh này trong lòng cũng cảm thấy xúc động.
Lâm Vạn Quân vô tội.
Hành động này của Cao Phong làm cho bọn họ cảm động.
Đây cũng là điểm khác biệt lớn nhất giữa Cao Phong và người khác.
Là người dẫn đầu của một nhóm người, thể diện rất quan trọng, nên e là trên thế giới này không có ai khi sai có thể nhận lỗi giống như Cao Phong.
Mà Cao Phong chưa bao giờ dùng thân phận của mình để trấn áp mọi người, ngoại trừ một số việc quan trọng, còn những lần khác anh luôn dùng thân phận bình thường để nói chuyện với bọn họ.
“cậu Phong, cậu và ông lâm nói chuyện tiếp đi, bây giờ chúng tôi xin phép ra ngoài trước.”
Long Chí Minh là người biết nhìn xa trông rộng nên ông ta chào hỏi mọi người xong thì nhanh chóng đi ra ngoài.
Rất nhanh trong phòng chỉ còn lại hai người là Cao Phong và Lâm Vạn Quân.
“Ông Lâm, bây giờ tôi muốn giết bọn họ!” Cao Phong ngồi ở trên ghế cắn răng nói.
“Cậu Phong, bây giờ lực lực của chúng ta chưa đủ mạnh để làm việc này, nên bây giờ chúng ta hãy tạm thời nhẫn nhịn.”
“Tôi biết tâm trạng của cậu, nhưng mà chúng ta phải biết rõ tình hình bây giờ.”
“Lúc đầu còn có bà cụ Cao và đoàn trưởng lão âm thầm giúp đỡ chúng ta, bên ngoài chúng ta cũng có chỗ dựa vững chắc nên chúng ta có thể dễ dàng hành động.”
“Bây giờ, nhóm trưởng lão không còn nữa, nên chỉ có một mình cậu Phong sẽ quãng đường còn lại.” Lâm Vạn Quân thở dài một cái.
Cao Phong không nói câu nào, anh chỉ châm một điếu thuốc lá.
Sau khi hút xong một hơi thuốc lá, thì Cao Phong mới nói tiếp, anh và Lâm Vạn Quân trò chuyện với nhau.
Chiều nay Cao Phong và Lâm Vạn Quân nói rất nhiều chuyện.
Có chuyện ngày trước, bây giờ và dự định tương lai…
Có rất nhiều chuyện mà đến bây giờ Cao Phong vẫn chưa biết.
“Ông Lâm, ngày mai tôi sẽ đi đến Nội Thành còn thành phố Hà Nội bên này thì ông hãy trông coi hộ tôi.” Vẻ mặt Cao Phòng nghiêm túc nhìn Lâm Vạn Quân nói.
“Cậu Phong, cậu yên tâm đi!” Lâm Vạn Quân không do dự đồng ý, sau đó ông ta lo lắng nói: “Cậu Phong, cậu cảm thấy ai là người thích hợp đi với cậu nhất?”
Nếu để Cao phong đến Nội Thành một mình thì Lâm Vạn Quân không yên tâm.
Đu sao đó cũng là một nơi xa lạ, nếu Cao Phong muốn làm việc gì thì sẽ không được thoải mái như ở đây.
“Ông Lâm, tôi không dẫn ai đi theo cả, hơn nữa lần này tôi đến đó với thân phận Cao Phong, để tránh nhà họ Cao chú ý đến tôi.”
Cao Phong thở dài một tiếng.