RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1741

Cao Phong khẽ xua tay, tiếp đó nói: “Cảm ơn! Có một số việc, sớm muộn gì thì cũng đều sẽ phải đối mặt.”

“Huống chi, chưa chắc là tôi sẽ sợ anh ta.” Sau khi nói xong lời này, Cao Phong cũng lập tức cất bước đi vào thang máy, hướng lên lối ra ở bên trên của trạm ga tàu điện ngầm.

Lâm Hướng San sửng sốt mất mấy giây, sau đó cô ta tại chỗ dậm chân một cái, cuối cùng lại vội vàng đuổi theo bước chân của Cao Phong.

Cùng lúc đó.

Ở trên đường phố phồn hoa và tấp nập của Thủ đô, một đoàn xe nối đuôi nhau tạo thành hàng thẳng thật dài hối hả đi tới phía trước.

Đi ở phía trước mặt là một chiếc xe con có thương hiệu Volkswagen hết sức phổ thông, ở phía sau lại là những chiếc Mercedes có màu đen bóng đồng bộ cùng lao vun vút ở trên đường, dưới sự chiếu sáng của ánh nắng mặt trời, màu đen của đoàn xe lại càng trở nên lấp lánh đến chói mắt.

Tốc độ của đoàn xe này không chậm, ở trên địa bàn mà nơi nơi đều hạn chế tốc độ giống như là Thủ đô này thì tốc độ kia của đoàn xe rõ ràng là đã vượt quá vận tốc cho phép.

Tại nơi giao nhau giữa những tuyến đường lớn có hai nhân viên đeo phù hiệu màu đỏ trên tay áo đang làm việc, thấy được một màn vượt tốc độ này của đoàn xe lúc này thì rõ ràng là cũng cảm thấy có chút khó chịu, cầm còi sau đó đi tiến lên phía trước.

“Dừng xe! Tiếp nhận kiểm tra!” Trong nháy mắt, một người thanh niên đeo phù hiệu đỏ ở trên tay áo đã đứng ở trước mặt của đoàn xe, đồng thời cũng đang dùng tay thực hiện động tác ra hiệu cho đoàn xe dừng lại.

Thế nhưng đoàn xe kia lại giống như là đang có việc gấp gì đó muốn làm vậy, trên căn bản không có bất kỳ ý định đi chậm lại nào mà vẫn như cũ, giữ vững tốc độ không giảm, tiếp tục bay nhanh ở trên đường phố.

Lúc này, người thanh niên đeo phù hiệu màu đỏ ở trên cánh tay càng thêm cảm thấy khó chịu, bọn họ đã thi hành nhiệm vụ ở bên này nhiều ngày đến như thế rồi, cũng không phải là chưa từng được nhìn thấy qua những chiếc xe sang.

Có người chủ xe nào nhìn thấy bọn họ mà không phải khách sáo mấy phần?

Chỉ cần đưa bàn tay ra ngăn bọn họ lại thì bọn họ đều sẽ phải thành thật và ngoan ngoãn dừng xe lại vào bên lề.

Nhưng mà đội xe này thì lại ngược lại, bọn họ vậy mà lại ồn ào và phô trương đến như vậy?

“Lập tức dừng xe tiếp nhận kiểm tra! Nếu không thì sẽ tiến hành xử lý theo Luật an toàn giao thông đường bộ!” Lúc này, người thanh niên đeo phù hiệu màu đỏ ở trên cánh tay lại lần nữa thổi một tiếng còi rồi cất lời cảnh cáo.

Mà sau khi người thanh niên kia vừa mới nói xong những lời này thì đã có một bóng người đột nhiên vọt tới, nhanh chóng vươn tay kéo anh ta đi sang một bên.

“Ai, kéo tôi làm cái gì thế?”

Người thanh niên đeo phù hiệu màu đỏ ở trên cánh tay giận đến tím mặt, ngay tức khắc muốn quay đầu lại rầy la người vừa mới kéo tay mình.

Nhưng mà sau khi người thanh niên kia nhìn thấy rõ ràng được mặt mũi của người vừa mới tới, anh ta lại vội vàng nuốt câu nói kế tiếp xuống, hấp tấp hô lên: “Anh Lý, sao anh lại tới nơi này?”

Người được gọi là anh Lý kia không hề đeo phù hiệu màu đỏ trên cánh tay, mà trên người của anh Lý lại đang mặc một chiếc áo ba lỗ có dải phản quang, vừa mới liếc mắt nhìn một cái cũng có thể biết được là cấp bậc của anh Lý này cao hơn so với người thanh niên đeo phù hiệu màu đỏ ở trên cánh tay kia.

“Làm sao mà tôi lại tới nơi này sao, nếu như mà tôi không tới, vậy thì cậu sẽ gặp phải chuyện lớn rồi đấy!”

“Một nhân viên phụ trách công tác giao thông thôi mà, thật đúng là con mẹ nó còn cầm sợi lông gà ra mà coi như là lệnh bài của quân đội hay sao?” Anh Lý làm động tác chào với đoàn xe kia một cái, sau đó mới xoay người lại nói.

Đoàn xe gồm mấy chục chiếc xe sang không ngừng bánh, gào thét mà lướt qua tất cả mọi người, trên căn bản cũng không hề có ý định sẽ đi chậm lại.

“Sao, sao lại có thể gặp phải chuyện lớn được cơ chứ? Không phải chỉ là một chiếc Volkswagen thôi hay sao? Phía sau cũng chỉ là những chiếc Mercedes có giá mấy trăm triệu, một tỷ, cũng không phải là em chưa từng được nhìn thấy trước đây.” Người thanh niên đeo phù hiệu màu đỏ ở trên cánh tay cảm thấy có chút không phục nói.

“Tới đây, cậu mau nhìn lại cho kỹ một chút!” Anh Lý nắm lấy bả vai của người thanh niên đeo phù hiệu màu đỏ ở trên cánh tay kia, sau đó chỉ về phía đuôi xe của chiếc xe Volkswagen phổ thông mà anh ta nói, sau đó hỏi: “Nói cho tôi biết cậu nhìn thấy cái gì? Ngay tại phía trên biển số của chiếc xe đó!”

Người thanh niên đeo phù hiệu màu đỏ ở trên cánh tay bị lời nói của anh Lý làm cho sửng sốt một chút, sau đó anh ta đưa tay lên dụi mắt mấy lần, cuối cùng mới nói: “Một chuỗi ký tự?”

“Đúng vậy! Chính là một chuỗi ký tự, chẳng lẽ cậu chưa từng nghe nói qua có một câu nói rằng là, không sợ BMW và Land Rover, chỉ sợ Volkswagen mang theo một chuỗi ký tự hay sao!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi