RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1787

“Đây là, xe của ai? Biển số cũng không có? Chỉ có một tấm biển số tạm thời?” Có người nhỏ giọng lầm bầm một câu.

Rất nhanh, Ngô Quý Sơn đã giải đáp nghi ngờ cho mọi người.

“Cậu Vũ, tôi nghe mấy người cấp dưới nói, ở bên này cậu Vũ không có phương tiện thay đi bộ.”

“Vừa vặn cách đây không xa chính là đại lý Mercedes của bạn tôi, tôi mới bảo ông ta đưa một chiếc tới để cho cậu lái thay đi bộ trước.”

“Sau này, cậu thích xe gì thì nói cho tôi, tôi bảo người đặt làm riêng cho cậu một chiếc.” Ngô Quý Sơn cực kỳ cung kính nói.

Cao Phong có chút bất ngờ nhìn Ngô Quý Sơn, hiệu suất làm việc của ông ta khiến cho Cao Phong cũng phải nhìn với cặp mắt khác xưa.

Xem ra, có thể một mình phụ trách một phương ở nơi quan trọng như Thủ đô, năng lực của Ngô Quý Sơn này rõ ràng cũng cực kỳ không tầm thường!

“Không cần phiền phức như thế, chiếc này cũng rất tốt, tôi rất thích.” Cao Phong cười trả lời.

Mà đám người Lý Hiểu Khang lại trực tiếp bị dọa cho sững sờ.

Cái con mẹ nó!

Cao Phong chỉ tới ăn bữa cơm mà thôi, Khách sạn năm sao Hoàn Thịnh này chẳng những không tính tiền, còn bồi thường ngược lại cho Cao Phong hai triệu.

Đưa xong tiền không nói, không bao lâu sau lại tặng thêm một chiếc G-Class AMG giá trị hơn hai mươi tỷ!

Này con mẹ nó chỉ là chuyện có tiền thôi sao?

Trừ khi Cao Phong thật sự là ông chủ của Khách sạn này, nếu không thì thật sự không thể tìm được nguyên nhân khác để giải thích!

Rất nhanh, một người thanh niên mặc âu phục bước xuống khỏi chiếc G-Class AMG màu trắng kia, sau đó cực kỳ cung kính, dùng hai tay đưa chìa khóa xe đến tay của Cao Phong.

Cao Phong nhận lấy chìa khóa xe, lên tiếng chào Ngô Quý Sơn, sau đó lập tức chuẩn bị rời khỏi nơi này.

“Cô muốn đi cùng không?” Cao Phong nhìn Lâm Hướng San hỏi.

“Tôi vẫn nên về nhà thì hơn, về nhà có chút việc.” Lâm Hướng San muốn nói lại thôi.

“Được!”

Cao Phong gật đầu một cái, sau đó đi về phía chiếc G-Class AMG màu trắng mới tinh kia.

Mà đám người Lý Hiểu Khang bên kia, thấy Cao Phong đi tới thì đều theo bản năng thu hồi chìa khóa xe trong tay lại.

Xe của mấy tên thanh niên đứng sau lưng Lý Hiểu Khang kia cũng chỉ khoảng năm tỷ, mà chiếc xe này của Cao Phong, lại có thể mua được bốn chiếc xe của bọn họ mà vẫn còn dư!

Dưới tình huống này, bọn họ nào còn mặt mũi mà khoe khoang, tìm cảm giác ưu việt ở trước mặt của Cao Phong?

Theo quá trình lên xe và khởi động xe của Cao Phong, dứt khoát nhấn vào cần ga đi xa, động cơ V8 4.0 lít vô cùng mạnh mẽ kia cũng hung hăng phun ra khí xả, thậm chí còn phun khói lên đến trên mặt của bọn họ.

Khuôn mặt của tất cả mọi người đều truyền tới từng cơn đau rát.

“Chị San, chị San!” Con ngươi của cô gái tóc dài kia đảo quanh một lượt, sau đó vội vàng đi đến gần chỗ Lâm Hướng San, vô cùng nhiệt tình gọi: “Chị San, chị không có tiền đúng không? Em vừa mới hỏi xin ba em thêm một ít, chị lấy dùng trước đi này!”

“Không cần, cảm ơn.”

Lâm Hướng San dửng dưng xoay người, lái xe của chính mình, sau đó rất nhanh cũng nghênh ngang mà rời đi.

Còn về Ngô Quý Sơn, đợi Cao Phong rời đi rồi thì ông ta cũng ngay lập tức xoay người đi vào bên trong Khách sạn, để mặc đám người Lý Hiểu Khang ở ngoài cửa.

Không dứt khoát gọi Bảo vệ đuổi bọn họ đi, đã coi như là cho bọn họ mặt mũi lắm rồi.

Trên đường Cao Phong lái xe trở về chỗ ở, Khổng Duệ Chí cũng gọi tới một cuộc điện thoại, bảo Cao Phong chờ ông ta ở chỗ anh đang ở, ông ta sẽ lập tức tới ngay.

Nghe giọng của ông ta còn rất hưng phấn, chắc là đã mang tin tốt tới.

Cao Phong cũng rất mong đợi, tăng thêm tốc độ chạy về chỗ ở.

Mà bên kia, trên dọc theo đường đi, Lâm Hướng San vừa lái xe, vừa mở nhạc đến mức tối đa, lái thẳng về đến nhà họ Lâm.

Trong sân sau của nhà họ Lâm, trên một chiếc bàn trà nhỏ, ông cụ nhà họ Lâm và Lâm Hướng San ngồi đối diện nhau.

Ông cụ nhà họ Lâm nhìn vẻ mặt của Lâm Hướng San, bỗng nhiên có chút bật cười.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi