RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1843

Một đám người có quyền thế trong giới đổ thạch, đều liên tục tán thưởng, xưng hô với Cao Phong cũng trở nên cực kì thân thiết.

Phảng phất giống như có thể làm thân cùng với Cao Phong, thì Cao Phong có thể miễn phí đưa đồ cho bọn họ vây.

Hiện thực xã hội không phải cũng là cái dạng như vậy sao, có ít người sẽ luôn ghét sự nghèo khó thích sự giàu sang, thích nịnh bợ kẻ có tiền, kỳ thật người ta có tiền cũng sẽ không cho mình đâu, nhưng lại vẫn rất thích nịnh bợ bọn họ.

Tựa như Cao Phong lúc này, đối với những lời lôi kéo làm quen của những người này, chỉ duy trì nụ cười nhạt, cũng không đáp lời.

Cũng chỉ là cỏ đầu tường mà thôi, không cần thiết phải để ở trong lòng.

“Người anh em này, cậu cứ ra một cái giá đi.” Một người đàn ông trung niên đi về phía trước mấy bước, thấp giọng nói với Cao Phong.

“Đúng vậy, anh bạn nhỏ này cứ ra một cái giá xem nào, một nghìn tỷ được không?

“Tôi ra giá một nghìn hai trăm tỷ!”

Chỉ một lát, rất nhiều người đã vây lấy Cao Phong, từng người từng người giành ra giá trước!

Nhìn bộ dạng của bọn họ, giống như là hận không thể hiện tại liền lấy thẻ ngân hàng ra, cưỡng ép nhét vào trong tay của Cao Phong.

“Đừng ra giá nữa, chúng tôi không bán đâu!” Khổng Duệ Chí khoát tay áo với đám người này, sau đó trực tiếp đặt viên phỉ thúy loại quặng lâu năm kia vào trong một cái hộp nhỏ.

Nói đùa à, nhiệm vụ hàng đầu hôm nay bọn họ đến đây, chính là để tìm một khối phỉ thuý thượng hạng, để làm lễ vật tặng cho ông cụ Gia Cát.

Cho dù có ra giá nhiều tiền như thế nào, bọn họ cũng sẽ không bán.

Có một khối phỉ thúy Loại Pha lê từ quặng lâu năm trong tay, tại tiệc mừng thọ ngày mai khẳng định sẽ không có vấn đề gì.

Đám người thấy Cao Phong quả thật không có ý tứ muốn bán ra, cũng không kiên trì nữa, đành phải có chút hậm hực tản ra.

“Mẹ kiếp!” Thương Tuấn Hồng nhịn không được chửi tục một câu.

Vốn dĩ viên phỉ thuý mà anh ta mở ra được chính là Loại băng, cái này hoàn toàn không cần nghi ngờ cũng có thể trở thành tâm điểm của toàn bộ hiện trường.

Nhưng tâm điểm của toàn bộ hiện trường bây giờ, lại chuyển dời đến trên người của Cao Phong, điều này khiến anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu.

“Cậu Hồng, chắc chắn tôi sẽ khiến anh ta phải trả giá đắt, anh cứ yên tâm đi!”

“Tín hiệu ở trong này đã bị che đậy, tôi ra ngoài sẽ gọi điện thoại, chơi chết anh ta!”

“Đến lúc đó chúng ta sẽ cầm phỉ thuý về.” Lê Tiểu Quyền nghiến răng nghiến lợi nói.

Thương Tuấn Hồng nghe vậy cũng không nói gì, cũng không gật đầu hay ắc đầu, anh ta biết loại chuyện này để Lê Tiểu Quyền làm, cũng không tính là chuyện gì khó khăn cả.

Nhưng, anh ta muốn phủi sạch quan hệ, chắc chắn phải làm ra vẻ không biết gì về chuyện này cả.

“Cậu Vũ này, vậy hai cái phế liệu này, cậu định chuẩn bị cắt, hay là mang đi?” Sư phó giải thạch chỉ vào hai khối phế liệu bên cạnh.

Cao Phong nghĩ đến suy đoán trong lòng, vẫn lắc đầu nói: “Không cần cắt đâu, tôi sẽ mang nó đi.”

“Vậy cũng tốt.” Sư phó giải thạch khẽ gật đầu nói.

“Ế, xảy ra chuyện gì vậy? Đồ vậy mà cậu Hồng của chúng tôi ban thưởng cho anh, là để cho anh mang đi à?” Lê Tiểu Quyền nắm lấy cơ hội, lại bắt đầu chèn ép Cao Phong.

“Cái này hiện tại đã là đồ vật của tôi, nhưng anh vẫn muốn nhận sao?” Cao Phong thản nhiên nói.

“Anh!” Lê Tiểu Quyền sửng sốt một chút, có chút không thể tiếp lời được nữa.

“Cho nên việc tôi mang đi hay giải thạch ở ngay đây, thì có quan hệ gì với anh?” Trên gương mặt của Cao Phong là vẻ trêu tức.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi