RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1898

“A đúng rồi, đây tôi muốn giới thiệu với ông một chút, cậu chủ Cao, chính là bạn cũ của tôi.”

“Hôm qua ở đảo Minh Hoàng, tôi mới được nghe tin tức này thế nên mới liền suốt một đêm chạy tới nội thành Hà Nội.”

“Nhưng mà bây giờ xem ra, ông thực sự giống như có chút xem thường bạn bè của tôi.” Lý Khải Kiệt chậm rãi quay người lại, nhìn về phía Thi Tống Văn.

Thần sắc của Thi Tống Văn chấn động, vội vội vàng vàng giải thích nói: “ Tôi, tôi không có xem người bạn bè của cậu, cậu chủ Jackson…”

“Ông không xem thường ư? Ngay cả tôi cũng phải muốn gọi anh ta là cậu chủ Vũ, ông mở miệng ra lại tên nhãi này, ngậm miệng vào cái lại là tên nhãi kia, cái này không được xem là xem thường vậy thì là cái gì?” Lý Khải Kiệt nhàn nhạt hỏi.

Một tiếng chất vấn này dọa đến nỗi trong nháy mắt Thi Tống Văn phải ngậm miệng lại, không còn dám giảo biện nữa.

“Tiếng xì xào!”

Chỉ trong một thoáng, toàn bộ mội người trong sân này, đều vang lên từng đợt âm thanh nghị luận, trò chuyện.

Lê Tiểu Quyền cùng với Thương Tuấn Hồng, cùng Thi Tống Văn, đồng thời ngạc nhiên đứng sừng sờ ngay tại chỗ.

Lâm Hướng San thì mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên, bao gồm cả Khổng Duệ Chí ở bên trong cũng cực kỳ kinh ngạc.

Bọn họ đều không nghĩ đến, vậy mà Cao Phong thật đúng là quen biết Lý Khải Kiệt nha!

Cao Phong đến cùng còn có bao nhiêu tấm át chủ bài nữa?

Anh ta đến cùng có bao nhiêu mối quan hệ?

Trong đầu Lâm Hướng San lại một lần nữa vang lên câu nói lúc trước của Cao Phong.

“Tên gọi Cao Vũ của tôi thả ra thì trong thiên hạ này tất cả đều là người trung thành của tôi.”

Mặc dù Lý Khải Kiệt người này không phải là cấp dưới của Cao Phong, nhưng cũng phải nhìn ra trình độ quan hệ của hai bọn họ cực kì thân mật, cũng không phải chỉ bình thường là bạn bè nha!

Lúc này Gia Cát Kiến Nguyên cũng có hơi sửng sốt, trong lòng không khỏi sợ hãi không dứt.

Vừa rồi những lời nói của Cao Phong nói đều là sự thật.

Lúc ấy Gia Cát Kiến Nguyên căn bản không tin tưởng, còn cảm thấy rằng Cao Phong cuồng vọng tự đại, chính mình chỉ là đang khoác lác mà thôi.

Mà bây giờ khi Lý Khải Kiệt tự mình tìm đến, xác nhận chuyện này, rốt cuộc cũng không ai dám can đảm hoài nghi nửa phần.

Mặc dù cái tên gọi Cao Vũ này không có danh tiếng gì ở kinh đô Hà Nội nhưng sau lưng anh ta có nhiều mối quan hệ như vậy, quả thật là cực kỳ khủng bố nha!

“Cậu chủ Jackson, do tôi không biết cậu chủ Vũ đây là bạn bè của anh, trước đó có thể đón tiếp còn chưa chu đáo, xin anh hãy tha lỗi!”

Gia Cát Kiến Nguyên cũng là nhân vật thành tinh ở trong kinh đô này, nhìn thấy một màn như thế này, liền vội vàng chủ động đi bồi tội.

“Không có việc gì, ông chủ Gia Cát, tôi đã nói đây chỉ là ân oán cá nhân, lại quấy rầy đến bữa tiệc mừng thọ của dòng họ Gia Cát, tôi đây còn xin ông đừng khiển trách.” Một lời nói xã giao này của Cao Phong lần nữa khiến cho trong lòng của Gia Cát Kiến Nguyên rất dễ chịu, thoải mái.

“Được rồi, được rồi. Vậy chúng ta tranh thủ thời gian ngồi xuống, bữa tiệc mừng thọ cũng sắp bắt đầu rồi, tôi liền lập tức đi mời ông cụ ra đây.”

Gia Cát Kiến Nguyên nhìn một chút thời gian, vội vàng nhiệt tình chào hỏi các khách mời cùng ngồi xuống.

Thương Tuấn Hồng cùng Lê Tiểu Quyền cùng liếc nhau một cái, sau đó mang theo bọn người Lê Tĩnh Văn đi đến một bên.

Lúc này Lý Khải Kiệt có mặt ở đây, nếu như bọn họ còn muốn gây phiền phức, nhưng cũng không có khả năng, hoặc là do não bị ngập nước rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi