RỂ QUÝ RỂ HIỀN

"Cao Phong, anh còn giả vờ gì chứ? Tôi thừa nhận anh quen Lâm Vạn Quân tổng giám đốc của bất động sản Phong Mai, nhưng như vậy tính sao?”

"Cho dù anh quen ông ta, anh cũng không phải là ông ta, cũng không có nghĩa là anh có tiền, cho nên anh kiêu ngạo gì chứ?”

Lúc này Hạ Vy sắp chết vì cười rồi.

Từ khi theo Trương Kiên, Hạ Vy tham dự không ít bữa tiệc của xã hội thượng lưu, tất nhiên là cũng quen rất nhiều nhân vật lớn ở thành phố Hà Nội!

Cho nên lúc trước cô ta cảm thấy thân phận của Cao Phong rất lợi hại, nhưng bây giờ sao, hiện giờ cảm thấy chỉ vậy mà thôi.

Có lẽ Cao Phong có quan hệ khá tốt với Lâm Vạn Quân, nhưng Cao Phong vĩnh viễn không phải là Lâm Vạn Quân.

Giống như Trương Hàn cũng quen Lâm Vạn Quân, nhưng Lâm Vạn Quân sẽ cho tiền Trương Hàn sao?

Hơn nữa hiện giờ Trương Kiên chồng của mình, là có quan hệ hợp tác với bất động sản Phong Mai.

Trương Kiên và Lâm Vạn Quân có quan hệ đôi bên cùng có lợi, tất nhiên là càng thêm thân hơn so với Lâm Vạn Quân và Cao Phong.

"Bây giờ tôi sẽ di chuyển xe ra, hai người vào đi.”

Cao Phong lạnh nhạt nói, anh thật sự không muốn nhiều lời với Hạ Vy.

"Anh bảo chúng tôi đi thì chúng tôi đi sao, mặt mũi của anh lớn lắm à?"

"Không phải là anh nói không cần chúng tôi bố thí, anh vẫn có thể vào khu biệt thự này được ư? Anh vào đi cho tôi xem!”

Vẻ mặt Hạ Vy khinh thường, giống như ăn chắc Cao Phong.

Cao Phong khẽ lắc đầu, nếu Hạ Vy muốn thấy mình thành trò cười, vậy thì để cô ta nhìn xem vậy.

Cao Phong mở cửa xe, lục tìm hộp để đồ một lát, lập tức tìm được tấm danh thiếp kia.

Sau đó anh gọi điện theo số trên danh thiếp.

"Ha ha, giả thần giả quỷ, trái lại em muốn xem anh ta gọi điện thoại cho ai.”

"Không phải là gọi điện thoại cho Lâm Vạn Quân tổng giám đốc Lâm của bất động sản Phong Mai đấy chứ?” Hạ Vy không ngừng cười nói.

"Tổng giám đốc Lâm là ông chủ của công ty bất động sản, đâu cần tới nơi này mua nhà, đến lúc đó cả khu quy hoạch Thành Bắc đều tùy ý để tổng giám đốc Lâm lựa chọn” Trương Kiên cười ha ha.

Nhân viên bảo vệ cũng khẽ đảo mắt, vội vàng tiến lên trước, chuẩn bị vuốt mông ngựa của Trương Kiên.

"Tôi nói anh này, anh đừng nên lãng phí thời gian của chúng tôi, tôi lại nói một lần nữa với anh.”

"Chỉ có chủ nhà ở khu biệt thự này, mới có tư cách dẫn anh đi vào, nếu không thì anh gọi điện thoại cho ai cũng vô dụng”

"Cho dù anh gọi điện thoại cho cấp trên tới, bọn họ cũng không thể quyết định được chuyện ở nơi này, bởi vì khu biệt thự ở khu dân cư Phương Đông, thuộc lãnh địa tư nhân."

"Tôi nghĩ anh nên tiếp nhận ý tốt của tổng giám đốc Trương, để tổng giám đốc Trương dẫn anh vào không được sao?”

"Anh nói hai câu lời hay với tổng giám đốc Trương, chỉ cần tổng giám đốc Trương gật đầu, tôi sẽ lập tức cho anh đi!”

Nhân viên bảo vệ lập tức hóa thành chó săn của Trương Kiên, nịnh hót Trương Kiên.

Cao Phong liếc mắt nhìn ba người, trong đôi mắt xuất hiện ý tứ sâu xa.

Sau đó trực tiếp gọi điện thoại.

"Alo, xin chào, đây là bộ phận bán hàng của khu dân cư Phương Đông.” Điện thoại vừa kết nối, giọng của quản lý bán hàng lập tức vang lên.

"Tôi là Cao Phong.” Cao Phong lạnh nhạt nói.

"Hả? Anh là anh Cao sao? Anh có gì dặn dò, tôi có thể phục vụ anh mọi lúc." Quản lý bán hàng sửng sốt, sau đó lập tức vô cùng cung kính nói.

Thấy Cao Phong ở bên cạnh làm bộ làm tịch gọi điện thoại, vẻ mặt đám Hạ Vy vô cùng khinh thường.

Đứng yên tại chỗ đợi, bọn họ rất muốn nhìn xem, không có mình giúp đỡ, Cao Phong vào trong khu biệt thự kiểu gì.

"Hiện giờ tôi đang ở khu biệt thự trong khu dân cư Phương Đông, nhưng tôi không vào được, hiểu ý của tôi rồi chứ?” Cao Phong lạnh nhạt nói, trong giọng nói có chút không kiên nhẫn.

Nếu không vì chuyện này, anh đã sớm đi vào, còn không gặp mặt Hạ Vy.

Hiện giờ gặp Hạ Vy, rất ảnh hưởng tới hứng thú của Cao Phong.

"Chuyện này... Trời ạ! Sao tôi lại quên mất chuyện này chứ?”

"Anh Cao, anh nhất định phải nghe tôi giải thích, bình thường chúng tôi đều là ký hợp đồng, sau đó mới nhập thông tin của khách hàng vào trong hệ thống khu biệt thự ở khu dân cư Phương Đông!”

“Bao gồm các thông tin về chứng minh thư, tên tuổi của chủ hộ, nhưng ngày đó vì không ký hợp đồng... Cho nên tôi chưa làm chuyện này!”

"Anh Cao, anh trăm ngàn lần đừng tức giận, đây đều là lỗi của tôi, bây giờ tôi sẽ lập tức làm ngay!”

Quản lý bán hàng đột nhiên kịp phản ứng, sau đó vỗ mạnh lên trán, hoảng sợ giải thích với Cao Phong.

Cao Phong là thần tài đấy, anh ta chưa từng gặp người giàu có nào ra tay hào phóng như vậy, cho nên anh ta đâu dám có chút thất lễ?

"Tôi không có nhiều thời gian, anh làm nhanh lên một chút.” Cao Phong thản nhiên nói.

"Được, anh Cao, tôi sẽ lập tức làm ngay cho anh!”

"Anh gửi thông tin chứng minh thư và họ tên của anh cho tôi biết, tôi lập tức làm hồ sơ cho anh, sau đó tôi sẽ gọi điện thoại nói với anh."

Quản lý bán hàng vội vàng mở hệ thống trên máy tính ra, làm hồ sơ giúp Cao Phong.

Cao Phong hờ hững gật đầu, sau khi cúp điện thoại, anh lập tức gửi ảnh chụp chứng minh thư cho quản lý bán hàng.

Kế tiếp chỉ cần đợi quản lý bán hàng gửi tin tới, anh có thể đi vào.

Cao Phong đứng bên cạnh xe, tiện tay châm một điếu thuốc, lẳng lặng chờ đợi.

"Haizz, Cao Phong, không phải là anh muốn đi vào sao? Sao đứng ở đây hút thuốc thế?”

"Tới đây, tôi nhường chỗ cho anh, anh nhanh đi vào thôi!”

Hạ Vy giả bộ kéo Trương Kiên đứng sang bên cạnh.

"Thưa cô, cô trăm ngàn lần đừng nói đùa, là nhân viên bảo vệ của khu biệt thự, tôi nhất định phải đảm bảo quyền lợi của chủ mỗi biệt thự!”

"Khu biệt thự này, không phải là loại người nào cũng có thể đi vào.” Nhân viên bảo vệ lập tức trả lời.

Hạ Vy liếc mắt nhìn bảo vệ với vẻ tán thưởng, những lời này của nhân viên bảo vệ, quả thật rất đúng ý cô ta!

Cao Phong khẽ nhíu mày, liếc mắt nhìn thoáng qua nhân viên bảo vệ kia.

Anh vốn không định so đo với nhân viên bảo vệ này, dù sao đây cũng là công việc của anh ta, không cho người khác đi vào, cũng là quy định của khu dân cư Phương Đông.

Nhưng thái độ và những lời anh ta nói ra, có phần sỉ nhục người khác.

"Nếu anh không muốn tìm phiền phức cho mình thì nên khép cái miệng lại” Vẻ mặt Cao Phong hờ hững nhìn nhân viên bảo vệ.

"Anh đang uy hiếp tôi sao? Tôi nói cho anh biết, tôi chỉ phục vụ cho chủ trong khu biệt thự, anh là cái thá gì, mà dám khoa chân múa tay với tôi à?"

Nhân viên bảo vệ này hừ lạnh một tiếng, chỉ vào Cao Phong mắng.

Chỉ cần khiến Trương Kiên và Hạ Vy vui vẻ, mình đắc tội một nhân vật nhỏ như Cao Phong có là gì?

Lái xe BMW thì sao? Lái xe sang hơn BMW hãy nói!

Chủ trong khu biệt thự này, xe của ai mà không gần hai tỷ?

"Sao anh biết tôi không phải là chủ trong đây?” Cao Phong lạnh nhạt nhìn nhân viên bảo vệ, sau đó đi thẳng tới chỗ anh ta.

"Anh, anh muốn làm gì?” Nhân viên bảo vệ thấy Cao Phong đi về phía mình, lúc này có chút luống cuống.

Mà tay anh ta cũng mò mẫm về phía chiếc gậy màu đen bên hông theo bản năng.

Anh ta cho rằng Cao Phong thẹn quá hóa giận, cho nên muốn ra tay với mình.

Nhưng mà ngay sau đó, di động trong túi của Cao Phong trực tiếp vang lên.

Cao Phong không lấy điện thoại ra, đã biết người gọi tới là quản lý bán hàng kia.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi