RỂ QUÝ RỂ HIỀN

“Haizz, tổng giám đốc Lâm lo lắng nhiều rồi, bên kia tôi sẽ sắp xếp người tôi tin tưởng đi, đương nhiên là tôi phải ở đây tọa trấn!"

“Dù sao nhà họ Cao đã ủy thác cho tôi, tất nhiên là tôi không thể khiến nhà họ Cao thất vọng!" Vẻ mặt Cao Minh Trí nghiêm túc nói.

Lại lấy nhà họ Cao ra áp chế Lâm Vạn Quân.

Khóe miệng Lâm Vạn Quân giật giật, không tiếp tục nhiều lời về đề tài này nữa.

“Vậy ý của ông Cao là, sau này ông Cao sẽ đưa người của mình tới, gia nhập bất động sản Phong Mai, quản lý khu quy hoạch Thành Bắc sao?” Vẻ mặt Lâm Vạn Quân có chút không vui.

Khuy quy hoạch Thành Bắc là nơi quan trọng như vậy, tất nhiên là cần người tuyệt đối đáng tin mới có thể đảm nhiệm.

Nhưng người của Cao Minh Trí, Lâm Vạn Quân thật sự không tin tưởng.

Tuy nói hiện giờ hai người đều làm việc cho Cao Phong, nhưng chỉ là cùng làm việc chung, tính toán, suy nghĩ, chí hướng khác nhau.

"Chuyện đó thì không cần! Trong khoảng thời gian này tôi sẽ ở công ty quan sát, chọn lựa một người thích hợp nhất đảm nhận vị trí tổng phụ trách khu quy hoạch Thành Bắc." Cao Minh Trí cười nhạt, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén.

Quả nhiên, ông ta vừa mới nói xong, mười mấy quản lý cấp cao ở đây, trừ người mà Lâm Vạn Quân mang tới, những người khác đều nhìn về phía Cao Minh Trí.

Trong đôi mắt tràn ngập nóng rực và chờ mong, dù sao người nào cũng biết, người tổng phụ trách khu quy hoạch Thành Bắc, là một công việc béo bở!

Nói ra địa vị cũng rất cao, bởi vì quyền lợi trong tay rất lớn.

Nếu có thể được Cao Minh Trí nhìn trúng, đảm nhiệm người phụ trách ở đó, tuyệt đối sẽ thăng chức rất nhanh.

Sắc mặt Lâm Vạn Quân lại càng khó coi hơn.

Vốn dĩ Cao Minh Trí đột nhiên xuất hiện ở bất động sản Phong Mai, hiển nhiên là có rất nhiều người không phục ông ta.

Cho nên lúc trước ông ta nói có chuyện gì đều có thể tới tìm ông ta định đoạt, Lâm Vạn Quân không lo lắng nhiều.

Nói gì đi chăng nữa, Lâm Vạn Quân này mới là tổng giám đốc của bất động sản Phong Mai.

Nhưng một chiêu này của Cao Minh Trí đúng là đủ ngoan độc, người nào có thể đạt được thưởng thức của ông ta, người đó sẽ thành người tổng phụ trách của khu quy hoạch Thành Bắc.

Như vậy, chắc chắn sẽ có không ít người a dua nịnh hót Cao Minh Trí.

Đến lúc đó, Cao Minh Trí sẽ nhanh chóng bồi dưỡng ra thế lực của chính ông ta!

Trong lòng Lâm Vạn Quân rất sốt ruột, mình thì không sao, nhưng ông ta tuyệt đối không muốn để Cao Minh Trí ảnh hưởng tới Cao Phong một xíu nào.

Nhìn Cao Minh Trí đứng ở phía xa, trong lòng Lâm Vạn Quân không khỏi lo lắng.

Xem ra, sau này bất động sản Phong Mai có Cao Minh Trí ở đây, tất nhiên là sẽ không giống như trước đây, lời Cao Phong nói là duy nhất!

Khu biệt thự trong khu dân cư Phương Đông.

Cao Phong ngồi trên ghế sofa bằng da thật trong đại sảnh biệt thự, nhìn một vòng xung quanh, trong lòng rất hài lòng.

Vừa rồi anh đã đi lên lầu xem xét một lát, kiểm tra trang trí trong phòng, tổng thể là tương đối hài lòng.

Quản lý bán hàng kia thật sự không nói sai, giá trị của biệt thự này tuyệt đối đáng giá mười hai tỷ.

Cho dù là bố cục tổng thể, hay là trang trí bên trong, biệt thự bình thường đều không thể sánh bằng.

Nhìn biệt thự này, Cao Phong thật sự có chút chờ mong, biệt thự trung tâm sẽ có kiểu dáng thế nào.

Cao Phong vừa nhìn bốn phía, trong lòng anh vừa nghĩ thầm, có nên bổ sung gì đó về phương diện trang trí hay không.

Đúng lúc này, cửa biệt thự đột nhiên bị người ta đẩy ra.

Cao Phong vội vàng quay đầu nhìn, trong lòng có chút nghi ngờ. Biệt thự này, chẳng lẽ còn có người khác ra vào?

Cao Phong nhíu mày nhìn về phía cửa, thì thấy một cô gái tuổi xấp xỉ Kim Tuyết Ngọc, đang chậm rãi đi về phía biệt thự.

Cô ta giống như hoàn toàn không chú ý tới sự tồn tại của Cao Phong, sau khi cô ta đi vào, cũng có chút nhát gan đứng bên cạnh cửa, bắt đầu cẩn thận cởi giày trên chân ra.

Cô gái này có mái tóc dài đen tuyền, cơ thể rất cao, Cao Phong nhìn ra cô ta phải trên một mét bảy.

Gương mặt mộc mạc không trang điểm, căn bản không giống cô gái ở độ tuổi này, vô cùng giản dị.

Con gái hiện giờ, có ai không trang điểm đã gặp người khác?

Mà vẻ mặt cô ta rất đơn thuần, nhìn hơi ngây thơ, cho dù đôi mắt to không có đồng tử đẹp, nhưng nhìn rất sáng ngời, trong suốt.

Cô gái này ăn mặc rất giản dị, sau lưng là một cái túi đựng đồ, trên người cũng là một bộ quần áo dọn dẹp.

Cao Phong lập tức hiểu rõ, nhưng không nói gì.

Sau khi cô gái kia cẩn thận cởi giày trên chân ra, xác định mình sẽ không giẫm bẩn lên sàn nhà của biệt thự, mới chậm rãi mở túi của mình, lấy một chiếc khăn trùm đầu, quấn lên trên tóc mình.

Cô ta làm vô cùng cẩn thận, chắc là sợ tóc rơi xuống sàn nhà?

Làm xong mọi chuyện, cô gái mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn bên trong biệt thự.

“Ừ... Hôm nay dọn dẹp từ đây đi?" Cô gái lẩm bẩm, nhưng còn chưa nó hết câu, bỗng nhiên nhìn thẳng vào Cao Phong đang ở phòng khách.

Ánh mắt hai người nhìn thẳng nhau, bầu không khí đột nhiên trở nên im lặng. “Hả? Anh là?" Khoảng chừng mấy

giây sau, cô gái kia mới đột nhiên kịp phản ứng, không nhịn được hét lên kinh hãi.

Nhìn bộ dạng của cô gái này, bỗng nhiên Cao Phong rất muốn trêu đùa.

Anh lạnh nhạt hỏi: “Cô là ai?"

"Tôi.." Cô gái nghe thấy vậy thì sửng sốt, sau đó nói: “Tôi là người giúp việc theo giờ ở khu dân cư Phương Đông, phụ trách dọn dẹp ngôi biệt thự này, anh là ai thế?"

Đôi mắt của cô gái rất to, lúc này trong mắt tràn ngập nghi ngờ, nghiêng đầu nhìn về phía Cao Phong.

"À... Tôi là ông chủ của công ty giúp việc, tới giám sát công việc của cô." Cao Phong nghiêm túc trả lời.

"Hả?" Cô gái lập tức ngây ngẩn cả người.

Sau đó cô ta không có bất cứ hoài nghi gì, vội vàng trả lời: “Tôi dựa theo yêu cầu của công ty, cách ba ngày sẽ tới đây dọn dẹp một lần, dọn dẹp sạch sẽ mọi khu vực, anh có thể đi kiểm tra!"

“Còn nữa, tôi đã mua bọc giày và bọc chân, đảm bảo sẽ không làm hỏng và làm bẩn biệt thự một xíu nào, anh đều có thể nhìn xem."

Cô gái thật sự coi Cao Phong là ông chủ, nghiêm túc báo cáo công việc với Cao Phong.

Giống như sợ bị Cao Phong đuổi việc.

Cao Phong khẽ lắc đầu, cô gái này đúng là đơn thuần và có chút đáng yêu.

Không biết ở độ tuổi của cô ta, hẳn là còn chưa tốt nghiệp đại học, sao đã ra ngoài làm thêm công việc như vậy.

“Đừng khẩn trương, tôi không phải ông chủ của cô." Cao Phong lắc đầu, cười khẽ nói.

"Hả? Vậy anh là?"

“Anh không phải là ông chủ, sao anh lại ở đây, còn có chìa khóa nơi này?" Cô gái hơi nghi ngờ hỏi.

“Tôi đã mua ngôi biệt thự này, sau này biệt thự đã có chủ nhân!" Cao Phong thản nhiên giải thích.

Cô gái sửng sốt một lát, sau đó vội vàng gật đầu: “À... À... À... Tôi nhớ ra rồi, ngày hôm qua quản lý nói với tôi, bảo tôi dành thời gian tới dọn dẹp, biệt thự này đã bán đi."

“Đúng vậy, cho nên sau này cô không cần tới dọn dẹp, tôi sẽ tự mình sắp xếp." Cao Phong gật đầu.

Cô gái nghe thấy vậy thì sửng sốt, khóe miệng giật giật muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng thở dài một tiếng không nói gì.

"Sao thế? Có vấn đề gì à?" Cao Phong hơi nghi ngờ.

"Không... Không có gì..." Cô gái vừa lắc đầu, vừa bắt đầu lấy dụng cụ ra, tiến hành dọn dẹp ngôi biệt thự này.

Thực ra nơi này rất sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi nào, cũng tuyệt đối không tìm được vết bẩn, có thể thấy, trong ngày thường cô gái này làm việc vô cùng cẩn thận.

Nhưng Cao Phong không từ chối, dù sao đây là công việc của cô ta.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi