Chương 2041
“Sĩ quan Trọng, cậu có ý gì muốn chúng tôi làm sao?” Cha của Thương Tuấn Hồng nhỏ giọng hỏi.
“Chỉ thị thì chắc chưa tới lúc nói, chẳng qua tôi có nghe nói, cậu Lê Tiểu Quyền đây hình như muốn bạn thân của tôi quỳ xuống thì phải, hơn nữa còn khiến cho cậu ấy sốt ruột lắm. Không biết có chuyện này không nhỉ?”
Trọng Dương Bình nghiền ngẫm cười, quay đầu nhìn về phía Lê Tiểu Quyền.
Lê Tiểu Quyền nghe vậy liền sửng sốt, không dám ở trước mặt Trọng Dương Bình nói dối một câu, chỉ có thể cười mỉa, gật gật đầu.
“Cái này, thật sự là một yêu cầu kỳ lạ nhỉ…” Trọng Dương Bình cười một chút, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bốn người nói: “Nếu đã như vậy, thì các người cùng nhau làm đi, cùng nhau hoàn thành cái yêu cầu này luôn ha.”
Trọng Dương Bình nói ra những lời vào thời điểm này, nụ cười trên mặt anh ta lập tức giảm đi, trong ánh mắt tản ra sự lạnh lùng đến lạnh sống lưng.
Ngay cả lòng bàn tay của anh ta cũng đang khe khẽ cử động, cầm súng trên thắt lưng rồi tiến lại gần.
“Cái gì?”
Bốn người đều chết lặng.
Ý của Trọng Dương Bình là muốn bốn người họ quỳ xuống Cao Phong để xin lỗi sao?
Chuyện này, chuyện này quả thực quá hoang đường rồi!
Trong mắt của bọn họ Cao Phong, rõ ràng chính là một con kiến có thể tùy ý bóp chết bất cứ lúc nào!
Nhưng mà hiện tại, bọn họ lại phải quỳ xuống trước mặt con kiến ấy để xin lỗi, chuyện này chẳng lẽ không hoang đường sao?
“Các người cùng nhau đi, chẳng lẽ còn muốn thương lượng tiếp về chuyện này sao? Các người vẫn muốn bàn bạc xem làm cách nói để giết chết bạn của tôi à?” Trọng Dương Bình điềm đạm hỏi.
“Không có không có không có…” Cha của Thương Tuấn Hồng vội vàng xua tay giải thích.
“Tôi không muốn nghe bất cứ lời giải thích nào cả, hoặc là làm, hoặc là…”
Trọng Dương Bình nói tới đây, một lần nữa tạm dừng, ý muốn bốn người bọn họ tự hiểu.
Trên trán cả bốn người đều bắt đầu chảy mồ hôi nhễ nhại, phía sau lưng áo thì càng bị làm cho ướt nhẹp cả một vùng.
“Tôi thấy mấy người cũng biết Cao Phong đang ở đâu rồi, bây giờ có thể lập tức chạy đến đó.”
Trọng Dương Bình nhẹ nhàng nói xong, sau đó xoay người muốn rời khỏi.
Ra đến cửa, cậu lại đứng lại.
“Bạn của tôi thích kín tiếng, cho nên sự việc của tôi với mấy người tốt nhất là im lặng, đừng hé môi ra nói nửa lời với ai. Hiểu chứ?”
Nói xong câu đó, Trọng Dương Bình mới đi ra ngoài cửa, rời đi nhà họ Thương.
Cho đến khi Trọng Dương Bình rời đi không được bao lâu, bốn người mới cảm sự áp chế khủng khiếp kia đang từ từ tiêu biến đi, nhịn không được liền thở phào nhẹ nhõm.
“Cha, chúng ta, chúng ta bây giờ phải làm sao đây?” Thương Tuấn Hồng trừng lớn đôi mắt, hỏi.
Cậu ta lần đầu tiên thấy mình thật sự thất bại trước Cao Phong.
Cao Phong giờ đây có Trọng Dương Bình chống lưng thì còn ai ở thủ đô này dám tùy tiện động đến cậu ta nữa?
“Còn có thể làm sao bây giờ? Suy cho cùng cậu ta Trọng Dương Bình, một người không hề tầm thường!” cha của Thương Tuấn Hồng thở dài một hơi.
“Trọng Dương Bình thì sao chứ? Cậu ta bảo chúng ta quỳ thì chúng ta quỳ liền sao? Dựa vào cái thá gì chứ!”
“Nếu nhà họ Diệp vẫn như cũ, Trọng Dương Bình còn chưa đủ tư cách!” Lê Tiểu Quyền hừ lạnh một tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Con thật sự cho rằng, Trọng Dương Bình sẽ vì một người bạn thông thường mà cố ý tới cảnh cáo chúng ta sao?” Cha của Thương Tuấn Hồng liếc mắt nhìn sang Lê Tiểu Quyền một lúc.
Cha của Lê Tiểu Quyền khẽ nhíu mày, hỏi: “Chẳng lẽ nói, nhà họ Diệp cho người nhúng tay vào việc này sao?”
Khi lời nói này vừa được thốt ra, cha của Lê Tiểu Quyền trong lòng liền kinh ngạc.
Với thân phận của nhà họ Diệp, nếu thực sự nhúng tay chuyện này thì kỳ thực bọn họ một chút cũng không có cơ hội để ngăn cản nổi.
“Tôi không biết.” Cha của Thương Tuấn Hồng khẽ lắc đầu, nói: “Nhưng ta biết, Trọng Dương Bình năm đó vì Diệp Thiên Long mà chặn lại giúp ông ta một phát viên đạn.”
“Mà Diệp Thiên Long vì Trọng Dương Bình, trong một đêm không biết thanh trừ bao nhiêu là người để trả thù cho Trọng Dương Bình, chuyện này trước kia làm chấn động không ít khắp thủ đô.”
“Giữa hai người bọn họ có tình cảm sâu đậm như vậy. Chuyện của Trọng Dương Bình chắc chắn Diệp Thiên Long sẽ nhúng tay vào lo cho cậu ta.”