RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2102

Đặc biệt hai tròng mắt ví như ngôi sao biển cả thâm sâu, càng giống như có thể nhìn thấu lòng người vậy, làm cho Phạm An Quốc có cảm giác hoàn toàn bị nhìn thấu.

“Cậu ta chẳng qua ở tuổi hai mươi, làm sao có khí thế hùng mạnh đến như vậy?” Phạm An Quốc tự nói trong lòng không dám tin.

Cao Phong kia nhìn vẻ ngoài bình tĩnh, trên thực tế thì là một con mãnh hổ khát máu đấy!

Loại cảm giác đó, ông ta chỉ cảm nhận qua trên người của cụ ông nhà họ Phạm.

Nhưng cụ ông nhà họ Phạm là nhân vật thực sự đã trải qua vô số sinh tử, Cao Phong cái người trẻ tuổi này sao có thể so sánh ngang hàng được?

Nhưng Phạm An Quốc biết cảm giác của bản thân không sai.

Vừa khi nãy, trên người Cao Phong trong khoảnh khắc thể hiện sự trút giận đó, làm cho Phạm An Quốc trong lòng nhịn không được mà chấn động.

Khí thế mạnh mẽ đó trên người của Cao Phong, thậm chí so với cụ ông nhà họ Phạm, lại mạnh hơn mấy phần.

Này, thật quá kinh khủng?

Quả thật là kinh khủng đến cực điểm!

“Cha, cha? cha đang nghĩ gì thế?” Phạm Thanh Nhiên thấy Phạm An Quốc ngây ra tại chỗ không nói lời nào, vội vàng đưa tay đẩy đẩy Phạm An Quốc.

“À, cha không sao, cha không sao.”

Phạm An Quốc phản ứng lại, vội vàng từ trong tay áo, lấy ra khăn giấy lau lên trán.

Phạm Thanh Nhiên liếc nhìn Phạm An Quốc, trong lòng nhịn không được than nhẹ một tiếng.

Đã nhiều năm vậy rồi, cô ta là lần đầu tiên, nhìn thấy Phạm An Quốc lộ ra biểu cảm này.

Trước đây, Phạm An Quốc bất luận làm việc gì, đều là khí thế mười phần tự tin tràn đầy, cho người ta cảm giác bất cứ việc gì cũng không làm khó ông được.

Nhưng hiện tại đối diện với Cao Phong, Phạm An Quốc xem ra, giống như không có khí thế gì.

Giống như là, bị khí thế của Cao Phong lấn áp vậy.

“Xem ra, lần này chúng ta thật sự thất bại rồi.” Phạm Thanh Nhiên than nhẹ một tiếng.

Phạm An Quốc nhìn bóng lưng Cao Phong trên sân khấu, chậm rãi phục hồi tâm tư hỗn độn trong lòng, nhịn không được hừ lạnh một tiếng.

“Con cho rằng việc này cứ thế mà xong sao? Không bao giờ.”

“Ta đã sớm nói qua, giành giang sơn thì dễ, giữ giang sơn mới khó.”

“Mặc dù Cao Vũ hiện tại nắm được khu thương mại Kiên Thành, nhưng cậu ta chưa chắc có thể giữ được.”

“Cười đến cuối cùng, mới là kẻ chiến thắng thực sự, người thắng lợi lớn nhất, một chút thành công trước mắt thì tính là gì chứ.” Phạm An Quốc hơi cắn răng, một kế hoạch rất nhanh hình thành trong lòng.

Nói về con người của Phạm An Quốc và Diệp Thiên Long mà nói, họ có thể ngồi trên vị trí chủ của gia tộc, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.

Giở trò thủ đoạn việc này đối với họ mà nó, quả thật là quá dễ dàng.

Phạm An Quốc tự nhận mình là người từng trải, so với Cao Phong cái người trẻ tuổi này phong phú hơn gấp bội.

Nên, giở một chút thủ đoạn Cao Phong tuyệt đối không phải là đối thủ.

Nắm được Cao Phong, tuyệt đối chỉ là vấn đề thời gian sớm muộn.

“Cha, cha vẫn chưa chịu buông bỏ sao? Cha muốn đối phó anh ta như thế nào?” Phạm Thanh Nhiên nhẽ nhíu mày.

Giữa nhà họ Phạm ở Thủ Đô và Cao Phong, cũng xem như giao thủ mấy lần rồi.

Trừ lần đó Cao Phong ở nhà họ Phạm nhận thua ra bất kì lần nào khác nhà họ Phạm đều là bị Cao Phong đè đầu.

Nên khiến cho người có tính cách kiêu ngạo như Phạm Thanh Nhiên, lúc này trong lòng cũng có chút thiếu tự tin.

“Cha đương nhiên có cách đối phó anh ta, muốn cướp đồ ăn từ trong tay nhà họ Phạm ta, haha…”

Phạm An Quốc cười lạnh, bàn tay đang đặt trên tay vịn của ghế hơi nắm chặt, xương các đốt ngón tay trắng bệch.

Từ trước đến nay đều là nhà họ Phạm đoạt đồ trong tay người khác, có lúc nào bị người khác đoạt lấy chứ?

Xem ra, nhà họ Phạm phải lấy được việc này, xử lý Cao Phong giết gà dọa khỉ.

“Bằng không thì đợi sau khi tan họp, con tìm cơ hội trước tiên cùng anh ta nói chuyện, trong tay con có một thứ, anh ta nhất định rất có hứng thú…” Phạm Thanh Nhiên thấp giọng tự mình nói một câu.

Phạm An Quốc cũng không nghe thấy câu nói này, mà nhìn hướng về phía sân khấu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi