Chương 2108
Cao Phong không luống cuống chút nào đưa tay tiếp nhận, ánh mắt nhìn về phía dưới đài, từ trái sang phải chậm rãi đảo qua.
Hai con ngươi như điện, khí thế mạnh mẽ giống như núi lớn nguy nga đứng thẳng trên đài, bức người đến mức không cách nào thở nổi.
Có rất nhiều người trong lòng nhịn không được sinh ra một loại cảm giác.
Cao Phong lúc này giống như đế vương trong phim truyền hình nhìn xuống thần dân của mình, khí thế uy nghiêm đó khiến người ta căn bản không có cách nào kháng cự.
“Xin chào, tôi là Cao Vũ.” Cao Phong nhàn nhạt mở miệng.
“Bộp bộp bộp!”
Đám người Thương Hồng Thành dẫn đầu vỗ tay, ngay sau đó có thêm rất nhiều người cũng bắt đầu vỗ tay.
Sắc mặt Phạm An Quốc rất khó coi, ngồi trên ghế không nói lời nào.
Chuyện lần này thất bại trong tay Cao Phong khiến ông ta cảm thấy mất hết mặt mũi.
Nếu không phải sợ người ngoài cười nhà họ Phạm bọn họ, ông ta đã sớm dẫn người của mình rời đi rồi.
“Khu thương mại Kiên Thành, nó là một khu thương mại, là một nền tảng, nó không thuộc về một người nào, cũng không thuộc về tôi. Mà là sân trời thuộc về Thủ Đô, thuộc về tất cả doanh nhân Thủ Đô.”
“Cho nên, tôi là người phụ trách mới khu thương mại Kiên Thành tại đây hoan nghênh các xí nghiệp và mọi người gia nhập, mọi người cùng chung sức làm cho khu thương mại Kiên Thành càng thêm phồn hoa. Tạo ra càng nhiều giá trị kinh tế, dắt tay cùng tiến khiến khu thương mại Kiên Thành trở nên lớn mạnh hơn.”
Lời này của Cao Phong đổi lấy tiếng vỗ tay như sấm của mọi người.
Tiếng vỗ tay lần này so với mấy lần trước to hơn.
Bởi vì lời này của Cao Phong đã nói đến vấn đề khúc mắc trong lòng bọn họ .
Dù không thể trở thành chủ nhân của khu thương mại Kiên Thành, nhưng chỉ cần có thể ở bên trong có một khung trời của riêng mình, có thể ở bên trong chia một chén canh cũng là một loại vinh hạnh nha!
Cho nên lời của Cao Phong đã vô hình khiến cho rất nhiều người kính phục anh không thôi.
Phạm An Quốc hơi híp mắt lại, liếc mắt liền nhìn ra Cao Phong chính là đang lôi kéo lòng người.
Nhưng lần này Cao Phong xác thực đánh trúng điểm mấu chốt rồi, một câu nói liền khiến rất nhiều người dao động.
“Tên này chưa diệt trừ, nhà họ Phạm chúng ta khó mà thái bình.”
Phạm An Quốc cắn chặt răng, mặc niệm một tiếng.
Cao Phong và Cao Anh Hạo có thù, mà Phạm An Quốc thì ủng hộ Cao Anh Hạo cho nên Cao Phong và Phạm An Quốc cũng không có cách nào hóa giải thù hận.
Đồng thời ở trong đó có liên quan đến lợi ích chuyện lại càng phức tạp.
Một khi Cao Phong mạnh lên, chịu khổ không chỉ riêng Cao Anh Hạo.
Đến lúc đó nói không chừng cả nhà họ Phạm cũng bị đánh cho tan tác tơi bời.
“Cha…” Phạm Thanh Nhiên nhỏ giọng kêu một tiếng.
“Cha biết con cảm thấy cha cẩn thận quá mức, nhưng lúc này tên đó có cha gia tộc và tập đoàn Hà Đô giúp đỡ, lại có được khu thương mại Kiên Thành lại càng như hổ thêm cánh.”
“Nếu chúng ta tùy ý để tên đsó tiếp tục phát triển, nói không chừng sau này sẽ khó áp chế hơn, thậm chí đè lên đầu của nhà họ Phạm chúng ta. Đến lúc đó, nói cái gì cũng muộn rồi.” Phạm An Quốc hơi híp mắt lại, nhỏ giọng phân tích.
“Chuyện này…” Cho dù Phạm Thanh Nhiên thông minh lanh lợi cũng tìm không được từ ngữ gì để nói trong hoàn cảnh này.
“Về nhà rồi tính.” Phạm An Quốc hơi khoát tay ra hiệu ngăn Phạm Thanh Nhiên mở miệng nói chuyện.
Trên đài, nhân viên công tác rất nhanh đem thủ tục bàn giao cho Cao Phong.
Cao Phong căn bản không kiểm tra, anh nhận lấy tiện tay thu vào túi áo.
Vẫn là câu nói đó, nếu nhà họ Diệp muốn nhằm vào anh, căn bản không cần chơi cái trò tâm kế gì gì đó.
Cho nên, Cao Phong chân trần không sợ mang giày cũng không sợ nhà họ Diệp đào hố mình.
Khu thương mại Kiên Thành đổi chủ, lần đại hội đấu thầu này xem như hạ màn.
Đám người nhanh chóng tan cuộc, người nào người nấy rời đi.
Cao Phong cũng mang theo ba nhà Lê, Thương, Lâm, còn có Khổng Duệ Chí chuẩn bị tìm một chỗ mở một hội nghị nhỏ.