Chương 2138
“Cậu chủ Kình Thiên tôi nghe mẹ tôi nói là anh hiểu lầm bà chủ, bà chủ cũng có nỗi khổ tâm…” Tuyết Mai muốn khuyên nhủ.
“Không cần phải nói nữa.”
Cao Phong đứng dậy rời khỏi xe ngăn Tuyết Mai tiếp tục nói.
Chỉ thấy Cao Phong mở nắp bình xăng ở sau lưng để lộ miệng bình xăng ra ngoài không khí.
Sau đó, Cao Phong lại kéo một thi thể tiện tay ném tới bên cạnh chiếc xe.
Tuyết Mai thấy vậy thì sững sờ, Cao Phong đây là muốn hủy xác chết không để lại dấu vết sao?
Nhưng anh ta cũng không dám do dự quá nhiều, vội vàng chịu đựng đau đớn ở trên cánh tay đi tới giúp đỡ.
Chỉ là mấy thi thể mà thôi cũng không tính là chuyện lớn gì, hai người rất nhanh đã xử lý xong.
Tuyết Mai cũng rất nhanh trí, anh ta lập tức tìm đường ống dẫn dầu cắm vào miệng bình xăng bắt đầu rút dầu ra bên ngoài.
Chỉ thấy Tuyết Mai đang ngậm một đầu ống dầu sau đó hít một hơi lớn, xăng trong thùng nhiên liệu lập tức từ trong ống nhiên liệu chảy ra.
Xăng được hút vào một cái chậu, mùi xăng nồng nặc bốc lên.
Cao Phong trên mặt không chút cảm xúc, nhưng trong lòng có chút phức tạp.
Hủy thi diệt tích?
Loại chuyện như vậy nếu bị lan ra ngoài, thì tội cũng mình không phải là tội chồng thêm tội hay sao.
Tuy nhiên, nó không quan trọng.
Nhà họ Phạm dám ra tay, anh sẽ cho nhà họ Phạm không có cơ hội để hối hận.
Muốn chết thì phải kéo cả nhà họ Phạm cùng chết.
“Xoẹt xoẹt!”
Tuyết Mai cầm một xô xăng bắt đầu tạt xăng lên hai chiếc xe có chứa thi thể của Thuần Ca những người khác.
“Cậu chủ Kình Thiên, xong rồi.”
Làm xong mọi việc, Tuyết Mai phủi tay, bước nhanh tới chỗ Cao Phong.
Không khí nồng nặc mùi xăng.
Cao Phong khẽ gật đầu, đưa tay lấy một chiếc bật lửa chống gió zippo.
“Bạch cạch!”
Mở nắp bật lửa, một âm thanh trong chỏe, tiếp theo là một ngọn lửa nhỏ được bật lên.
Cao Phong châm ngòi điếu thuốc trong miệng, tàn thuốc sáng lên mờ mịt.
“Xoạt!”
Cao Phong ném chiếc bật lửa đang cháy ra.
“Bùm!”
Ngay lập tức các phân tử xăng trong không khí chạm vào ngọn lửa và bắt đầu bốc cháy dữ dội.
Xăng trên mặt đất cực kỳ dễ cháy, và ngọn lửa bắt đầu lan ra khắp những chỗ có xăng.
Một biển lửa lan từ trên mặt đất, rồi cuốn thi thể của Thuần Ca và những người khác, rồi nuốt chửng hai chiếc xe.
Ngọn lửa càng lúc càng cao, bốc cao lên đến gần trời, soi sáng cả một vùng rộng lớn xung quanh.
“Bùm bùm bùm bùm!”
Lưỡi lửa cháy như dã thú.
“Phần phật phần phạt! Răng rắc”
Một tràng âm thanh rạo rực rõ ràng truyền vào tai.
Lúc này, không chỉ có mùi xăng mà còn bốc mùi khét lẹt trong không khí.
“Bùm!”
Xe phía trước đột nhiên phát ra một tiếng nổ nhỏ, khiến toàn thân của xe đều run lên.
Mặc dù tấm kim loại bên ngoài sẽ không thể bốc cháy, nhưng nội thất bằng nhựa và ghế da ở bên trong đều là những chất siêu dễ bắt lửa và biến thành tro tàn trong ngọn lửa.
Động cơ và hộp số đều bốc cháy như điên.
Một số chi tiết máy làm bằng thép sẽ không cháy, nhưng lớp nhựa bên ngoài và dầu bên trong sẽ bốc cháy dữ dội.
Ngọn lửa từ từ cháy lớn hơn, bốc lên bầu trời.
Không lâu sau, hai chiếc xe này sẽ bị cháy rụi, chỉ còn trơ lại khung thép.