RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2147

“Chuyện này tuyệt đối không thể để xảy ra lần nữa.”

“Lần này đến đều dám mang theo nỏ tiễn, lần sau có phải là muốn mang theo súng máy hạng nặng không? Tạo phản rồi.”

Giọng điệu của Diệp Thiên Long thực sự tức giận, còn có vài phần lo lắng với Cao Phong.

“Có lẽ là sẽ không đâu, lần này Cao Phong đã giết sáu người, bên đó chắc chắn sẽ bớt phóng túng.” Trọng Dương Bình nhỏ giọng trả lời.

“Không thể bớt cảnh giác, nhất định phải nghiêm túc điều tra.”

“Nếu như Cao Phong xảy ra chuyện gì ở địa bàn của cha vợ cậu ta thì không phải là sẽ khiến cho mọi người cười sái quai hàm sao? Đến lúc đó, Tuyết Mai sẽ trách tôi.” Diệp Thiên Long nhắc đến Kim Tuyết Mai mà không nhịn được lộ ra một nụ cười.

“Ông yên tâm, Trung tướng Long, tôi lấy tính mạng của mình để đảm bảo, Cao Phong ở thủ đô sẽ an toàn tuyệt đối, không có ai có thể động vào cậu ấy.” Trọng Dương Bình vỗ vào ngực cam đoan.

Diệp Thiên Long khẽ gật đầu: “Thằng nhóc này là người quyết đoán, nhưng cậu ta không sợ sự việc đã bại lộ.”

Giết chết sáu người ở thủ đô, nếu chuyện này bị lộ ra ngoài thì sợ rằng thần tiên đến cũng không giữ được cậu ta.

“Tôi thấy, cậu ấy có vẻ thực sự không sợ…”

“Trung tướng Long, trên tay cậu ấy chắc chắn đã dính không ít máu…” Trọng Dương Bình báo cáo đúng sự thật.

Diệp Thiên Long nghe xong, lông mày hơi nhướng lên, rơi vào trầm mặc.

Nếu như từ góc độ của một người cha thì Diệp Thiên Long không muốn Cao Phong như vậy.

Suy cho cùng thì bất cứ người cha nào cũng không hi vọng con gái mình kết hôn với một kẻ giết người.

Nhưng, nếu như Diệp Thiên Long thay đổi góc nhìn thì có thể thấy đây là hành động bất đắc dĩ của Cao Phong.

Nếu như anh đã muốn giết tôi thì chẳng lẽ tôi còn phải rửa cổ đợi anh đến giết mới là cách làm đúng sao?

“Giết người cũng chia làm hai loại.”

“Một loại là khát máu, một loại là đáng giết.”

“Cao Phong không phải là kẻ khát máu, cậu ta chỉ là muốn bảo vệ bản thân và mọi thứ xung quanh, cậu ta có sai sao?” Diệp Thiên Long giống như đang nói một mình, nhưng cũng giống như đang hỏi Trọng Dương Bình.

“Cậu ấy không sai.” Trọng Dương Bình nghiêm túc trả lời.

“Đúng vậy, cậu ta không sai, khi đến lúc cậu phải cầm chiến đao hoặc là súng để bảo vệ vợ con sau lưng thì tôi nghĩ bất cứ người đàn ông nào cũng sẽ không chút do dự.” Diệp Thiên Long chắp hai tay sau lưng và lẩm bẩm.

Trọng Dương Bình cũng khẽ gật đầu.

Mặc dù nói bọn họ là người trong biên chế Việt Nam nhưng anh ta cũng biết không phải bất cứ lúc nào cũng thích hợp đi tìm 110.

“Có những chuyện không thể nói đúng sai.”

“Theo lý thì tôi bảo vệ một thành phố, có người giết người ở dưới mí mắt tôi thì tôi nhất định không tha.”

“Theo tình thì cậu ta là con rể của tôi, hơn nữa những người muốn đẩy cậu ta vào chỗ chết cũng xem như là gậy ông đập lưng ông.”

“Con người mà, đều ích kỷ, trên phương diện chuyện của Cao Phong và Tuyết Mai, tôi cũng muốn ích kỷ.”

“Cho nên, chuyện này cho dù là đúng hay sai thì cũng đừng nhắc tới nữa, sau đó xử lý ổn chưa?”

Diệp Thiên Long im lặng vài giây, sau đó liền nói câu này.

“Xử lý tốt rồi, bọn họ không giải quyết tốt hiện trường, người của tôi đã xử lý cả rồi.”

“Hơn nữa trên đường có thể bị camera của xe quay lại, tôi cũng đã cho người lấy đi tất cả rồi.” Trọng Dương Bình làm việc đương nhiên là cẩn thận.

Diệp Thiên Long lúc này mới hài lòng gật đầu, người không vì mình, trời tru đất diệt. Vì Cao Phong, ông ta không thể không vi phạm nguyên tắc của chính mình.

Nói ông ta làm việc thiên vị làm rối kỷ cương cũng được, nói ông ta đạo đức không xứng đáng với vị trí cũng được.

Ông ta chỉ muốn cố gắng hết sức để bảo vệ Cao Phong và Kim Tuyết Mai.

“Trung tướng Long, còn có một chuyện nữa, nhà họ Phạm đã hành động rồi.

“Vốn dĩ Phạm An Quốc đối lập với Cao Phong, là bởi vì sự náo động khó chịu ở khu thương mại Kiên Thành, bây giờ đã bắt đầu hành động rồi.” Hành động của nhà họ Phạm quả nhiên không thoát khỏi sự điều tra của Trọng Dương Bình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi