RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2190

“Thậm chí còn có người cảm thấy, hết thảy những thứ này, đều là do cậu ấy mang đến. Tất cả những sai lầm này, đều đổ dồn lên trên người của cậu ấy.”

Lâm Vạn Quân nói tới đây, có mấy người ánh mắt đã lóe lên, yên lặng cúi đầu.

Sản nghiệp vất vả lắm mới làm ra được, bị người ta dùng thủ đoạn phá hoại, dưới tình huống như vậy, rất dễ sẽ nảy sinh căm giận.

Trong ánh mắt của Lâm Vạn Quân, không hề có sự không vui, cũng không hề có sự phẫn nộ. Chỉ là đôi mắt ấy chậm rãi đảo qua từng khuôn mặt của mọi người.

“Tôi còn biết, có những người thậm chí còn nói ở phía sau lưng, cậu ấy chọc tới đối thủ mạnh như vậy, kết quả lại phủi mông mà trốn đến Thủ đô ăn chơi trác táng, còn bảo chúng ta tới thu dọn hỗn loạn.”

Lâm Vạn Quân nói tới đây, giọng điệu đã chứa sự nghiêm khắc, lời nói càng mang theo tính xuyên thấu cực mạnh, dường như có thể đâm thẳng tim của con người ta.

Lại lần nữa, có hai ba người âm thầm cúi đầu xuống, trên mặt tràn đầy xấu hổ.

“Những việc này, tôi đều biết, nhưng tôi không muốn truy cứu nhiều như vậy.”

“Trước đây mọi người không biết tới tình huống ở Thủ đô, cho nên tôi cũng không oán trách gì mọi người.”

“Đúng lúc, hôm nay sẽ để cho mọi người nhìn xem, cậu ấy, rốt cuộc có phải là đi chơi vui vẻ hay không, cậu ấy, rốt cuộc là đang gánh vác những gì.”

“Tình hình hiện nay, cậu ấy không tiến được mà cũng không thể nào lui, bất luận là có đứng ra hay không đứng ra, đều sẽ không có được kết quả tốt gì.”

“Phía trước thì có người thuê người đến biểu tình gây rối, phía sau lại có phía trên đang chờ để tra hỏi…”

“Tôi hỏi mọi người, với tình huống như vậy, mọi người có thể gánh vác được hay không?”

“Ai có thể gánh vác được thì đứng ra xem!”

Lâm Vạn Quân chất vấn một câu, tất cả mọi người đều cúi đầu.

Bọn họ tự nhận mình là những tinh anh trong thương nghiệp, vô cùng giỏi dùng thủ đoạn.

Nhưng dưới tình huống thế này, bọn họ tuyệt đối không có cách nào giải quyết.

Chỉ là tưởng tượng thử xem thôi, trong lòng cũng sẽ không nhịn được mà căng thẳng bất an rồi.

Trải qua sự kích động của người có ý đồ, lúc này Cao Phong đã kích thích sự phẫn nộ của nhân dân, còn có cả sự không vui vẻ của phía trên nữa.

Giống như là xiếc đi trên giây dây thừng vậy, dưới chân là một dây thép mỏng, dưới sợi dây thép là vực sâu thăm thẳm, đi nhầm một bước sẽ rơi vào vách núi, ngã tan xương nát thịt.

Không những cậu ấy phải đi dây thép, cậu ấy còn phải gánh vác cả khối Tập đoàn Đế Phong trên vai, mang theo vô số hy vọng trong lần đi trên dây thép này.

Nói đến đây, mắt của Lâm Vạn Quân hơi đỏ lên, giống như là lòng đau như dao cắt.

Cao Phong, gánh vác nhiều lắm, cậu ấy đã gánh vác rất nhiều gian khổ rồi.

Nếu như có thể lựa chọn, ông ta tình nguyện thay Cao Phong gánh vác tất cả, nhưng mà ông ta cũng không thể nào đứng vào vị trí của Cao Phong.

“Lão Lâm Quân này, nói là do tôi nói, tôi sai rồi, tôi thực sự xin lỗi cậu Phong.”

“Chờ đến khi cậu Phong trở về, tôi nhất định sẽ tự mình đến nhà chịu đòn nhận tội!”

Một người đàn ông trung niên đứng lên, trên mặt tràn đầy hổ thẹn.

Ngay sau đó, lại có vài người nữa đứng lên, ai nấy đều mang theo vẻ mặt hổ thẹn, nhao nhao cúi đầu nhận sai.

“Biết sai thì có thể sửa chữa và làm lại những điều tốt, cứ chờ mà xem.” Lâm Vạn Quân than nhẹ một tiếng.

Giờ phút này, tim của mọi người buộc lại vào nhau, hơn nữa còn vắt lại thành một sợi dây thừng.

Có thể nói, trên dưới một lòng, một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao.

Lão Lâm Quân, cô Tuyết Mai bên kia, ông có muốn ngắt tín hiệu internet ở bên đó không?

Long Chí Minh suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng đề nghị.

Lâm Vạn Quân nghe vậy, trong lòng ông ta lại không nhịn được mà thở dài một hơi.

Ông ta cũng vừa mới nghĩ tới chuyện này, bây giờ Kim Tuyết Mai đang có thai, đặc biệt là vào mấy tháng đầu, lại càng phải thật cẩn thận hơn.

Về mặt cảm xúc và tâm trạng, cũng không thể có sự thay đổi quá dữ dội.

Nếu như để cho cô ấy thấy một tình cảnh như thế này, hoặc là hình ảnh nếu lát nữa Cao Phong thật sự ra mặt, trường hợp bị những người được thuê kia vay đánh, hay là hình ảnh bị ban ngành ở phía trên mang đi…

Tâm trạng của cô ấy, sẽ vô cùng lo lắng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi