RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2322

Mà Trần Tùng Sơn vốn là có chút nghi hoặc, Cao Phong đang giả làm Cao Vũ, hiện tại anh ta đã không chút nghi ngờ.

Bởi vì những người như Thương Hồng Thành cũng xuất hiện trên máy quay ngày hôm đó.

Trần Tùng Sơn có thể nhầm, nhưng những người này chắc chắn không nhầm.

Bây giờ bọn họ đã tiến lên xác nhận, Trần Tùng Sơn còn dám nghi ngờ gì nữa?

Mấy chục ngàn người tụ tập phía sau Cao Phong, đó là dạng cảnh tượng gì?

Chuyện này vô cùng dọa người!

Nhiều người như vậy, một người nhổ nước bọt, sợ rằng sẽ trực tiếp nhấn chìm họ.

Phóng tầm mắt nhìn xung quanh chỉ có thể nhìn thấy đầu đen chen chút.

Vào lúc này, những người này đều hét tên Cao Vũ, như thể tên của Cao Phong đã thực sự trở thành đồ của họ, giống như một tín ngưỡng.

Chỉ thấy Cao Phong vẫn đang tiến về phía trước, cho dù có chuyện gì xảy ra phía sau, anh cũng không phân tâm chút nào.

Và hướng mà anh đang hướng tới là các nhân viên từ các bộ phận liên quan.

Hàng chục người đó đang kiểm tra thứ gì đó trong một cửa hàng, nhưng khi họ nghe thấy có tiếng động bên ngoài, họ cau mày và đi ra ngoài để kiểm tra.

Ban đầu chỉ nghĩ đến việc duy trì trật tự và mắng mỏ mọi người im lặng, nhưng khi họ bước ra, họ lập tức bối rối.

Trước khi bọn họ vào cửa hàng này, tuy rằng ngoài đường rất đông người, nhưng cũng không có quá nhiều người.

Nhưng vào lúc này, tất cả những nơi mà mắt có thể nhìn thấy đều là những đám đông đen kịt từ mọi hướng, như thể họ tập trung lại để chuẩn bị chiến đấu.

Lúc này, mấy chục người vừa ra khỏi quán, liền đối mặt với hàng vạn cặp mắt.

Hàng ngàn con mắt, cùng nhau nhìn vào, cảm giác như thế nào?

Bất cứ ai cũng phải bối rối trong tích tắc, phải không?

Ngay khi họ đang bị thất thố, đám đông tách ra một đoạn, Cao Phong một mình bước ra.

Vẻ mặt lãnh đạm, sau một bước chậm rãi đi tới chỗ đám người rồi dừng lại.

“Cao, Cao Vũ, cậu muốn làm gì vậy? Tôi nói cho cậu biết…”

Một người đàn ông trung niên tuy hoảng sợ nhưng ông ta vẫn mạnh dạn bước tới.

Khi nói điều này, ông ta cũng đưa ra huy hiệu đặc biệt trên đồng phục của mình, hy vọng rằng Cao Phong sẽ hiểu được thân phận của những nhân viên này.

Tuy nhiên, Cao Phong thậm chí không thèm nhìn nó.

Anh lạnh nhạt hỏi: “Các người làm gì vậy?”

“Chúng tôi kiểm tra thuốc…”

“Chúng tôi kiểm tra vệ sinh…”

Những người này chưa kịp nói xong thì Cao Phong đã giơ tay ngăn cản, hàng chục người liền ngậm miệng lại.

Những người thuê đã rất ngạc nhiên khi thấy rằng những nhân viên khiến họ cực kỳ sợ này lại lép vế trước Cao Phong.

Dường như khoảnh khắc Cao Phong xuất hiện đã khiến toàn trường chấn động.

Đây là khí thế của Cao Phong sao?

Đây chính là minh chứng cho câu vỏ quýt dày có móng tay nhọn?

“Tôi biết rằng cậu Vũ có thể đến muộn, nhưng cậu ấy sẽ không bao giờ vắng mặt!” Một người thuê lên tiếng cảm thán.

Cao Phong quay lưng về phía hàng vạn người thuê cửa hàng ở khu thương mại Kiên Thành, khẽ vẫy tay ra hiệu yên lặng.

Hàng ngàn người im lặng ngay lập tức, một chút âm thanh cũng không có, thậm chí một cây kim rơi trên mặt đất có thể nghe thấy rõ ràng.

“Lấy giấy chứng nhận thân phận của các người ra cho tôi xem.” Cao Phong nhìn mấy chục người trước mặt.

Hàng chục nhân viên nghiến răng đưa nó ra.

Dù sao thi Cao Phong cũng có quyền yêu cầu bọn họ đưa giấy chứng nhận thân phận cho anh xem, bất kỳ ai cũng có quyền kiểm tra.

Cao Phong một tay cầm lấy mấy giấy chứng nhận, lẳng lặng nhìn qua.

Hai bên đều không lên tiếng, nhìn động tác của Cao Phong.

Cao Phong nhìn rất chậm, vừa xem vừa chạm vào con dấu mộc trên giấy chứng nhận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi