Chương 2336
“Rất đơn giản! Nhà họ Phạm của tôi sẽ đầu tư 1 tỷ 2 đô là Mỹ, chiếm 51% cổ phần và trở thành bạn cổ đông với cậu bạn Cao Phong đây, cậu nghĩ thế nào?” Phạm An Quốc nhướng mắt hỏi.
Trong lòng mọi người trong nhà họ Phạm, trong chuyện làm ăn này Cao Phong đã kiếm được một món hời lớn.
Lấy ra một phần cổ phần để đổi lấy sự hậu thuẫn của nhà họ Phạm, đây chắc chắn là vụ làm ăn lớn.
Cao Phong cũng nheo mắt lại, trong lòng có chút suy nghĩ.
Nếu Phạm An Quốc thực sự chân thành, chuyện đó không phải là không thể.
“Gia chủ, tôi không cho là đúng, cái giá này quá cao.”
Tuy nhiên, trước khi Cao Phong có thể trả lời, Tào Lập Tin đã nói: “Bên kia có lợi quá lớn, nên giảm xuống.”
Nói xong, mọi người trong nhà họ Phạm đều nhìn Tào Lập Tin.
Phạm An Quốc cười nhẹ hỏi: “Hạ xuống bao nhiêu?”
“Giảm một nửa.” Tào Lập Tin đáp.
Toàn trường im lặng trong giây lát.
Mà Cao Phong từ đầu đến cuối đều không nói, ý cười chôn sâu trong mắt, giống như đang xem một đám người ngu biểu diễn.
Những suy nghĩ trong lòng anh hoàn toàn biến mất.
Anh muốn giải quyết vấn đề một cách hòa bình với nhà họ Phạm, nhưng từ đầu đến cuối Phạm An Quốc không có thành ý để giải quyết sự việc!
“Cao Phong, cậu đừng có dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi, 600 triệu đô giá như vậy là đã rất cao rồi.”
“Có bao nhiêu người mơ ước được hợp tác với nhà họ Phạm ở thủ đô chứ!” Tào Lập Tin hừ lạnh.
Chân chó này nói chuyện vô cùng dõng dạc.
Tuy nhiên, Phạm An Quốc có lợi vô cùng nên không hề có ý ngăn cản ông ta.
Cao Phong khẽ nhướng mắt, nhìn đám người, hỏi: “Khu thương mại Kiên Thành này, tôi ra giá hơn 3 tỷ đô la Mỹ tỷ để lấy 100% quyền tài sản, nhà họ Phạm của các người há mồm muốn lấy một nửa cổ phần.”
“Theo lý thuyết thi ít nhất cũng phải đưa ra mức giá 1 tỷ 5 đô la Mỹ, bây giờ các người lại đưa ra giá 600 triệu đô la Mỹ?”
Vừa nói, Cao Phong dừng lại, gõ vào mui xe hỏi: “Tôi hơi mơ hồ, có ai có thể tính toán giúp tôi không, có phải tôi đã lỗ đi 900 triệu đô la Mỹ không?”
“Sao, cậu có ý kiến?” Tào Lập Tin hơi cong môi.
“Đây là nhà họ Phạm muốn cướp trắng trợn sao?” Cao Phong nhướng mi hỏi, ánh mắt nhìn về phía Phạm An Quốc.
Từ đầu đến cuối, Cao Phong không hề nhíu mày, coi như mọi thứ trước mắt không là gì cả.
“Coi như là cướp trắng trợn đi nữa thì cậu có thể làm gì?” Tào Lập Tin cười tự hào, sau đó lắc lắc lòng bàn tay.
“Rầm rập!”
Hàng trăm vệ sĩ, bảo vệ của nhà họ Phạm phía sau đồng loạt tiến lên hai bước, nhìn chằm chằm vào Cao Phong.
Nhìn thấy cảnh này thay vì căng thẳng, Cao Phong lại khẽ mỉm cười.
“Tạm thời sẽ không được thảo luận vấn đề của khu thương mại Kiên Thành.”
Cao Phong chậm rãi lấy ra một điếu thuốc, ngọn lửa chầm chậm đốt cháy điếu thuốc, anh hút một hơi, đối mặt với đám người Phạm An Quốc, chậm rãi nói: “Thủ đô to lớn như vậy, bọn họ đều nói cậu nhà họ Phạm rất cứng, Cao Phong tôi hôm nay thực sự muốn thử xem như thế nào.”
Anh vừa nói ra câu đó, toàn trường kinh hãi.
Đường đường là nhà họ Phạm ở thủ đô lại bị chặn cửa bởi một người một ngựa, muốn thử xem nhà họ Phạm cứng rắn cỡ nào.
Trong suốt lịch sử của nhà họ Phạm, những chuyện như vậy chưa từng xảy ra.
Mà Cao Phong này lấy dũng khí và sự tự tin đến từ đâu?
“Grừm grừm grừm!”
“Cậu! Cậu không có giáo dục như thế này, cậu dựa vào cái gì…”
Tào Lập Tin còn chưa nói hết câu, đột nhiên bị tiếng động cơ mạnh mẽ cắt ngang.
Cao Phong vẫn lặng lẽ hút thuốc.
“Oành!”
Đột nhiên, một luồng sáng lóe lên, giống như một mũi tên sắc bén xuyên qua bầu trời, xuyên qua mắt mọi người.
“Grừm grừm grừm!”