Chương 2389
Cô ta liên tục tấn công Cao Phong!
Cao Phong cảm thấy vô cùng nhức đầu, tạm ngưng vài giây, sau đó anh vẫn nhấc điện thoại lên nghe.
“Cao Phong, anh đang ở đâu?”
Vào lúc Cao Phong không biết phải mở miệng thế nào, bên kia truyền đến giọng nói vô cùng vui vẻ của Phạm Thanh Nhiên.
Nghe thấy vậy, có lẽ tâm trạng cô ta không tệ.
Dường như đã gặp chuyện gì đó khiến cô ta vui vẻ.
Cao Phong khẽ xoa chóp mũi, nói: “Tôi đang ở khách sạn, phải nghỉ ngơi.”
“Anh đừng sốt ruột, em có chuyện muốn gặp anh!” Phạm Thanh Nhiên đi thẳng vào vấn đề.
Cao Phong trầm mặc trong hai giây nói: “Để ngày mai đi, hôm nay tôi mệt chết rồi.”
“Là ông nội em muốn em chuyển đạt một chuyện đến anh, ông nội em nói đây là chuyện quan trọng, nếu anh không muốn nghe, vậy…” Giọng nói của Phạm Thanh Nhiên có chút thất vọng.
“Chuyện gì vậy? Cô nói qua cho tôi một chút xem.” Lúc này Cao Phong mới cảm thấy có hứng thú.
Về kế hoạch của nhà họ Phạm, anh luôn cảm thấy có hứng thú.
“Quên đi, ông nội em nói phải gặp mặt anh mới nói, nếu anh không tiện gặp mặt, thì thôi.” Phạm Thanh Nhiên nghiêm túc vô cùng.
Cao Phong không biết làm sao, anh gãi đầu nói: “Tôi ở khách sạn Quân Hà chờ cô.”
“Được!” Phạm Thanh Nhiên liền gật đầu đồng ý, sau đó cô ta cắt đứt điện thoại.
Mà Cao Phong lại cảm thấy, trong giọng nói của Phạm Thanh Nhiên mang theo sự giảo hoạt, giống như đang thực hiện âm mưu gì đó.
Phạm Thanh Nhiên ngắt điện thoại, liền đút điện thoại vào trong túi, trên mặt hiện lên sự tinh quái.
“Hừ! Cao Phong, để có được anh, thủ đoạn gì em cũng có thể làm.”
“Tình yêu có thể biến người khác thành kẻ ích kỷ, chẳng qua chuyện em làm cũng là vì quá yêu anh thôi?”
Phạm Thanh Nhiên tự an ủi bản thân, sau đó cô ta cầm lấy áo gió, vội vã đi ra ngoài.
…
Khách sạn Quân Hà.
Cao Phong hẹn gặp Phạm Thanh Nhiên ở đây, hiện tại anh chờ đến chán muốn chết rồi.
Dưới bóng đêm, nhìn thấy dòng người đi tới đi lui ở hai bên đường, dòng người sống cũng thật vội vã.
Phạm Thanh Nhiên đến với tốc độ rất nhanh, không bao lâu liền có một chiếc xe Porsche màu trắng đậu trước cửa khách sạn.
Cao Phong không nói gì, thật sự không biết Phạm Thanh Nhiên này có tất cả bao nhiêu chiếc xe nữa.
Cửa xe mở ra, Phạm Thanh Nhiên khoác chiếc áo gió màu đen bước ra.
Cao Phong sửng sốt, theo bản năng nhìn bản thân mình, anh cũng đang mặc chiếc áo màu đen.
Mà Phạm Thanh Nhiên lại có thể phối đồ thành như vậy, trông thế nào cũng vô cùng bắt mắt.
Chẳng qua, chiếc áo Cao Phong đang mặc dành cho nam, còn áo của Phạm Thanh Nhiên dành cho nữ.
Phạm Thanh Nhiên xuống xe, cô ta đã thu hút được ánh mắt của tất cả mọi người.
Vốn dĩ bước ra từ một chiếc xe sang trọng, hơn nữa trên người lại toát lên sự quý phái, dung nhan lại xinh đẹp, điều này khiến người ta không nhịn được mà phải đưa mắt dõi theo.
Rất khó để tưởng tượng, ông trời sao có thể ưu tiên một người con gái như vậy.
Giống như tất cả các ưu điểm đều tập trung vào người cô ta.
Dáng người hoàn hảo, khuôn mặt xinh đẹp phải tìm cả nghìn km mới kiếm được.
Đồ trang điểm tinh xảo càng làm nổi bật lên dung nhan mỹ miều, ngược lại khiến người ta cảm thấy vẻ đẹp đó đáng được che chở bảo vệ.
Cao Phong tự nói với bản thân, ngoài những chuyện quan trọng ra, vẻ bề ngoài của Phạm Thanh Nhiên đối với anh không hề có sức ảnh hưởng.
Nếu có mười điểm để chấm ngoại hình, thì Phạm Thanh Nhiên cũng đạt đến chín phẩy năm.
“Ui, ngại quá, áo của anh giống với em.”
Phạm Thanh Nhiên mặc một chiếc áo gió màu đen cùng một chiếc quần bó màu đen, lúc đến gần với Cao Phong liền thản nhiên cười, nói: “Không phải anh đang bắt chước em mặc như vậy chứ?”
Cao Phong không muốn nói gì, rõ ràng anh hay mặc những bộ quần áo như vậy, đi ngang qua nhà họ Phạm, bị Phạm Thanh Nhiên nhìn thấy.
Kết quả cô ta mua một chiếc áo giống như vậy, giờ lại nói với anh rằng anh là người bắt chước phong cách của cô ta, thật là…