Chương 2420
“Keng! Keng!”
Cao Phong đánh qua, không biết đã đụng trúng bao nhiêu ống thép và dao rựa, tất cả đều nghe thấy tiếng sắt va chạm liên tục.
“Được! Nhất định thằng nhãi đó đã luyện tập trước rồi, chúng ta cùng nhau xông lên đi!”
Nam thanh niên bị cướp ống thép chửi bới, quay xe, rút dao rựa rồi hùa theo mọi người đánh Cao Phong.
Tuy nhiên, con đường này dù sao cũng quá hẹp, mọi người không có cách nào ra tay với Cao Phong.
Mà Cao Phong đang dựa lưng vào thành xe, cho nên anh chỉ cần cố gắng chặn đám người trước mắt này.
Bằng cách này, áp lực cũng có thể giảm bớt một ít.
“Bang! Bang!”
Tiếng đánh liên tiếp vang lên, Cao Phong nhanh chóng tấn công khi thì lại phòng thủ.
Tuy nhiên, vì bảo vệ Phạm Thanh Nhiên, hành động của anh bị hạn chế rất nhiều.
Bởi vì một khi rời khỏi cửa xe, nhất định những người đó sẽ trực tiếp mở cửa xe kéo Phạm Thanh Nhiên ra ngoài.
Vì vậy, phạm vi hoạt động của Cao Phong bị giới hạn ở nửa mét bên hông xe.
Dù đối thủ có tấn công như thế nào thì anh cũng không tránh né được chút nào.
Chỉ có thể sử dụng ống thép trong tay ngăn chặn.
Lúc này Phạm Thanh Nhiên ngồi trong xe suýt khóc khi nhìn thấy cảnh này.
Qua kính cửa sổ, cô ta có thể nhìn thấy hình bóng Cao Phong đứng sát thân xe, trên tay cầm ống thép. Sườn mặt anh dứt khoát vô cùng.
Khi thì tấn công khi thì né tránh, nhưng dù có tránh né như thế nào cũng không rời xa thân xe.
Phạm Thanh Nhiên biết Cao Phong ở đây để bảo vệ cửa xe, bảo vệ cô ta không bị kéo ra ngoài. Nghĩ đến đây, trong lòng Phạm Thanh Nhiên lại cảm động.
“Anh còn nói không muốn em thích anh, làm sao em có thể không thích anh được cơ chứ!”
Phạm Thanh Nhiên nhìn Cao Phong đang cố bảo vệ cô ta ngoài cửa sổ, âm thầm nói.
“Bang! Bang! Bang!”
Một tên đàn ông vạm vỡ, cầm một ống thép, đánh Cao Phong ba cái.
Cao Phong chỉ có thể tránh qua một bên, để ống thép đập vào kính xe.
“Rầm! Bang!”
Kính ô tô không có khả năng chống đạn, vì vậy nó đã bị các ống thép sắc nhọn đập thành nhiều mảnh và vỡ vụn xuống đất.
“Mày đi chết đi!”
Cao Phong chưa kịp thở thì một thanh niên cầm dao chém đến.
“Bịch!”
Ánh mắt Cao Phong cẩn thận, nhanh chóng tránh đi.
“Rắc!”
Lưỡi dao sắc bén trực tiếp cắt tấm kim loại của xe thành một khe hở lớn.
Chưa đầy một phút, bên hông anh có vô số mảnh vụn và đầy vết chém.
Những người này đều là côn đồ thường xuyên đánh nhau, lại ra tay tàn nhẫn. Dương Đông Huy đã đưa ra yêu cầu, cho nên chúng cứ tập trung vào Cao Phong mà chém.
“Tránh ra!”
Cao Phong hét to cầm ống thép trong tay lao ra ngoài.
“Bang! Bang!”
Dưới sức mạnh của Cao Phong, ống thép này bị lao thẳng ra ngoài, giống như một con dao thép sắc bén, nó cắm thẳng vào cổ thanh niên trước mặt.
Sức mạnh thật kinh khủng!
“Ực!”
Người thanh niên cứng đờ cả người, cánh tay cầm dao cũng buông xuống.
Hai mắt anh ta mở to, đồng tử giãn ra, không còn hơi sức.
“Bang!”
Cao Phong rút ống thép ra, máu cũng lập tức bắn ra.
Thân xe Mercedes-Benz màu trắng chuyển sang màu đỏ lớn, trông thật đáng sợ.
Trên người Cao Phong cũng bị trúng một ít máu.