Chương 2483
“Cút!” Cô gái mặc áo da không thèm nói hai lời, cũng không thèm nhìn Long Tuấn Hạo.
Long Tuấn Hạo lập tức sững sờ. Tìm khắp toàn bộ Thành phố Hà Nội, ngoại trừ Cao Phong, làm gì có ai dám nói chuyện với anh ta như vậy?
Năm năm trước, Long Tuấn Hạo cũng đã nổi tiếng khắp Thành phố Hà Nội, hơn nữa bây giờ, trong tay anh ta còn có một trăm ngàn binh sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo, thân phận lại càng vô cùng tôn quý.
“Cô muốn tự tìm đến cái chết phải không?” Sắc mặt Long Tuấn Hạo lập tức biến đổi.
“Chát!”
Một tiếng tát giòn dã vang lên, từ đầu đến cuối, Long Tuấn Hạo không phản ứng kịp đã bị đánh một bạt tai.
Long Tuấn Hạo bối rối, Liễu Tông Trạch bối rối, còn có toàn bộ nhân viên trong Công ty Bất động sản Phong Mai cũng đều bối rối.
“Xong rồi! Xong rồi! Cậu Tuấn Hạo bị đánh, chắc chắn cô gái này sẽ chết rất thảm!”
“Con mẹ nó! Cô gái này điên rồi sao? Thật sự cho rằng mình xinh đẹp là có thể muốn làm gì thì làm?”
“Chết chắc! Cô ta chết chắc rồi!”
Đúng như dự đoán, đầu Long Tuấn Hạo ong ong, anh ta đưa tay định kéo cô gái này.
“Nếu như anh là cấp dưới của Cao Phong, tốt nhất anh đừng động vào tôi.” Ngay khi tay của Long Tuấn Hạo sắp đụng phải cô gái kia, cô ta bỗng nhiên lạnh giọng nói.
Động tác của Long Tuấn Hạo lập tức dừng lại. Trong nháy mắt, bàn tay lập tức đưa lên thật cao rồi vòng ra sau gáy mình, giả vờ xoa xoa.
“Sao chứ?” Long Tuấn Hạo nhanh chóng âm thầm suy nghĩ.
“Bởi vì anh phải gọi tôi là chị dâu.” Cô gái này hừ lạnh một tiếng.
Long Tuấn Hạo sửng sốt mất ba giây, không nói hai lời, lập tức quay đầu rời đi.
“Sao vậy?” Liễu Tông Trạch cảm thấy hơi khó hiểu, Long Tuấn Hạo bị đánh như vậy mà lại không trả đũa sao? Điều này chẳng giống như phong cách của anh ta chút nào!
“Đi nhanh lên! Đây là nợ tình do anh Phong trêu chọc phải. Cô gái này không đơn giản.” Long Tuấn Hạo kéo Liễu Tông Trạch rồi lập tức đi vào trong.
“Ồ! Hai người các cậu…”
Cao Phong vừa vặn xuống lầu, con chưa nói hết một câu, trong nháy mắt nhìn thấy thân ảnh bên ngoài kia.
Anh lập tức nháy mắt hai cái, sau đó không nói hai lời, lập tức xoay người rời đi.
“Đứng lại! Cao Phong!” Nhưng mà ánh mắt của cô gái kia vô cùng nhạy bén, chỉ liếc mắt là thấy được Cao Phong, cô ta lập tức đuổi theo.
“Chúng ta không có cách nào xen vào chuyện này!” Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch đàng hoàng đứng qua một bên.
Đầu Cao Phong giống như đang chấn động ong ong. Anh thật sự không ngờ rằng Phạm Thanh Nhiên có thể đuổi đến Thành phố Hà Nội.
Đây không phải là nhàn rỗi không có chuyện gì làm nên đi gây chuyện sao?
“Cao Phong! Tại sao anh lại trốn tránh tôi? Anh có biết là tôi đã tìm anh rất lâu hay không?” Phạm Thanh Nhiên nắm lấy cánh tay của Cao Phong, giọng nói lộ vẻ vô cùng khó chịu.
Liễu Tông Trạch nhìn vẻ mặt Cao Phong một chút rồi nói: “Thôi xong rồi! Coi như cậu bị đánh một cái tát vô ích!”
“Không có! Tại sao cô có thể tới chỗ này vậy?” Cao Phong thật sự không biết phải nói gì cho phải.
“Ai bảo anh trở mặt không nhận người, tôi gọi điện thoại cho anh nhưng anh cũng không nghe máy, tôi không thể tới nơi này sao?”
“Tôi tới Thành phố Hà Nội để đi du lịch, không quen thuộc với cuộc sống nơi đây, mà tôi chỉ biết một người bạn là anh, vậy mà tôi không thể tới tìm anh sao?”
Phạm Thanh Nhiên chống nạnh, trên mặt đầy vẻ đương nhiên như cây ngay không sợ chết đứng.
“Như vậy thì để tôi đăng ký tour du lịch cho cô vào ngày mai, cô cứ đi chơi theo đoàn du lịch là được, tôi còn có rất nhiều chuyện phải làm, rất bận rộn.”
Cao Phong vỗ trán một cái, sau đó nhẹ giọng nói.
“Không được! Tôi muốn đi theo anh! Anh đi đến đâu thì tôi sẽ đi đến đó!” Vẻ mặt của Phạm Thanh Nhiên vô cùng kiên quyết, cô ta kéo lấy cánh tay của Cao Phong. không chịu thả ra.
Xung quanh có rất nhiều nhân viên, mọi người đều đang nhỏ giọng bàn luận sôi nổi.
Ai cũng biết là Cao Phong đã có vợ, hơn nữa anh vô cùng yêu Kim Tuyết Mai, ở Thành phố Hà Nội, không có ai không biết, không có người không hiểu những chuyện này.
Cho nên lúc này, mọi người xung quanh đều cảm thấy, cô gái Phạm Thanh Nhiên này chính là một con hồ ly tinh, có ý định chia rẽ hạnh phúc nhà người khác.